Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Tư 2024
T2T3T4T5T6T7CN
1 2 3 4 5 6 7
8 9 10 11 12 13 14
15 16 17 18 19 20 21
22 23 24 25 26 27 28
29 30          
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 2
 Lượt truy cập: 24843311

 
Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca 20.04.2024 07:54
Công An CSVN Làm Trò Tồi Bại, Xúc Phạm Nặng Nề Nhân Phẩm Phụ Nữ VN .
17.11.2010 23:32

Một phóng sự đưa lên mạng với tựa đề "Sốc với video bắt quả tang gái mại dâm trong cảnh nude" . Bản tin của VTC đưa ra cố tình tránh né hành động tồi bại của công an CSVN đang kiểm tra một địa điểm "gái mại dâm", dù là làm gì đi nữa, các nhân viên CSVN đã vi phạm nghiêm trọng khi bắt các cô gái trần truồng phải giang rộng hai tay và đưa chỗ kín cho công an quay phim lập biên bản .

  



Trong đoạn phim ngắn ghi lại những tiếng nói thô tục và hành động dâm đảng của 4 công an CSVN đã làm cho dư luận mạng xôn xao và bất bình .

Đoạn tin của VTC do phóng viên Linh Anh tường thuật cố tình tránh né hành động của các nhân viên công an CSVN đoạn tin như sau :

"Đoạn video này có độ dài khoảng hơn 1 phút với hình ảnh rất rõ nét, được cho là ghi lại cảnh đoàn cán bộ chức năng bắt quả tang mua bán dâm trong nhà nghỉ. Phần đầu đoạn video là hình ảnh hai cô gái trong tình trạng nude cúi mặt, viết vào tờ giấy; một đối tượng nam cởi trần cũng bị yêu cầu viết vào biên bản. Cạnh đó là một nhóm người khác mặc thường phục đang lục tục viết biên bản, quay chụp hình.

Phần cuối đoạn video, một người trong đoạn video yêu cầu cô gái đứng dậy, ngẩng mặt lên để chụp ảnh. Khi cô gái này đứng lên, dùng tay che người thì bị yêu cầu dang hai tay ra để… chụp ảnh.

Điều khiến dư luận bức xúc là người ghi hình cố tình quay cận cảnh những vùng nhạy cảm của hai cô gái đồng thời tuôn ra nhiều lời lẽ thô tục, mạt sát các cô gái. Theo tìm hiểu ban đầu của phóng viên, đoạn video này có thể có nguồn gốc từ một tỉnh, thành " Hết trích


Báo mạng DCVonline (Đàn Chim Việt) đã tường thuật chi tiết hơn về những lời lẽ trong video như sau :

"Người xem nghe được rất rõ những câu ra lệnh đầy vẻ thị uy, dọa nạt "mày, tao" của một giọng đàn ông trước 2 cô gái được cho là có hành vi mại dâm trong clip như "con này mày đứng dậy tao chụp kiểu ảnh, nhanh!", "dang hai tay ra, đ. mẹ mày", "quay mặt ra đây"...

Có ít nhất 4 người đàn ông trong clip - quay video và ghi chép - được hiểu là các nhân viên đang lập biên bản (trong clip không nói rõ là biên bản gì) khi 2 cô gái trong tình trạng hoàn toàn khỏa thân. Hai cô gái bị ép buộc phải đứng ngẩng mặt và dang tay, không thể che đậy được thân thể trong khi bị thu hình bằng điện thoại cầm tay.

Vào những giấy cuối của clip, người xem thấy một trong hai cô sau khi bị ép buộc đứng dậy khi thân thể lõa lồ đã sụp xuống cạnh giường ôm mặt khóc trong tiếng quát tháo của một người đàn ông thâu hình, "mày khóc cái gì?" Hết trích

Blogger Khỉ Khô đã đưa ra một bình luận bất bình như sau :

"Nếu đây là một clip bôi nhọ ngành công an thì quả thật diễn viên Việt đã đi một bước quá dài. Đóng thật xuất sắc! Tom Hank hay Julia Roberts chưa chắc có được những cảnh đóng tuyệt vời như thế. Cho nên, tôi dám chắc đây là một cảnh bố ráp của công an.

Ở vài giây cuối cùng, cô gái bật khóc vì cảm thấy nhục nhã.

Tôi không biết ai nhục hơn ai, cô gái bán dâm, tay công an đội mũ một hai bắt cô phải dang hai tay để phơi bày thân thể lõa lồ, hay tay quay phim luôn chĩa máy vào những nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ?

Chắc có lẽ chỉ có cô gái bật khóc mới cảm thấy sự nhục nhã ê chề của những người dân lương thiện bị đẩy vào nơi cặn bã nhất của cuộc đời. Còn hai tay công an kia, chắc rằng họ không biết nhục là gì.

Những hành động của họ không phải là từ những người có trách nhiệm với luật pháp, đạo đức. Hành động của họ càng không phải là hành vi của những người có lương tri, thi hành luật pháp với sự tự trọng của một con người tử tế.

Ai đó cho rằng đây là hành động súc vật, xin đừng xúc phạm đến loài thú, chúng không biết làm nhục đồng loại.

Còn thêm một người cảm thấy nhục nữa chính là chính mình.

Tủi nhục thì đúng hơn. Một dân tộc đã lầm than sau một thế kỷ nô lệ, vài chục năm bị ngoại quốc can thiệp và nội chiến tưởng chừng như sẽ được vươn mình đứng lên, nay lại phải oằn mình dưới sự cai trị của những kẻ thiếu tri thức nhưng lại thừa lòng độc ác, dối trá và hèn hạ.

Mình không thể bỏ link của video clip vào đây được, vì không muốn xúc phạm đến 2 người phụ nữ kia, mặt mũi của họ không bị xóa khi bị tung lên mạng." Hết trích


Về đoạn video 'bắt mại dâm' tại Việt Nam

< object id=bbc_emp_embed_wsAV7518868 classid=clsid:D27CDB6E-AE6D-11cf-96B8-444553540000 width=448 height=287>< /object>

Nghe/xem bằng Real Player hoặc Windows Media Player

Cộng đồng mạng tiếng Việt đang bàn nhiều về đoạn video quay cảnh được cho là bắt giữ một vụ mại dâm.

Tin từ Bấm báo Việt Nam ngày 17/11 cho hay "Bộ Công an cho biết sẽ xem xét vụ việc dưới góc độ pháp luật, trong khi luật sư khẳng định vụ việc đã đi quá giới hạn".

Trong gian phòng giống như nhà nghỉ và khách sạn, hai cô gái không mặc quần áo trên người bị yêu cầu đứng thẳng, dang tay, để chụp ảnh, trong lúc có một số người mặc thường phục lập biên bản.

"Con này, mày đứng dậy tao chụp kiểu ảnh. Nhanh," giọng một người ra lệnh. "Ngẩng mặt lên, dang hai tay ra."

Cô gái bị "nhắc nhở" này lúc đó đang dùng hai tay để che chỗ kín.

Trong video cũng thấy cảnh một người đàn ông khác cũng đang quay phim hoặc chụp hình bằng điện thoại cầm tay.

Một cô gái bật khóc, và giọng nói đó đặt câu hỏi "mày khóc cái gì?".

Trên đoạn video cũng thấy những người này ghi chép vào giấy tờ ngay trên giường phủ nệm trắng.

Đoạn phim xuất hiện trên YouTube và sau đó biến mất, hiện trở lại trên mạng xã hội Facebook, được blogger có tên là Like-No-Other chia sẻ trực tuyến và giới thiệu đường dẫn để tải xuống máy tính riêng.

Tức giận và hoài nghi

Cho đến tối 15/11/2010 đã có trên 330 bình luận mà đa số là thể hiện sự tức giận, bên cạnh những câu hỏi hoài nghi.

"Có ai xác thực không, hay chỉ là một trò trá hình của bọn phản động hoặc biến thái bày trò," blogger PHT nghi vấn.

"Mấy ông này giống dân phòng chứ không phải công an," blogger IP nhận xét.

Tuy nhiên, hầu hết các ý kiến cho rằng những hành động như vậy là xâm hại đến nhân phẩm của người khác.

Một blogger là HA nói: "Hành vi sỉ nhục người khác dù người đó vi phạm pháp luật là một hành vi đáng lên án."

Một số khác nhìn vào hiện trạng xã hội Việt Nam hiện nay, như PN: "Thương quá, cũng vì hoàn cảnh nhiều người nghèo quá mà mới ra nông nỗi này."




Cán bộ địa chính xã hiếp dâm trẻ em  
Phụ nữ Việt Nam ngày nay số phận còn khốn khổ hơn Chị Dậu thời phong kiến. Nếu không cởi truồng cho bọn mua nô lệ xem soi thì cũng bị cán bộ lãnh đạo buôn bán và hãm hiếp. Kiến nghị đến bà hội trưởng hội phụ nữ Trà Đá phải nói lên vài lời công đạo cho những chị em phụ nữ khốn khổ khốn nạn này.

Làm ở xã, Dũng bị nhiều lần tố cáo có hành vi sàm sỡ, hiếp dâm đồng nghiệp dưới cấp, vi phạm đạo đức cán bộ. Không chỉ vậy, hành vi đồi bại của gã này bị đưa ra trước pháp luật khi hiếp dâm trẻ em.

Ngày 16-11, ông Phan Đức Na, Chủ tịch UBND xã Ea Bhôk, huyện Cư Kuin, tỉnh Đắk Lắk cho biết đã tạm đình chỉ công tác ông Lương Lê Dũng, cán bộ địa chính xã để điều tra theo yêu cầu của công an huyện Cư Kuin.

Ông Lương Lê Dũng.

Theo báo cáo, từ năm 2007 đến nay, ông Dũng đã “nhiều lần vi phạm phẩm chất đạo đức cán bộ”. Người đàn ông này từng nhiều lần bị tố cáo hiếp dâm, cưỡng dâm cán bộ nữ dưới quyền và một số phụ nữ khác. Mới đây, trong khi xuống địa bàn buôn Ea Khít, ông Dũng đã hiếp dâm thiếu nữ 16 tuổi ngay tại nhà nạn nhân.

Ngoài ra, ông Dũng còn bị dư luận trong xã phản ánh là thường xuyên có hành vi sàm sỡ những phụ nữ trẻ khi họ đến làm thủ tục xin cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, và nhận hối lộ.

Cán bộ xã đội lốt “yêu râu xanh”, cưỡng hiếp thiếu nữ 16 tuổi

Một cán bộ địa chính xã Ea Bhốk, huyện Cư Kuin, Đăk Lăk bị tố cáo thường xuyên sàm sỡ phụ nữ, nhận hối lộ, ép người dân trong khi làm sổ đỏ, ngang nhiên cưỡng hiếp phụ nữ tại nhà của họ…

Hành vi đồi bại

Năm 2007, Lương Lê Dũng (SN 1973), trú tại khối 2 thị trấn Krông Kma, huyện Krông Bông, Đăk Lăk, được điều về làm cán bộ địa chính xã Ea Bhốk, huyện Cư Kuin.

Trong quá trình làm việc Dũng được cấp trên tin tưởng và bổ nhiệm làm Trưởng ban địa chính xã.


Lương Lê Dũng (trái) đang trao đổi với phóng viên

Bắt đầu từ đây những hành vi của Dũng làm cho người dân phẫn nộ và đâm đơn tố cáo… Song, do chính quyền địa phương không giải quyết dứt điểm, nên Dũng vẫn “bình chân như vại” và càng ngày càng “coi trời bằng vung”, đỉnh điểm là sự việc sáng 18-10, Dũng đã cưỡng hiếp HBốt HĐớc, 16 tuổi, là con gái út của gia đình ông Y Bum trú tại Buôn Êa Khít A, xã Ea Bhốk.

Qua tìm hiểu, chúng tôi được biết: Sáng 18-10, Dũng được sự phân công của cấp trên vào khu vực buôn Êa Khiết A để làm sổ đỏ cho một số hộ dân ở đây.

Khi đi ngang qua nhà ông Y Bum, Dũng dừng xe ngoài cổng rồi một mình đi vào nhà Y Bum. Phát hiện chỉ có một mình cháu HBốt HĐớc ở nhà, Dũng buông lời ngon ngọt để dụ dỗ cháu rồi bất ngờ đè cháu xuống gường thực hiện hành vi đồi bại.

Khi nghe tiếng khóc vọng đến, chị dâu của cháu HBốt là HYuNa (ở nhà bên cạnh) liền chạy sang nhưng thấy cửa nhà đóng kín, nhìn qua khe cửa HYuNa thấy tên Dũng đang cưỡng hiếp em mình thì HYuNa ngất xỉu tại chỗ.

Tỉnh lại HYuNa chạy đi kêu cứu mọi người, nhưng do nhà hàng xóm cách khá xa, người trong buôn lại đi làm gần hết, nên khi mọi người đến thì Dũng đã thực hiện xong hành vi đồi bại của mình và đang mặc lại quần áo. Lúc này cháu HBốt không còn mảnh vải che thân đang ngồi khóc ở góc giường.

Sau khi sự việc xảy ra, lực lượng công an có mặt kịp thời lấy lời khai tại chỗ. Bước đầu Dũng thừa nhận hành vi quan hệ tình dục này là có thật. Song, Dũng nói rằng do hai người yêu nhau nên việc quan hệ nam nữ là chuyện bình thường!

Gia đình cháu HBốt rất nghèo, hai bố con hiện chỉ ở trong ngôi nhà nhỏ được nhà nước cấp và sống bằng mấy sào rẫy mì (sắn), mẹ của HBốt vừa mất được một năm.

Theo nhận định của mọi người xung quanh và cô giáo HNga, chủ nhiệm lớp HBốt từ lớp 6 đến lớp 9 nhận xét: Cháu HBốt có thần kinh không bình thường so với những cháu cùng lứa tuổi.

Lý lịch không rõ ràng

Mặc dù hiện nay Lương Lê Dũng là Trưởng ban địa chính xã, song không ai biết gốc gác Dũng thế nào và hiện đang ở đâu.

Làm việc với ông Đào Đình Phượng – Chủ tịch UBND xã Ea Bhốk, chúng tôi được biết: Từ khi Dũng chuyển về làm việc tại đây thường thuê nhà để ở, nhưng ở đâu thì ông không rõ.

Nghe nói Dũng có vợ ở huyện Krông Bông nhưng chưa bao giờ thấy, lý lịch của Dũng thế nào ông cũng không ai biết…

Khi chúng tôi đề cập vấn đề UBND xã quản lý lỏng lẻo một số cán bộ xã, thì như ông Phượng nói, do xã bận quá nhiều việc nên thiếu sót trong việc thẩm tra lý lịch của Dũng.

Ông Phượng cũng không giấu giếm những sự việc mà trước đây Dũng đã gây ra như:

Ngày 28-12-2009 chị Hồ Thị Lộc (SN 1985), là nhân viên hợp đồng ở ban địa chính xã đã viết đơn tố cáo Lương Lê Dũng có hành vi cưỡng hiếp nhưng chưa thành, đòi tiền hối lộ để tuyển chị vào biên chế.

Ngày 14-10-2010 ông Nguyễn Văn Bang trú tại phường 6 quận Tân Bình, TP.HCM, có đơn tố cáo lên các cơ quan chức năng đối với ông Lương Lê Dũng về việc: Viết đơn xác nhận và giả mạo chữ ký của ông Bang để hợp thức hóa hồ sơ sang nhượng đất, có hành vi vòi vĩnh và nhận của ông Bang 4 triệu đồng, tự ý lập văn bản làm sai lệch hồ sơ thời gian chuyển nhượng đất từ năm 2008 thành 2003.

Chính phủ cảnh cáo quốc hội?

Đại biểu Quốc hội Nguyễn Minh Thuyết

Ông Thuyết đòi bỏ phiếu tín nhiệm đối với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

Trang web của Chính phủ Việt Nam cho đăng loạt ba bài phê phán một số đại biểu quốc hội có dấu hiệu lạm quyền và gây hoang mang dư luận.

Ba bài viết của một tiến sỹ, một của một nhà báo, và một bài trích dẫn lời của một phó giáo sư, tiến sỹ kiêm nhà thơ đều chỉ trích các đại biểu quốc hội mà họ không nêu tên.

Bấm Bài của Tiến sỹ Đinh Thế Cường nói các đại biểu quốc hội "đã đánh giá tình hình thực hiện Nghị quyết của Quốc hội về kinh tế - xã hội năm 2010 rằng 'mặt tốt là cơ bản, xuyên suốt mọi mặt của đời sống kinh tế - xã hội".

Tác giả viết tiếp:

"Thật đáng tiếc đã có hiện tượng một số đại biểu đã có biểu hiện như muốn lạm dụng diễn đàn, đưa ra những nhận định hay thông tin nhiều màu sắc chủ quan, cảm tính, còn chưa được kiểm chứng hoặc về những lĩnh vực không phải chuyên môn sâu của mình nên khó có thể phán định chuẩn xác, thậm chí cả những kiến nghị không mang tính xây dựng, gây nên những dư luận không tốt trong xã hội.

"Đơn cử một thí dụ, đã có ý kiến cho rằng, hiện nay Vinashin vay nợ tới 86 nghìn tỷ đồng và toàn bộ nguồn vốn này đã mất. Thế nhưng, sự thật là, như Bộ trưởng Bộ Tài chính Vũ Văn Ninh cho biết, theo các số liệu Bộ Tài chính nắm được của Hội đồng Quản trị Vinashin báo cáo Ban chỉ đạo tái cơ cấu, thì đến thời điểm 30/6/2010 số nợ của Vinashin là 86.031 tỷ đồng, nhưng tài sản trên sổ sách hiện nay của Vinashin là 103.774 tỷ đồng.

Thực ra, nếu luôn luôn có sự đồng thuận thì xã hội không thể phát triển được.

Tiến sỹ Nguyễn Quang A

"Như vậy, tiền vay đang nằm trong các tài sản, các dự án, chứ không phải đã tan thành mây khói tất cả."

Tuy nhiên bài báo không nói số tài sản của Vinashin do ai định giá, khả năng tự trả nợ mà không cần nhờ tới vốn ngân sách của Vinashin ra sao và tình hình kinh doanh lời lỗ của đại doanh nghiệp này như thế nào.

Và mặc dù bài báo không nêu tên bất kỳ đại biểu quốc hội nào, người ta có thể hiểu đối tượng được nhắm tới là Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, người đã yêu cầu lập ủy ban của quốc hội để điều tra vụ Vinashin và sau đó bỏ phiếu tín nhiệm Thủ tướng và những người có liên quan trong vụ này.

Trả lời BBC hồi đầu tháng này, Bấm Giáo sư Thuyết nói:

"Quốc hội bầu ra thủ tướng, Quốc hội phê chuẩn Chính phủ thì Chính phủ phải kiểm điểm trước Quốc hội và Quốc hội phải quyết định hình thức kỷ luật đối với các thành viên chính phủ.

"Và có thể nói rằng chỉ có Quốc hội mới có đủ thẩm quyền làm những việc ấy chứ còn không thể nào nói rằng cơ quan điều tra cũng có thể làm được những việc như thế."

'Đồng thuận ép buộc'

Loạt bài của trang web Chính phủ đã bị Tiến sỹ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS đã tự giải thể, phản bác.

Tiến sỹ Nguyễn Quang A

Tiến sỹ Nguyễn Quang A nói cần tôn trọng ý kiến của thiểu số

Trong bài được đăng tải trên mạng, ông viết:

"Người ta hay nói muốn phát triển cần sự đồng thuận. Thực ra, nếu luôn luôn có sự đồng thuận thì xã hội không thể phát triển được.

"Cho nên xin đừng lạm dụng “sự đồng thuận” để trấn áp hay đe dọa những người có ý kiến khác mình.

"Sự đồng thuận đạt được theo cách như vậy chỉ là “sự đồng thuận ép buộc” và vì thế là giả hiệu và vô cùng tai hại cho sự phát triển của đất nước."

Tiến sỹ Quang A viết tiếp:

"Không ai, hay không cơ quan nào, không mắc sai lầm cả.

"Cái khác nhau là ở chỗ có người, có cơ quan biết lắng nghe để sửa chữa, hay tranh luận lại một cách xây dựng với những người phê phán mình để cả hai cùng hiểu đúng hơn, cùng làm tốt hơn công việc của mình.

"Đấy là cách tạo “đồng thuận” tốt nhất, nếu cần đến đồng thuận; và cũng là một nội dung cốt yếu của dân chủ: tranh luận công khai, tôn trọng ý kiến thiểu số."

'Bới lông, tìm vết'

Bấm Bài của nhà báo Nguyễn Chính trên trang web Chính phủ Việt Nam thì viết:

"Đáng tiếc có một số đại biểu khi đưa ra những phát biểu mang nặng tính chủ quan và võ đoán của mình trên diễn đàn Quốc hội đã khiến các cử tri phải kinh ngạc vì ở đó không thể hiện một tinh thần khách quan, xây dựng; một sự hiểu biết thấu đáo vấn đề mình đề cập đến, mà chỉ cốt bày tỏ cho được thái độ chủ yếu phủ định đối với các nỗ lực tháo gỡ khó khăn của cơ quan hành pháp hay các nhân vật có trách nhiệm theo phân công công tác.

Có đại biểu, tuy là trí thức nhưng khi phát biểu công khai lại không dựa trên các luận chứng khoa học mà chủ yếu lại nương theo tâm lý của một bộ phận mang nặng ác cảm với thực tế khách quan...

Nhà báo Nguyễn Chính

"Thậm chí có những ý kiến, được hình thành trên những thông tin không chuẩn xác, chung chung, mang nặng tính hình thức hoặc chưa được kiểm chứng, nên đã mang màu sắc dân túy, nói lấy được, chứ không nhằm mục đích cùng kiến tạo hiệu quả đích thực cho công việc chung.

"Có đại biểu, tuy là trí thức nhưng khi phát biểu công khai lại không dựa trên các luận chứng khoa học mà chủ yếu lại nương theo tâm lý của một bộ phận mang nặng ác cảm với thực tế khách quan...theo kiểu mà dân gian thường lên án gọi là “bới lông, tìm vết”.

"Những phát ngôn như thế, kéo theo cách thông tin giật gân, câu khách của một số phương tiện thông tin đại chúng chuyên thổi phồng thông tin lên hoặc nói ngược mới ăn. Đó là một thực trạng rất đáng lo ngại, không nên để tiếp diễn."

Một cây viết khác, Bấm Việt Hải, của trang web Chính phủ đã dẫn lời của Giáo sư, Tiến sỹ Vũ Duy Thông, người cũng là nhà thơ, nhà báo nói:

"Có đại biểu cả khóa không một lần phát biểu nhưng có đại biểu kỳ họp nào cũng phát biểu, thậm chí thảo luận về vấn đề gì cũng phát biểu, đi rất sâu vào chuyên môn dù chuyên môn đó rất xa với chuyên môn gốc của họ.

"Trong khi phát biểu, một vài người còn đưa ra những sự kiện, số liệu chưa được kiểm chứng, có tính cảm tính, suy diễn chủ quan, hiểu biết về luật không thật đầy đủ."

Một số Bấm báo mạngBấm trang điện tử của các địa phương cũng đã cho đăng lại các bài báo này.

Ba bài báo được đăng trên trang web Báo điện tử của Chính phủ Việt Nam, khiến giới quan sát đặt câu hỏi phải chăng nó phản ánh quan điểm chính thức của nội các của ông Nguyễn Tấn Dũng.

Trước Đại hội

Những chỉ trích không chính thức từ phía Chính phủ Việt Nam đối với Quốc hội diễn ra chỉ hai tháng trước Đại hội XI của Đảng Cộng sản Việt Nam.

Các chuyên gia đánh giá rằng Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đang muốn tăng cường sự ủng hộ cho cá nhân ông trước kỳ đại hội này.

Ông Nguyễn Phú Trọng trong một lần gặp cử tri Hà Nội

Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng là một ứng viên cho chức tổng bí thư

Ông Dũng và Thường trực Ban Bí thư Trung ương Đảng Trương Tấn Sang, hay những nhân vật như Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng, được xem là các ứng viên cho chức Tổng Bí Thư mà ông Nông Đức Mạnh sẽ để lại sau khi tại vị hai nhiệm kỳ .

Các nhà quan sát Việt Nam đưa ra những nhận định khác nhau về nhân vật sẽ là tổng bí thư kế tiếp.

Bấm Chuyên gia David Koh ở Singapore nói nếu Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương không chấp nhận thay đổi tuổi phải rời khỏi Bộ Chính trị (hiện là 65) thì có nhiều khả năng ông Dũng và ông Sang sẽ nắm các chức vụ quan trọng nhất - Tổng Bí thư, Thủ tướng, hoặc Chủ tịch nước.

Trong khi đó Bấm nhà báo Simon Roughneen của Asia Times hôm 18/11 trích lời Giáo sư Carl Thayer từ Úc nói "có rất nhiều người đồn đại rằng ông Nguyễn Phú Trọng được ủng hộ nhiều hơn để trở thành tổng bí thư kế tiếp một phần vì ông được Trung Quốc chấp nhận."

Một thanh niên Việt đâm xe vào một ngân hàng vì tức giận

E-mail Print PDF

Naples, Florida: theo bản tin của báo Naples Daily Post hôm thứ ba ngày 16 tháng 11, thì một thanh niên Việt đã đâm chiếc xe của anh ta vào một ngân hàng, vì những bất đồng với hệ thống ngân hàng Mỹ.
Cảnh sát cho biết anh Phil Nguyễn 24 tuổi, đã lái chiếc xe Honda mầu xanh đâm thẳng vào cửa chính của ngân hàng Comercia Bank.

Chiếc xe đã chạy vào sâu từ 20 feet cho đến 30 feet ( 9 thước) trong lobby của ngân hàng. Nghi can cũng khai với cảnh sát là anh ta đâm xe vào cửa ngân hàng một lần, lùi xe, đâm xe thâm một lần nữa cho gây thêm tổn hại.
Theo lời khai của nghi can thì anh ta nghi là đã bị cơ quan tình báo CIA theo dõi, vì đã đăng những lời chỉ trích hệ thống ngân hàng Hoa Kỳ trên You Tube.

Xuất hiện ca cúm gà đầu tiên tại Hồng Kông sau 7 năm
(Dân trí) - Các quan chức y tế Hồng Kông hôm nay đã xác nhận một trường hợp mắc cúm gà H5N1 đầu tiên kể từ năm 2003. Bệnh nhân là một phụ nữ 59 tuổi đang trong tình trạng nguy kịch sau khi tới thăm Trung Quốc đại lục.
 
Một phụ nữ đeo khẩu trang tại một trung tâm mua sắm ở Hồng Kông.

Chính quyền Hồng Kông đã nâng cảnh báo cúm gà lên mức “nghiêm trọng”, đồng nghĩa rằng có nguy cơ cao nhiễm phải căn bệnh có khả năng chết người này, một phát ngôn viên của cơ quan y tế Hồng Kông cho biết.

Hồng Kông đã ghi nhận trường hợp bệnh nhân mắc cúm gà cuối cùng là vào năm 2003. Trước đó, Hồng Kông đã trải qua đại dịch cúm gà năm 1997 khiến 6 người thiệt mạng. Hàng triệu gia cầm đã bị tiêu hủy.

Giới chức y tế cho hay bệnh nhân nữ 59 tuổi được xác định dương tính với bệnh cúm A (H5), một biến thể của cúm gà, sau khi ban đầu được chẩn đoán bị viêm phổi. Hiện bệnh này đang trong điều kiện nguy kịch tại bệnh viện.

Các quan chức đang cố gắng xác định xem bệnh nhân nhiễm vi rút tại Hồng Kông hay ở nơi nào khác và đang theo dõi những người tiếp xúc với người phụ nữ này.

Người phụ trách cơ quan y tế Hồng Kông York Chow ngày 17/11 nói cho tới nay không phát hiện dấu hiệu lây nhiễm từ người sang người trong trường hợp của bệnh nhân trên.

“Khả năng nhiễm vi rút rất có thể là tại đại lục nhưng cũng không loại trừ Hồng Kông”, ông Chow nói.

Người phụ nữ du lịch tới Trung Quốc đại lục từ 23/10-1/11 cùng chồng và con gái.

Một cuộc điều tra ban đầu cho thấy bà này không tới thăm các trang trại hay tiếp xúc với gia cầm sống. Bệnh nhân nhập viện ngày 14/11 sau khi bị sốt liên miên và ho.

An Bình
Theo AFP

Lộ” ảnh thời niên thiếu của hoàng hậu tương lai

Ngay từ năm 6 tuổi, hoàng hậu tương lai của nước Anh - Kate Middleton - đã mang vẻ đẹp của một bông hồng nước Anh cổ điển.


Kate trong một bức ảnh năm lên 6 tuổi.
Kate trong một bức ảnh năm lên 6 tuổi.

Kate trong vòng tay mẹ Carole, một cựu tiếp viên hàng không, khi mới 15 ngày tuổi. Cô bé chào đời tại Bệnh viện Hoàng gia Berkshire ở Reading ngày 9/1/1982.

Kate tham gia diễn kịch hồi nhỏ.
Cô bé còn đóng vai chú hề.
Kate thi đấu hăng say trong một trận đấu khúc côn cầu cùng bạn bè. Thời trung học, Kate khá năng động và có thể chơi nhiều môn thể thao.

Kate bên 2 người bạn học phổ thông.
Xinh đẹp ở tuổi 16 trong một bức ảnh tại trường Marlborough.
Kate trong chuyến du lịch tới Florence, Italia trước khi vào đại học. Cô cũng đã tới thăm Chile.
Kate khi mới vào học tại Đại học St Andrews, trước khi gặp Hoàng tử William.

Vị hôn thê của Hoàng tử William mang vẻ đẹp đằm thắm khi trưởng thành.

Hà Nội: Người nước ngoài cướp taxi, gây náo động nội đô

Thông tin ban đầu cho biết, sau khi cướp chiếc taxi rồi bỏ chạy, đối tượng người nước ngoài đã điều khiển xe gây tai nạn liên hoàn với 3 xe máy và 2 ôtô.


Đối tượng người nước ngoài bị CSGT và người dân bắt giữ
Đối tượng người nước ngoài bị CSGT và người dân bắt giữ

Vụ việc xảy ra vào khoảng 20h ngày 17/11, tại đường Tây Sơn (đoạn đối diện trường ĐH Thủy Lợi). Theo những người dân chứng kiến vụ việc, vào thời gian nói trên, chiếc taxi mang BKS 16L 8870 của hãng taxi Hoa Phượng lao nhanh trên đường. Đến đoạn giao cắt với phố Thái Thịnh, chiếc taxi này đâm liên tiếp một chiếc xe máy Future và hai chiếc xe ô tô.


Sau khi bị nổ lốp, chiếc xe theo đà lao thẳng vào một chiếc xe máy tay ga mang BKS 30L5-0745 rồi mới dừng lại. Nhiều người dân cho biết thêm, khi xảy ra tai nạn, chiếc xe tay ga nói trên chở ba người, trong đó có một cháu bé. Khi tai nạn xảy ra, cháu bé bị hất văng lên nắp capo chiếc taxi. Ngay sau đó, nạn nhân đã được người dân đưa đi cấp cứu tại cơ quan y tế.

Trước đó, trên đường Nguyễn Trãi chiếc taxi trên cũng đâm vào một chiếc xe Airblade, làm một người bị thương trong tình trạng khá nặng.

Tại hiện trường, chiếc taxi 4 chỗ màu trắng của hãng Hoa Phượng bị méo móp phần đầu, cửa kính bên phải vỡ tan, kính chắn gió cũng bị biến dạng. Một lốp xe bị nổ, động cơ bốc khói nghi ngút.

Đến 22h30, tại hiện trường chiếc xe taxi vẫn bốc khói nghi ngút (Ảnh: N.P)


Nhiều nhân chứng kể lại, người dân đã đuổi theo chiếc taxi và yêu cầu lái xe ra khỏi xe. Khi thấy người điều khiển chiếc xe "điên" vẫn ngồi lì trong xe, nhiều người dân đã bức xúc lấy gạch đá đập cửa kính xe và kính chắn gió.

Thậm chí, có người đã dùng bật lửa đốt xe, rất may một số bảo vệ tại một siêu thị gần đó đã dùng bình xịt để dập lửa. Sau đó, lái xe bỏ chạy khỏi xe, bị người dân bắt được.

Chiếc xe ô tô bị taxi BKS 16L 8870 đâm vào sườn xe (Ảnh: N.P)


Theo nhận định ban đầu, lái xe là người nước ngoài, khoảng 30 tuổi. Khi bị người dân bao vây, người này còn buông ra những câu chửi tiếng Việt không sõi và đe dọa không cho ai lại gần.

Thông tin từ phía hãng xe taxi Phượng Hồng, tối 18/11, tài xế chiếc xe 16L8870 nói trên là anh Nguyễn Quang Đông nhận chở khách từ Hải Phòng về Hà Nội, hoàn tất trả khách tại gần siêu thị BigC. Tại đây, lái xe Đông nhận tiếp 3 người khách (1 nam, 2 nữ).

Khi lên xe đi một đoạn, nam hành khách đã dí dao vào cổ lái xe Đông và đe dọa cướp xe. Quá sợ hãi, anh Đông đã lao ra khỏi xe ô tô và chạy thoát. Hai điện thoại di động cùng ví tiền của lái xe đã bị cướp.

Chiếc taxi bị đập móp méo cửa kính, kính chắn gió và nắp capô (Ảnh: N.P)

Hiện đối tượng người nước ngoài đã được đưa về cơ quan công an để giải quyết. Vụ việc đang được tiếp tục điều tra và làm rõ.

LƯU Ý BẠN ĐỌC: Theo lệnh cùa chính phủ CSVN thì khi người TQ làm điều xấu không được nêu quốc tịch mà phải gọi là người nước ngoài, chẳng hạn cướp trộm người nước ngoài, tàu lạ giết ngư dân Việt, người nước ngoài hiếp dâm trẻ em, người nước ngoài giết dân VN v.v...Bạn đọc cần thận và ghi nhớ trong lòng điều này .

Để gọi tên sự vật một cách rõ ràng – phần 1: Lợi quyền

0

Đăng bởi  Paris | ngày   15-11-2010 | Mục  Tản mạn

Dương Thu Hương – Nhà cầm quyền Hà Nội sợ hãi ba thanh niên đứng lên cầm ngọn cờ của những người lao động bởi vì ba người này là vọng âm, là hình ảnh phản chiếu, là bản sao lại của chính bản thân họ vào những năm tiền khởi nghĩa, những năm mà “quốc tế ca của những người lao động” vang vọng khắp nửa địa cầu…

*

Sáng ngày 27 tháng 10 năm 2010 toà án tỉnh Trà Vinh đã kết án ba nhà sáng lập công đoàn Tự do với mức án khiến công chúng kinh ngạc hoặc kinh hoàng.


- Anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng chịu án chín năm tù giam.
- Anh Đoàn huy Chương chịu án bẩy năm tù giam.
- Chị Đỗ thị Minh Hạnh chịu án bẩy năm tù giam.

Những người tù cộng sản – Nguồn: ©baovelaodong.com

Thấy dư luận xôn xao một cách thái quá, tôi xin góp đôi lời bình về nỗi kinh ngạc hoặc kinh hoàng của dân ta. Bởi vì, từ sự kiện này, chúng ta có cơ hội để phân tích hiện trạng đất nước một cách bao quát.

Hai tính từ “kinh ngạc” và “kinh hoàng” đều chỉ một hiện tượng: sự vật bất bình thường, hoặc chưa bao giờ thấy, hoặc phi logic, hoặc quá liều lượng cũng như chiều kích quen thuộc, và tất cả các đặc điểm trên khiến người ta ngờ vực.

Chúng có một điểm khác biệt: kinh ngạc chỉ trạng thái sửng sốt, bất tin một cách thuần tuý.

Kinh hoàng, bao gồm cả sự ngạc nhiên lẫn sự sợ hãi, sợ hãi đến tê liệt, và điều này đối với nhà cầm quyền quan trọng hơn. Nói một cách thẳng thừng, đây là hiệu ứng mà nhà cầm quyền Hà Nội cố tình tìm kiếm. Bất cứ chế độ độc tài nào cũng dùng các vụ xử án như một vũ khí đặc biệt hiệu nghiệm để trấn áp những kẻ đối lập và hù doạ dân chúng, biện pháp này tuy cổ điển nhưng chưa bao giờ lỗi thời.

Trở lại sự việc cụ thể là vụ xử án ba nhà sáng lập công đoàn Tự do: Tại sao họ lãnh án nặng đến như vậy? Phải chăng đây là cơn bốc đồng của một ông quan toà tỉnh lẻ vì bị vợ cắm sừng hay mắc chứng táo bón trầm kha nên trút nỗi oán hơn lên đầu kẻ khác, hoặc phải chăng đây là sự nhầm lẫn do lơ là, do vô ý, và một khi đã nhỡ nhầm thì các quan lớn không muốn rút lại lời?…

Tôi không tin vào những chuyện cắc cớ như vậy cho dù chúng vẫn thường xẩy ra trong cuộc đời. Đối với người cầm quyền Hà Nội, án của ba thanh niên sáng lập công đoàn tự do kia là xứng với tội danh của họ, thậm chí còn quá nhẹ. Nếu không e ngại sự phản ứng dội vào từ phía ngoài biên giới, ắt các án này còn cộng thêm nhiều năm cấm cố nếu chẳng phải là chung thân.

Hơn tất cả các thứ đảng phái đối lập, hơn mọi lời tuyên bố hùng hồn, văn vẻ của các bậc mũ cao áo dài, ba kẻ bình dân kia mới thực sự là mối đe doạ của họ, mối đe doạ sờ thấy được, ngửi thấy được, hình dung được một cách rõ ràng, mối đe doạ xác lập trên các nghiệm sinh.

Nghiệm sinh của con người vốn là phần cốt lõi nhất trong nhận thức của họ đối với thế giới xung quanh cũng như với chính bản thân, nghiệm sinh là kiến thức trực tiếp, yếu tố thứ nhất trong cấu tạo nền, mà yếu tố thứ hai là sự tổng hoà, sự điều tiết giữa bản năng với các kiến thức mà họ thâu nhận được trong quá trình sống theo cách gián tiếp (giáo dục, học hành, trao đổi với tha nhân).

Nếu như cuộc đời của một con người có các ngã rẽ, có các chuyển hướng căn bản thì những sự kiện trọng đại này thường xảy ra dưới áp lực của nghiệm sinh, vì lẽ các kiến thức trực tiếp luôn luôn là động năng tiên quyết điều khiển hành vi cũng như ứng xử của con người.

Nhà cầm quyền Hà Nội sợ hãi ba thanh niên đứng lên cầm ngọn cờ của những người lao động bởi vì ba người này là vọng âm, là hình ảnh phản chiếu, là bản sao lại của chính bản thân họ vào những năm tiền khởi nghĩa, những năm mà “quốc tế ca của những người lao động” vang vọng khắp nửa địa cầu:

Vùng lên, hỡi các nô lệ của thế gian,
Vùng lên, hỡi ai cực khổ bần hàn,
Đấu tranh này là trận cuối cùng…

Nói cho rõ ràng hơn, có thể ví hai chàng trai và cô gái đứng sau vành móng ngựa của toà án tỉnh Trà Vinh ngày hôm nay như đoạn phim chiếu lại hình ảnh người cộng sản những năm cuối thập kỉ 30 sang thập kỉ 40 khi họ đứng sau vành móng ngựa của các toà án thực dân, khi họ sôi sục nhiệt tình cách mạng và sẵn sàng quên mình vì độc lập của dân tộc.

Do tinh thần hy sinh và lòng can đảm cộng với các ưu thế đương thời, người cộng sản đã thành công trong khi rất nhiều chàng trai yêu nước dấn thân vào các xu thế chính trị khác, cũng đầy lòng hy sinh và thừa dũng khí, nhưng không đi đến được thắng lợi cuối cùng.

Hãy nhắc tên Nguyễn thái Học như biểu tượng của lớp người này, dù không đạt được vinh quang, nhưng họ vẫn sống mãi trong lòng dân tộc và bất cứ người Việt yêu nước nào cũng phải xây trong tim mình một đài tưởng niệm cho những anh hùng bất đắc chí.

Như thế, chính quyền cộng sản được dựng lên ngày 02/09/1945. Từ năm 1945 đến nay hơn nửa thế kỉ đã trôi qua, các chàng trai cộng sản năm ấy giờ ở đâu? Họ là ai?

Đương nhiên, nói theo nghĩa xác thực thì rất nhiều người trong số họ đã qua đời. Những người còn lại như ông Đỗ Mười, ông Lê Đức Anh và một số khác đã trở thành các tù trưởng bộ lạc, các lão trượng ngồi trên đống vàng, con cháu họ hàng của họ đoàn đoàn lũ lũ lúc nhúc chia nhau cầm nắm các vị trí then chốt, các rường cột của quốc gia, chia chác nhau các mối lời béo bở, tha hồ đục khoét ngân khố, đương nhiên thụ hưởng toàn bộ lợi quyền mà hàng chục triệu người dân Việt nam đã đổ xương đổ máu để giành lấy. Vậy thì bài ca “quốc tế lao động” khi dịch lời sang tiếng Việt đã ứng nghiệm một trăm phần trăm câu hát này:

Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình!


BAO NHIÊU LỢI QUYỀN ẮT QUA TAY MÌNH!

Đó là một ước muốn mãnh liệt nhưng kém phần phần thuận lý và hoàn toàn thiếu vắng tinh thần cao thượng.

Năm 1988, khi nói chuyện tại câu lạc bộ Trí thức Sài gòn, tôi đã chỉ ra đích danh câu hát này, nó phản chiếu một cách vô thức chí hướng cũng như tâm tư những người cộng sản Việt Nam mà ở đó, toát ra một cách không thể che giấu, lòng tham vô độ cũng như khát vọng thống trị tuyệt đối.

Trong bất cứ xã hội nào, khi một nhóm người đã chủ tâm thâu tóm toàn bộ lợi quyền vào tay mình thì xã hội đó ắt không thể tồn tại lâu dài bởi vì từ cổ chí kim, xã hội nào cũng hình thành trên sự cộng sinh, sự cộng sinh đòi hỏi sự tồn tại cùng một lần nhiều lớp người khác biệt và do đó phải có một đường lối chính trị thích hợp để cho mọi công dân đều có quyền lao động, sống, thụ hưởng cũng như có cơ hội phát triển. Điều này ở phương Tây người ta gọi là “Bình đẳng về cơ may cho mọi người”, còn ở nước Việt trong các triều đình thịnh vượng trước đây, tinh thần đó được phản chiếu một cách nôm na trong câu “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”. Nếu kẻ cầm quyền chỉ nghĩ đến mối lời của chính họ, ắt những nhóm người khác sẽ bị đẩy sang bên lề, bị tước đoạt, bị bần cùng hoá, nô lệ hoá, chịu đựng sự nhục mạ và nỗi đau khổ với các phương thức khác biệt, và như thế, con đường khởi loạn ắt không tránh khỏi.

Đừng quên rằng chính quyền Hà Nội hình thành được là nhờ ân sủng của cuộc cách mạng tháng tám. Cuộc cách mạng tháng tám thành công vì nó dựa trên hào khí của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc, cảm hứng chủ yếu của phong trào này là ý chí tự chủ, sự kế tục truyền thống từ các khởi nghĩa Trưng Trắc, Trưng Nhị, Triệu Ẩu, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung…

Một nghìn năm nô lệ giặc Tầu, tiếp đến một trăm năm nô lệ giặc Tây, trong vô thức dân tộc, đó là một dòng chảy không ngưng nghỉ của một cuộc kháng chiến không ngưng nghỉ, dẫu rằng có những giai đoạn chìm trong bóng tối lặng câm của máu và nước mắt. Nếu ông Hồ chí Minh không biết bắt chước (hoặc học hỏi, nói một cách văn chương hơn) các vua xưa để đoàn kết dân chúng, làm sao có chín năm kháng chiến thành công? Nếu những người dân Việt không quên thân vì tổ quốc, làm sao có thể xẻ dọc trường sơn đi cứu nước? Các cuộc chiến tranh này chẳng là gì khác hơn sự kéo dài các cuộc chiến tranh chống xâm lăng của Trần Hưng Đạo, Lý thường Kiệt, Nguyễn Huệ Quang Trung. Chiến thắng Điện biên Phủ chẳng là một công trình duy nhất, là hiện tượng đơn lẻ trong lịch sử Việt Nam mà nó chỉ là sự thay đổi địa dư và tên gọi của các trận thuỷ chiến Bạch Đằng, của trận chiến oanh liệt trên Gò Đống Đa.

Tuy nhiên, chế độ cộng sản Hà Nội đã núp dưới bóng ngọn cờ liềm búa, với chủ thuyết đấu tranh giai cấp của Mác như một người đàn bà Việt Nam cạo răng đen để lấy bộ răng có mầu cải mả và đổi bộ váy chùng sang chiếc quần. Phải nói rằng sự chọn lựa đó có tính định mệnh, kèm theo nó là các ưu thế tạm thời cùng những yếu tố phản động có tác hại lâu dài về mặt lịch sử.

Số phận một dân tộc cũng giống như số phận một con người, thường bị quyết định hoặc bị ảnh hưởng bởi các yếu tố nằm bên ngoài ý chí của chính họ. Vì thế, chúng ta không đặt lại vấn đề bằng những cụm từ “giả sử” hay “nếu như” bởi trong thực tiễn, các danh từ này là vô nghĩa. Điều chúng ta cần quan tâm là xã hội Việt Nam hiện nay, năm tháng này, bởi hiện tại và tương lai là các vấn đề khẩn cấp trong sinh tồn của một dân tộc.

Nếu coi chế độ cộng sản như một thứ triều đình, để tiện so sánh với các triều đình trong quá khứ như triều Lê, triều Lý, triều Trần, thì thứ chính trị mà chính quyền Hà Nội thực thi là thứ chính trị phi nhân, bất nghĩa, tham tàn nhất trong lịch sử Việt Nam. Sáu mươi lăm năm chỉ là một chớp mắt so với vĩnh hằng, nhưng quãng thời gian đó đã bộc lộ đầy đủ quá trình thối rữa của bộ máy quyền lực mà khởi thuỷ, ra đời được là nhờ sự ủng hộ của đại bộ phận dân chúng, bởi dân chúng tin vào các tiêu chí họ nêu lên:

Một chính quyền Nhờ dân, Do dân, và Vì dân.

Kiểm lại các sự kiện, ta thấy rằng:

Nếu sau chiến tranh, vua Trần đã quăng tráp đựng hồ sơ những người cộng sự với Tầu vào lửa để xoá đi một quá khứ nô lệ, để hoà giải mọi thành phần dân tộc, để có đủ hào khí viết nên trang sử mới cho đất nước thì ngược lại, sau năm 1975, nhà cầm quyền cộng sản đã bắt bớ, đàn áp, giam giữ, hành nhục hàng trăm ngàn binh sĩ của chính quyền miền Nam trong các trại tù khổng lồ, là tác nhân gây ra cuộc vượt biển tập thể chưa từng thấy trong lịch sử thế giới về mặt quy mô cũng như về tính tàn khốc.

Thuyền nhân!

Đó là danh từ độc đáo mà chính quyền Hà Nội đã sáng tạo ra. Danh từ này được dùng với một mật độ dày đặc trên các phương tiện thông tin toàn trái đất trong một quãng thời gian dài, từ những năm cuối thập kỉ 70, qua suốt thập kỉ 80, cho đến những năm đầu của thập kỉ 90. Danh từ này mô tả cuộc di dân kinh hoàng, bằng chứng sống động về tội ác của nhà nước cộng sản Việt Nam, gây phẫn nộ lẫn sự khinh bỉ một cách rộng rãi trên dư luận toàn thế giới.

Danh từ “Thuyền nhân” sẽ mãi mãi vĩnh định trong tất cả các cuốn tự điển của nhân loại, để ghi nhận khả năng độc ác và sự man rợ của con người đối với con người, một hiện tượng được liệt kê sau các lò thiêu Do Thái của Đức và quần đảo Goulag của Nga. Ở các nước châu Âu, nơi cuộc chiến tranh chống Mỹ được nêu lên như bằng cớ về tinh thần bất khuất của dân tộc Việt, thì tiếp theo đó, danh từ “Thuyền nhân” trở thành biểu tượng của thần tượng sụp đổ, của tội ác bị lộ diện, nói cách khác: mặt trái của tấm mề đay.

Thời xưa, sau các cuộc chiến tranh khi nhân tài, vật lực hao tổn, các vua Lý vua Trần đã ban hành chính sách khuyến khích sản xuất, cổ vũ dân cầy để tu tạo lại xã tắc giang sơn, do đó triều đình của họ mới bền vững.

Bất kể là ai, khi đã khoác long bào đều phải ghi xương khắc cốt câu “Chở thuyền cũng là dân mà lật thuyền cũng là dân”, cho nên sự vỗ về dân chúng không thời nào được lơi lỏng. Một khi triều đình quay lưng lại dân chúng, chỉ lo tham lam vơ vét cho đầy túi, chỉ lo thoả mãn lòng dục của bản thân, lúc ấy vua quan đã biến thành một lũ thú vật chỉ lo liếm láp bộ lông của chính mình, ắt giặc giã phải nổi lên khắp nơi và triều đình phải đi đến sự huỷ diệt.

Nhìn lại thời Mạt Trần là thấy rõ. Từ ngày khởi lập nhà Trần cho đến năm Hồ Quý Ly đoạt ngôi là bao nhiêu năm tháng? Từ 1225 đến 1400 là 175 năm. Một trăm bảy mươi lăm năm dẫn từ vàng son đến tro bụi, đó là thời gian cho quá trình thối rữa. Khá ngắn ngủi so với các triều vua phương Bắc nhưng lại quá dài so với chế độ Hà Nội.

Vào năm 1287, triều Trần tròn 62 tuổi, tướng Trần Hưng Đạo còn đủ uy tín, tài lực để làm cuộc kháng chiến vĩ đại chống quân Mông. Năm nay, chính quyền Hà Nội 65 tuổi, giả như bây giờ quân xâm lược kéo đến, liệu họ còn khả năng như tướng Trần Hưng Đạo năm xưa? Liệu trong đám các uỷ viên ngồi quanh bàn họp bộ chính trị, ai đủ nhân cách để đứng lên hô hào dân chúng?

Không cần đọc tin tức và các bình phẩm trên các site Internet, bởi những người sử dụng phương tiện này đã nghiễm nhiên được coi như “bộ phận tinh hoa” của xã hội, chỉ cần lắng nghe lời đám bình dân kháo nhau nơi quán xá một cách vô cùng hài hước và chua chát cũng có thể hiểu được thái độ của họ.

Nào là “bọn Vinashin thuộc phe thằng Dũng xỉn, chắc thằng khác muốn nhoi lên trong đại hội đảng kì tới nên lôi vụ này ra. Nếu tính đếm, còn bao nhiêu vụ Vinashin chưa bị lòi mặt?” Nào là “Con gái thằng Dũng xỉn nắm yết hầu ngành ngân hàng, liệu bố con nó có dưới hay trên một tỷ đô la?” Nào là “Đố các ông ai là tác giả vụ bô-xít ? Thằng Dũng xỉn kí nhưng kẻ giật dây lại chính là Tô Huy Rứa. Phải chăng thằng này là hậu duệ của lão Tô Định mấy ngàn năm xưa?” Nào là “Lão Nông Đức Mạnh đi đêm với bọn Tầu bao nhiêu lượt? Nghe đồn chúng nó ngầm bán đất cho Tầu lấy 5 tỷ đô la. Tất thảy các con số công bố trên báo chí đều là con số rởm”. Nào là “Trong mười năm vừa qua, mụ Trương Mỹ Heo và gia tộc nó đã cướp được bao nhiêu đất của dân cày?” Vân vân và vân vân…

Những lời bình phẩm quanh mâm cơm, quanh ấm trà thường nhật khá đủ để đo đếm mức độ khinh bỉ của dân đen đối với kẻ cầm quyền. Như thế, so với các triều đại cũ, quá trình băng hoại của chính quyền Hà Nội xảy ra một cách quá nhanh chóng, nói cách khác, quá trình thối rữa này được tính theo cấp số luỹ thừa. Nguyên nhân nào dẫn đến tình trạng này? Tôi cho rằng lý do đầu tiên là sự kiêu ngạo của nhà cầm quyền Hà Nội, lòng kiêu ngạo mà chính họ tự nhận là “Lòng kiêu ngạo cộng sản”.

Lòng kiêu ngạo cũng giống như lòng tham, làm mờ mắt con người. Mắt đã mờ thì tai cũng dễ điếc theo và trí nhớ trở nên cùn nhụt. Những người cộng sản Việt Nam mắc bệnh Alzheimer quá sớm. Họ ngửa mặt lên trời vênh vang hô không mệt mỏi “Chiến thắng Điện Biên Phủ”, đinh ninh rằng đó là thành công của riêng họ.

Họ đã quên rằng Điện Biên Phủ có được là nhờ hàng chục ngàn binh sĩ dũi đất, đào hầm, kéo pháo vượt núi đèo, hàng trăm ngàn dân công khắp các miền thồ lúa gạo ra tiền tuyến. Những con người này hy sinh vì nền độc lập của dân tộc, đương nhiên, nhưng cũng đồng thời hy vọng vào một ngày mai tươi sáng khi khẩu hiệu “Người cày có ruộng” trở thành hiện thực.

Kẻ cầm quyền cộng sản cũng lại quên rằng cuộc kháng chiến chống Pháp thành công là nhờ vào hàng nghìn gia đình hữu sản dốc vàng, đổ tiền nuôi tướng lẫn nuôi quân như ông bà Trịnh văn Bô, như giám đốc nhà máy in tiền Con Trâu Xanh, như bà Nguyễn Thị Năm, như cụ Cửu…

Ông Trường Chinh cũng như đa phần các đồng chí của ông ta từng ăn mòn bát tại nhà bà Nguyễn Thị Năm, các binh đoàn liên tục đến đó đóng quân vật hết đàn bò này đến đàn lợn kia ra ngả thịt. Thế nhưng, sự thật hiển nhiên cho thấy bà Năm là người đầu tiên bị bắn trong cải cách ruộng đất cùng cụ Cử, sau đó đến lượt hàng vạn người yêu nước khác, những người móc hầu bao lấy đến đồng xu cuối cùng để mua thóc gạo, thuốc men và quần áo gửi ra chiến trường.

Về phía những người nông dân, phần cay đắng cũng không thua kém. Hơn nửa thế kỉ đã trôi qua, nhưng khẩu hiệu “Người cày có ruộng” cho đến ngày hôm nay vẫn chỉ là một lời dối trá không e thẹn, và người cày, thay vì là nô điền cho chánh tổng, lý trưởng, địa chủ trở thành nô điền cho các cán bộ đảng.

Vậy thì, đối với tầng lớp hữu sản, người cộng sản cầm quyền là lũ vô ơn, ăn cháo đái bát, còn đối với đám nông dân cùng khổ thì họ là kẻ lừa đảo trắng trợn không mảy may áy náy lương tâm. Những chiếc răng chó sói luôn luôn là răng chó sói, dù chúng sơn đen hay để trắng, kẻ tham tàn dù nói lời lẽ nào vẫn là kẻ tham tàn. Hiện thực mạnh hơn mọi thứ xảo ngôn. Lá cờ búa liềm vẫn được kéo lên mỗi kì họp đảng, nhưng liệu còn ai tin rằng những kẻ đứng giơ tay chào lá cờ này còn là những người vô sản, đang nỗ lực tranh đấu cho các giai cấp bần cùng?

Câu trả lời sẽ là: Có! Vẫn còn những người tin vào điều đó, ấy là các con bệnh tâm thần, những ai đang sống trong trại điên Trâu Quỳ, đang ở nhà thương điên Đà Nẵng, hoặc các cơ sở chữa trị tâm thần khác trên đất nước. Tóm lại, những kẻ mất trí nhớ, những kẻ đập vỡ đồng hồ từ năm Con Ngựa (1954), hoặc những người bị bệnh Down.

Đại bộ phận dân chúng đều biết các quan chức cộng sản giờ đây đang sống ra sao. Họ đang xuỳ tiền mở các resorts, tức là các khu nghỉ mát cao cấp để hứng khách nước ngoài. Họ cưỡi máy bay sang Hồng Kông để đánh bạc và chơi gái. Họ có ngân khoản khắp các nhà băng trên thế giới, từ Thụy Sỹ đến Washington, từ Singapore đến Bangkok, từ Paris sang Berlin. Con cái họ đặt mua váy cưới tại các tiệm sang nhất trên đại lộ Champs Elysées, mỗi chiếc váy giá từ 130.000 đến 210.000 euros. Vợ lớn vợ bé hoặc gái bao của họ cưỡi các loại ô tô đắt tiền, các loại xe mà những người ngoại quốc làm việc tại Hà Nội hay Sài Gòn nhìn thấy phải tái mặt. Được như vậy là vì họ đã thực hiện một cách tuyệt vời câu ca “Bao nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình”!

Chỉ một câu này thôi, đủ lý giải mọi chính sách được thực thi trên đất nước từ nửa thế kỉ nay.

Cho nên, xét trên phương diện tính thực dụng thì lá cờ liềm búa lúc này là thứ bùa hộ mệnh, tuy đã lợt mầu, nhưng vẫn còn hữu hiệu.

Trước hết, nó được sử dụng như loại thuốc an thần để dẫn đám dân đen vào giấc ngủ, đám dân bị tước đoạt và bị lùa ra bên lề xã hội, những nông dân bị đuổi khỏi đất đai, trở thành vô gia cư, vô điền địa, chen chúc quanh các kênh rạch bẩn thỉu của Sài Gòn hoặc các khu ngoại ô Hà Nội, làm đủ thứ nghề để tồn tại, mà trong các thứ nghề bấp bênh, khốn khổ nhằm mưu sinh, nghề làm điếm, ăn cắp là không thể tránh.

Lá cờ kia nhắc nhở một cách mơ hồ rằng các quan lớn cũng đã từng có thứ dây mơ rễ má nào đó, gần gũi họ, một thứ chủ nghĩa dân túy đặc biệt xảo quyệt và trữ tình.

Sau nữa, lá cờ này được coi là thứ khói độc, kiểu như lựu đạn cay của cảnh sát, để làm mù mắt (dù tạm thời) những công nhân lao động đến kiệt sức để lĩnh đồng lương trên dưới một triệu đồng Việt Nam, mà tiền thuê nhà trọ, nơi họ nằm xếp hàng như những con cá hộp, cũng đã mất năm trăm hoặc sáu trăm ngàn.

Không phải ngẫu nhiên mà người ta nói rằng, trong nhiều trường hợp, chính trị rất giống thứ nghề cổ truyền nhất trên trái đất: Nghề làm đĩ.

Xét trên khía cạnh bản chất của sự vật thì lá cờ búa liềm bây giờ là mảnh váy nát che đậy bộ phận sinh dục lầy lụa của những người cộng sản Việt Nam. Họ tiếp tục dùng nó dù trong thâm tâm, biết rằng tấm giẻ rách này không thể che kín thân xác họ một cách lâu dài.

Trong thâm tâm, họ sợ. Trong thâm tâm, họ biết rằng họ dối láo và không sự dối láo nào có thể đứng vững lâu dài. Già hay trẻ, ngu hay khôn, họ đều biết rõ rằng những năm tháng này là những năm tháng cuối cùng họ chen chúc trên chuyến tầu vét, mỗi kẻ tìm cách vơ cào vơ cấu, ngõ hầu lèn đầy túi, còn tương lai đất nước, vận mệnh dân chúng, lương tâm kẻ cầm quyền, trách nhiệm trước lịch sử, những khái niệm đó đã nằm bên ngoài mối quan tâm của họ. Hoặc là, họ chưa bao giờ với tới các ý tưởng đó, chúng là thứ quá xa xỉ đối với đời sống tinh thần của họ, những kẻ đang ngụp lặn trong tiền tài và khoái lạc. Hoặc là, khi nghĩ đến những điều đó, ngay lập tức họ sẽ hiểu rằng họ là kẻ bất khả và vì lòng tự ái luôn luôn mạnh hơn lý trí, họ sẽ cố tình lãng quên.

Nếu như trong đội ngũ quan chức, còn đôi kẻ biết giữ liêm sỉ, còn đôi kẻ biết lo âu khắc khoải cho vận mệnh non sông, những kẻ đó ắt bị vô hiệu hoá. Giữa một bầy chuột đang đục khoét, con chim sẻ lạc vào ắt bị cắn phòi ruột. Giữa đám chó sói, kẻ nào trái nòi, kẻ đó ắt bị phanh thây.

Bây giờ, để định danh giai cấp cầm quyền, ta cần lùi lại đôi bước trong quá khứ.

Thời cách mạng tháng tám, người cộng sản tự nhận là vô sản, dù rất nhiều người trong bọn họ xuất thân từ đám tiểu quan lại hay hào lý, bởi lẽ tấm môn bài vô sản lúc ấy vô cùng hiệu lực, nó là tiếng kèn đồng vang dội nhất với âm sắc tương hợp và nhạc cảm quyến rũ, đủ sức lôi cuốn, vẫy gọi và tập hợp tuyệt đại đa số nông dân bị bần cùng dưới chế độ thống trị của thực dân.

Những người dân cầy quả thực là động lực chủ của cuộc cách mạng này, bởi họ đã từng chứng kiến hai triệu đồng loại chết đói còng queo, xác rải dọc các con đường từ Thái Bình về Nam Định, từ Nam Định về Hà Nội, từ Thanh Hoá vào Vinh… Những xác chết này trở thành mối hù dọa đối với họ, bởi chính họ cũng sẽ có ngày gục xuống vì đói khát.

Tóm lại, sự tuyệt vọng và cái chết rình rập người dân cầy phía trước con đường. Để tự cứu mình, chỉ còn lối thoát duy nhất là vùng lên chiến đấu, lối thoát này được hình thành trong ngõ cụt, trong cơn tuyệt vọng của một đám đông. Đám đông ấy đã đi theo cách mạng để phá kho thóc, cứu đói, và cướp chính quyền. Trong con mắt dân chúng, người cộng sản lúc ấy thực sự là các anh hùng bởi họ đáp ứng một cách chính xác các khát vọng của một dân tộc nô lệ và đói khổ.

“Những anh hùng năm xưa, những người cầm cờ đỏ sao vàng vẫy gọi dân chúng làm cuộc cách mạng tháng Tám, giờ họ ở đâu? ”

Chúng ta cần lặp lại câu hỏi này vì điệp khúc bao giờ cũng là phần dễ nhớ nhất trong một bài hát. Câu trả lời sẽ là: Tuyệt đại đa số các chàng trai cộng sản năm xưa đã nằm trong nghĩa trang Mai Dịch. Còn người cộng sản bây giờ thực sự là các nhà tư sản đỏ, giai cấp tư sản được hình thành một cách đặc biệt trong hoàn cảnh đặc biệt nên chưa từ điển bách khoa nào trên thế giới tìm được định danh.

Giai cấp tư sản này được xác lập theo cách “truyền ngôi”, nói nôm na là được thâu tóm các vị trí quan trọng của guồng máy quốc gia một cách vô điều kiện để làm giầu, và quá trình làm giầu của họ được đặt trên các ưu thế tuyệt đối do quyền lực.

Lấy một ví dụ cụ thể, nếu như trước cách mạng, ông Đỗ Mười dắt lợn rong qua các làng cho lợn nhẩy, hành nghề thiến lợn làm kế mưu sinh, thì con rể ông từ những năm cuối thập kỉ 80 đã trở thành chủ khách sạn Bảo Sơn. Để cho khách sạn này làm ăn thuận tiện, nhà nước đã mở đại lộ Nguyễn Chí Thanh, con đường được coi là đẹp nhất Hà Nội.

Chắc chắn không có gia đình tư sản nào ở Pháp được hưởng một thứ ân sủng hoàng gia theo kiểu đó. Điều này chỉ có thể xảy ra (dẫu rằng hiếm hoi) dưới các triều đại trước cách mạng tư sản, khi giai cấp quý tộc còn trong thời vàng son.

Hiện tượng sử dụng tài sản quốc gia vào mục tiêu kiếm lợi cho cá nhân được coi như đương nhiên và phổ biến trong chính quyền Hà Nội. Dưới các hình thức khác nhau, hiện tượng này xảy ra trên khắp các lĩnh vực, từ các vụ mua bán khí giới cho quân đội đến các vụ đấu thầu những công trình quốc gia như cầu, đường, điện lực, từ thương mại cho đến công, nông nghiệp, từ các hoạt động văn hoá, giáo dục cho đến các nghề nghiệp phục vụ khác.

© DCVOnline

GIẢ DỐI : 12 lời nói dối vĩ đại cấp nhà nước đang quật mạnh lên mọi giá trị cao quí của Dân tộc Việt

Lm. Nguyễn Văn Lý

Các Đức Giám mục Công giáo hoàn cầu 5 năm 1 lần về Rôma để viếng mộ 2 Thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô. Ngoài buổi gặp chung của Hội đồng GM hoặc từng nhóm GM với Đức Giáo hoàng, mỗi GM còn gặp riêng ĐGH để trình bày về Giáo phận mỗi GM coi sóc, mỗi Vị 15-30 phút. Cuộc thăm gặp này gọi là Ad Limina, có nghĩa là “đến ngưỡng cửa”. Trong lần Ad Limina của Hội đồng Giám mục VN năm 1980, Đức cố TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền hỏi Đức cố Giáo hoàng Gioan-Phaolô II: “Đức Thánh Cha nghĩ gì về Cộng sản?”. Đức Gioan-Phaolô II trả lời ngay không do dự, rất ngắn gọn, súc tích và chính xác, nguyên văn bằng tiếng Pháp: “Mensonge! Et rien que mensonge!” (Dối trá! Và chỉ là dối trá!).

Trước 1954, lúc mới 5-6 tuổi, tôi đã thuộc lòng bài thơ về Cộng sản dối trá:

Dối thiên dối địa dối vô cùng,
Dối giấy dối tờ dối tứ tung,
Dối từ đất Âu sang đất Á,
Dối từ xuân hạ đến thu đông,
Dối phỉnh Dân mù có hóa không,
Dối mãi dối hoài không hết dối,
Dối thiên dối địa dối vô cùng.

Tôi đã nhiều lần lặp đi lặp lại trước công luận quốc tế: “Việt Nam hiện nay là một trường dạy nói dối tinh vi và khổng lồ. Từ một phụ huynh tìm trường cho một em học sinh mẫu giáo và chính em mẫu giáo ấy đến ông Chủ tịch Nước, kể cả các Chức sắc các Tôn giáo, đều buộc phải biết nói dối để xuôi thuận công việc. Một Việt kiều văn minh ở Na-Uy, Thụy Sĩ, Nhật Bản,… đặt chân xuống Tân Sơn Nhất, Nội Bài,… là phải biết nói dối để dễ trót lọt hải quan sân bay ngay!”

Cha đẻ của các bệnh thành tích, bệnh học giả, thi giả, bằng giả, báo cáo giả, thuốc giả, thực phẩm giả,…hiện nay tại VN là ai? Dối trá “made in VN” bắt nguồn từ đâu? Chắc chắn chính xác là từ ông HCM, siêu cao thủ lừa gạt được gần cả thế giới.

Những điều gian trá của CSQT và CSVN nhiều vô kể không thể ghi ra hết được. Để bổ sung phần nào các điều dối trá của CS mà nhiều người đã nêu lên trong nhiều sách báo mấy chục năm qua, tôi xin lược kê thêm 12 bằng chứng tiêu biểu mang tính khái quát cao, bộc lộ đúng bản chất khách quan của phong trào CS quốc tế và CSVN, hoàn toàn không hề do định kiến của một số người nào đó cố tình bóp méo xuyên tạc, để lấy cớ mà tẩy chay CNCS và CNXH tại VN và trên toàn thế giới:

1. Cuối năm 1945, để lừa mị công luận, HCM tuyên bố giải thể Đảng CSVN, nhưng thực ra là chỉ rút lui vào bí mật. Sau đó đổi tên thành Đảng Lao Động VN. Về sau đổi về lại Đảng CSVN.

2. Trong Tuyên ngôn Độc lập 2-9-1945 và Hiến pháp 1946, HCM và CSVN khôn khéo cố tình không nhắc đến một lần nào CNXH, CNCS. Nhưng sau đó lại áp đặt: Độc lập Dân tộc phải gắn liền với CNXH, rồi độc đoán cột buộc mọi Dân Việt: yêu Nước là yêu CNXH!?!

3. Sau Hiệp định Genève 20-7-1954, tất cả các Cán bộ CS ở miền Nam nào muốn tập kết ra Bắc đều được tự do đi và chính Pháp cung cấp đủ tàu thủy chở đi. Trái lại rất nhiều Đồng bào ở miền Bắc muốn di cư vào Nam thì bị đủ mọi hăm dọa, thủ đoạn ngăn chặn, kể cả bắn chìm ghe, thuyền, bè của Dân và nhấn chìm Dân chết đuối. Nếu được tự do di cư, không chỉ có 2 triệu Đồng bào miền Bắc di cư vào Nam, mà con số phải cao hơn nhiều lần.

4. Năm 1955, HCM ký Sắc lệnh Tự do Tôn giáo. Kết quả là tất cả các Tiểu và Đại chủng viện là những trường đào tạo LM ở miền Bắc đều bị đóng cửa (sau 1973 mới cho mở lại 2 Đại chủng viện Hà Nội và Vinh với giới hạn tuyển sinh rất ngặt nghèo), tất cả các Nữ Tu sĩ đều bị ép buộc phải về nhà lấy chồng (vì là bọn trốn đẻ), chỉ một số ít kiên trì bám trụ, khôn ngoan trốn tránh (tu chui) mới tồn tại cho đến 1975. Rất nhiều Linh mục, Nam Tu sĩ, Giáo dân nòng cốt bị nhốt vào các trại cải tạo, một số đã chết trong tù. Hiện nay, trong cả Nước, tất cả các Tiểu chủng viện (cấp phổ thông và đại học) đều đang bị CSVN tịch thu, có khi bằng bạo lực với quân đội, súng ống. CSVN chỉ cho mở lại 6 Đại chủng viện: Hà Nội, Vinh, Huế, Nha Trang, Sài Gòn, Vĩnh Long. (ĐCV Sài Gòn có một cơ sở phụ tại Bình Dương, Xuân Lộc). Các ứng sinh linh mục bị buộc phải học nhồi sọ chủ nghĩa Mác-Lê và tư tưởng HCM. Không còn một tờ báo, nhà xuất bản, nhà in,… nào của Tôn giáo nào.

5. Từ 1960 đến 1975, Bộ đội miền Bắc tràn vào xâm lược miền Nam với đường HCM trên Trường Sơn, trên Biển Đông, với hệ thống xăng dầu rõ ràng, với hàng ngàn chiến xa đủ loại, với hàng núi vũ khí kinh người, thế mà CSVN vẫn rêu rao trước công luận quốc tế là “Đồng bào miền Nam tự nổi dậy” với lá cờ xảo trá 3 màu xanh, đỏ, vàng. Nay thì lại trơ trẽn tự hào là quân ta có “đường Trường Sơn huyền thoại”!!!

6. Hiệp định “Ngừng chiến và tái lập hòa bình tại VN” tại Paris năm 1973 qui định: Quân đội các bên tham chiến đều ngưng chiến, và phải rút khỏi lãnh thổ VNCH, để Dân miền Nam tự quyết định tương lai của mình trong hòa bình. Quân đội Hoa Kỳ “ngây thơ” (?) rút. Quân Bắc Việt chẳng những không rút mà còn phát huy bản chất và thói quen rất xấu là âm mưu gian trá chuẩn bị đánh lớn. Kết quả là trong những năm 1973-1975 chiến tranh liên miên ở miền Nam và ngày càng ác liệt, mãi cho đến ngày đứt phim gãy súng 30-4-1975. Chỉ có Hoa Kỳ là ăn no bánh lừa.

7. Từ 1975 -2010, các cấp chóp bu và phát ngôn nhân của Bộ ngoại giao của Nhà cầm quyền CSVN đi đâu cũng luôn rêu rao không biết ngượng: “Ở VN, không hề có tù nhân tôn giáo, tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị.” Thực tế là chỉ nguyên hiện nay đang có hơn 200 tù nhân lương tâm, tù nhân chính trị, tù nhân tôn giáo của các Giáo hội Tin Lành, Phật giáo, Phật giáo Hòa Hảo, Công giáo. Tôi luôn hỏi lại các Công an bắt và giam tôi: “Thế tôi là loại tù gì?” các CA ấy luôn im lặng, không thể trả lời được. Trong trại giam, bất cứ lúc nào báo chí đưa tin câu rêu rao nêu trên, tôi đều có tuyệt thực phản đối, để được “bị lập biên bản” hầu có giấy bút ghi lý do tuyệt thực đằng sau trang giấy biên bản để bênh vực các Tôn giáo, Nhân quyền, Tự do, Dân chủ. Dịp Tết Kỷ Sửu 2009, sau khi nghe Ông Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Nước, rêu rao như vậy tại Hoa Kỳ, tôi tuyệt thực không ăn 3 ngày tết và hát nghêu ngao cho các bạn tù ở các khu kỷ luật và khu biệt giam khác nghe bài “Pháo Tết” cải biên: “Tết, Tết, Tết, Tết đến rồi! Nhưng rất buồn vì Cộng sản nói dối. Xuân ơi, Xuân ơi, Xuân đến rồi! Nhưng rất buồn vì Cộng sản không thật.”

8. Hiến pháp CHXHCNVN năm 1992 đã bổ sung năm 2001, điều 59, b: “Bậc tiểu học là bắt buộc, không phải trả học phí.” Mời chính ông HCM đốt đuốc tìm cho ra dù chỉ một trường mầm non, mẫu giáo, tiểu học bất kỳ (của Nhà nước) ở khắp Việt Nam hiện nay mà học sinh “không phải trả học phí”, thì tôi chết liền. Trái lại, tất cả các phụ huynh của những học sinh nhà nghèo các cấp này đều phải lo toát mồ hôi đầu năm học và các kỳ học giữa năm: nào là học phí, nào là các khoản đóng góp đủ kiểu, đủ loại. Nếu không có các Nhà Chùa, Nhà Xứ, Tổ chức,… tìm cấp học bổng cho các em, thì hầu như tất cả học sinh con nhà nghèo đều phải chịu thất học, bỏ học và mù chữ hàng loạt. Còn các học sinh cấp cao hơn, sinh viên thì khỏi phải bàn. Học phí là một gánh quá nặng là chuyện đương nhiên…

9. Hiến pháp CHXHCNVN năm 1992 đã bổ sung năm 2001, điều 52: “Mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật.” Chỉ có người điên, người dại, người khờ mới tin vào điều này ở VN. Hãy nhìn vào 2 vụ việc gần đây nhất (giữa năm 2010 này): Ông Nguyễn Trường Tô, Phó Bí thư tỉnh ủy Hà Giang, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Hà Giang đã công khai mua dâm, cưỡng dâm vẫn ung dung ngoài vòng pháp luật, trong khi các cô gái nạn nhân lại đang rên siết trong nhà tù. Và Ông Phạm Thanh Bình, chủ tịch Hội đồng quản trị Tổng công ty công nghiệp tàu thủy Việt Nam (Vinashin) đã làm vỡ nợ lên đến 4 tỷ USD (80 ngàn tỷ VNĐ) mà chẳng sao cả!?!

10. Các cấp quyền lực CSVN hiện nay đều đại ý luôn miệng rêu rao: “Nhà Nước bồi hoàn thỏa đáng cho Dân khi có kế hoạch “giải phóng” mặt bằng vì các công trình phúc lợi chung, để người Dân đến định cư ở nơi mới phải có cuộc sống tốt hơn hoặc ít ra là bằng ở nơi cũ. Việc này luôn phải được người Dân cùng tự nguyện đồng thuận hợp tình, hợp lý.” Hãy nhìn vào 2 vụ việc gần đây nhất: Ngày 25-5-2010, Công an nổ súng bắn chết em Lê Xuân Dũng, 12 tuổi và anh Lê Hữu Nam, 40 tuổi tại xã Tĩnh Hải, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa chỉ vì họ không chấp nhận mức bồi hoàn sản nghiệp đất đai của họ một cách quá bất công. Và ngày 03-7-2010, Công an đã đánh chết giáo dân Tôma Nguyễn Thành Năm, 43 tuổi sau khi đã tra tấn hành hạ anh cùng hàng mấy chục giáo dân khác nhiều ngày trước, từ ngày CA cướp quan tài và đánh đập rất dã man nhiều giáo hữu, trong đám tang của Cụ bà Maria Đặng Thị Tân hôm 04-5-2010 ở giáo xứ Cồn Dầu, phường Hòa Xuân, quận Cẩm Lệ, Đà Nẵng, chỉ vì họ không thể chấp nhận mức đền bù nơi ở của họ quá rẻ mạt, khi Nhà cầm quyền CS Đà Nẵng muốn cưỡng chiếm quê hương họ để làm khu du lịch sinh thái, sinh lợi, sinh dơ và sinh tội!?!

11. Từ hơn 35 năm nay, CSVN phát động chương trình “Bảo vệ bà mẹ và trẻ em” đại ý như sau: Vì hạnh phúc tương lai của các em bé đã sinh ra, phải trục giết bớt các em chưa sinh ra từ 1,2 tháng tuổi cho đến 6,7 thậm chí 8 tháng tuổi, mỗi năm ở VN khoảng 2 triệu em; hoặc đặt vòng tránh thai, hoặc hút điều hòa kinh nguyệt (thực chất là phá thai non) đều là các hành vi đạo đức!!! Lập luận theo kiểu của chủ nghĩa Mao trong cuộc đại cách mạng văn hóa (1970-1977): “Để làm cho hơn 1 tỷ Dân TQ hạnh phúc mà phải giết 30 triệu Dân TQ, đó là hành vi đạo đức!!!”. (Tôi ở tù với một số gián điệp người Tàu, có thời đã là đệ tử trung kiên của Mao, tại K1 Thanh Cẩm, Cẩm Thủy, Thanh Hóa và K1 Nam Hà, Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam những năm 1984-1992, họ đều lập luận như thế).

Dù lấp liếm bao biện gì gì, thì việc trục giết, nạo giết các thai nhi là tội “mẹ giết con cách rất dã man, chủ mưu và đồng phạm”. Ai có lương tri đều phải hiểu chính xác như thế và chỉ được hiểu đúng như thế: “Trục giết vô số nhi thai – Ngút trời tội ác họa tai lâu dài!!!” (Thơ đấu tranh cho Tự do Tôn giáo của tác giả).

Đặt vòng tránh thai, điều hòa kinh nguyệt là gì? Chính xác là: Bình thường, với phụ nữ khỏe mạnh, mỗi buồng trứng bên phải và bên trái thay phiên nhau, mỗi tháng một lần, từ buồng trứng của phụ nữ, trứng tốt khỏe mạnh rụng xuống 01 trứng, nằm ở đầu vòi trứng đợi tinh trùng nam 48 giờ. Sau 48 giờ, nó bắt đầu thối rữa và chuyển dần xuống tử cung. 12 ngày sau, cơ thể chủ nhân tống trứng thối ra ngoài với chút máu, gọi là kinh nguyệt. Từ khi trứng rụng đến đầu kỳ kinh, mọi phụ nữ toàn cầu đều có nửa chu kỳ này là 14 ngày. Nhưng từ đầu kỳ kinh đến khi trứng rụng lại của nửa chu kỳ sau thì mỗi phụ nữ không đều nhau: 14, 16, 18, 20, 30, 40,… ngày. Khi trứng đã thụ tinh (em bé rất bé mới chỉ là phôi) sẽ tự di chuyển dần từ cửa buồng trứng, men theo vòi trứng, xuống bám vào thành tử cung để làm tổ. Nếu đặt vào tử cung 1 vòng plastic hình lò-xo ziczac dẹt, khi người phụ nữ di chuyển, xê dịch, thì vòng plastic này sẽ đánh tơi em bé rất bé này, dù chỉ mới 1-2 tháng tuổi. Cơ thể người mẹ sẽ tống xuất em bé đã chết này ra với một ít máu “gần giống như kinh nguyệt”. Do đó, thực chất, phụ nữ nào đặt dụng cụ gọi cách gian trá là “vòng tránh thai” này, nếu có sinh hoạt với người nam, mỗi tháng đều có phá thai non một lần mà không biết. (Rất hiếm khi phôi ép vòng qua một bên, nên dù đặt vòng, phụ nữ nào đó vẫn mang thai bình thường).

Nhà cầm quyền CS lừa gạt Dân nghèo dụng cụ phá thai non, phá phôi này là “vòng tránh thai”, trong khi hầu hết các bác sĩ, trí thức đều biết rõ, nhưng rất ít người chân tình tận tụy giải thích cho Dân. Tội phá thai non này ai chịu???

Cũng tương tự, khi phụ nữ thấy mất kinh, đến phòng “Bảo vệ bà mẹ trẻ em” xin “điều hòa kinh nguyệt”, thực chất là vô tình hoặc cố ý nhờ cán bộ sát thủ y tế “hút thai non” ra. Tội này ai gánh???

Thay vì dối gạt Dân nghèo như trên, lẽ ra Chính quyền chân chính cần đầu tư tăng thêm cán bộ y tế am tường sinh học, biết giải thích và chỉ dẫn cho Dân các phương pháp sinh con theo ý muốn hợp đạo đức, như phương pháp Billings,… Ngân khoản ít hơn mà hiệu quả vừa đạo đức, vừa văn minh, vừa ổn định, vừa vững bền.

12. Từ gần 65 năm nay, CSVN luôn phỉnh gạt là VN có Tự do Bầu cử, Ứng cử. Thực chất là do ĐCSVN tự biên, tự diễn, độc diễn toàn trị. Các Đại biểu ứng cử cũng tự biết mình chỉ là con cờ trong tay Đảng sai khiến, làm bung xung cho trò dân chủ giả hiệu. Còn các Đại biểu đắc cử cũng biết mình chẳng phải là Đại biểu cao cả của Nhân dân gì cả. Đích thật là bù nhìn, hầu như chỉ biết đưa tay biểu quyết nhất trí theo ý của Bộ Chính trị của Trung Ương Đảng. Đây không phải là lời nói dối vĩ đại cấp nhà nước ngay giữa cộng đồng quốc tế thì là gì? Xin Bộ Chính trị giải thích sao cho lọt tai toàn Dân đang thức tỉnh dần đây.

Thay lời kết: Những ai, nhất là các Phẩm Chức cao-thấp trong các Tôn giáo, các bậc tự coi hoặc được gọi là Trí thức, Sĩ phu,… đã biết rõ các lời nói dối vĩ đại trên, mà vẫn hoặc im lặng đồng lõa tiếp tay, hoặc đã hèn nhát ngậm tăm hàng mấy chục năm nay. Lẽ nào lại cam tâm đồng lõa với tội ác ngút trời trục giết vô số thai nhi sao? hay đồng lõa với tội ác giết người cướp đất sao? Lẽ nào lại cam phận tiếp tục sống ô nhục vậy mãi được sao? Lẽ nào yên lương tâm mà đọc sách thánh hiền sao? Lẽ nào cứ tiếp tục hăng hái đi bầu cách miễn cưỡng giả tạo như vậy mãi, lại còn thúc giục người thân, thuộc nhân tham gia trò hề dân chủ ấy mà không tự thẹn sao???

Những ai chưa biết, hoặc chưa biết hết các lời nói dối vĩ đại cấp nhà nước nêu trên, thì nay kính mời lắng nghe, thấu hiểu và tiếp tục nghiên cứu sâu rộng hơn, nhất là tìm cách tự giải thoát, để có khả năng giúp càng nhiều người Dân càng tốt:

Từ bớt sợ hãi đến hết sợ hãi.
Từ bớt nói dối đến hết nói dối.

Tương lai Dân tộc chúng ta trước tiên và cơ bản cốt tại điều này, làm nền tảng cho tất cả các điều hệ trọng bức thiết khác tiếp theo.

Xin chân thành cảm ơn nhiều, nhiều lắm và rất nhiều.

Lm TNLT Nguyễn Văn Lý – 25-7-2010

Đơn của bà Đặng Thị Kim Hoàn, em dâu nhà thơ Xuân Diệu, yêu cầu báo An ninh thế giới xin lỗi và cải chính  
Trong bản tin đăng trên tờ An Ninh Thế Giới với tựa đề "Cù Huy Hà Vũ là người như thế nào?" đã gây xúc phạm đến gia đình cách mạng lão thành Ngô Xuân Diệu, hôm nay bà Đặng Thị Kim Hoàn là em dâu của Xuân Diệu đã làm đơn yêu cầu tờ báo lá cải "An Ninh Thế Giới" phải xin lỗi và cải chính . Tờ An Ninh Thế Giới và tờ Công An là hai tờ báo được giới mạng ví là hai tờ báo lá cải dơ dáy nhất, hai tờ báo nầy là hai cái loa của đám cho săn công an, sẵn sàng chực chờ cắn người lương thiện .

Lá thơ của bà Đặng Thị Kim Hoàn là một cái tát vào mặt bọn bồi bút công an của tờ An Ninh Thế Giới đang muốn múa gậy vườn hoang . "Bứtdâyđộng rừng" Khi đám chó săn công an được chỉ thị của Nguyễn Tấn Dũng bắt Cù Huy Hà Vũ và bôi nhọ gia đình Xuân Diệu đương nhiên sẽ có những phản ứng từ phía gia đình Cách Mạnh Lão Thành của Xuân Diệu . Chúng ta hãy chờ trong những ngày tới sẽ có nhiều điều ngoạn mục mà chưa biết là "ma nào cắn miễu nào" . Cái ghế Tổng Bí Thư của Nguyễn Tấn Dũng trong nhiệm kỳ tới chắc chắn sẽ bị lung lay .








Nguồn : Bauxite Vietnam

Nữ hòa thượng kéo 6 chiếc ô tô bằng tay
,
10h sáng qua, tại chùa Đàm Giá, khu Môn Đầu Câu, một nữ hòa thượng đã dùng tay kéo 6 chiếc xe có trọng lượng tổng cộng 9 tấn trong tiếng hò reo của mọi người.
Mô tả ảnh.
Từ 9h sáng đã có rất nhiều người dân và các phóng viên tụ tập tại trước sân chùa. Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía sư phụ Huệ Long đang khởi động chân tay. Phía sau bà là 6 chiếc xe đủ loại như Nissan, Chevrolet, Jetta…đang được nối đuôi nhau bằng những sợi dây thừng to. Trong xe là các tài xê đang sẵn sang để điều khiển những chiếc xe do một người kéo. Một chủ xe cho biết cô đi ngang qua đây và nghe nói có người chuẩn bị biểu diễn kéo xe bằng tay nên tới tham gia.
Một người đàn ông lực lưỡng thấy vậy bèn muốn tới thử sức nhưng cố hết sức anh ta cũng chỉ khiến chiếc xe Nissan ở đầu nhúc nhích được một chút, những chiếc xe đằng sau tuyệt nhiên không chuyển dịch.
U3979P1T1D21496401F1395DT20101119035915.jpg
Đúng 10h, sư phụ Huệ Long tiến tới 6 chiếc xe, hai tay cầm lấy sợi dây thừng và hô vang một tiếng. Sợi dây thừng bị kéo căng như dây đàn, chiếc xe Nissan ở đầu cũng bắt đầu “cựa quậy”, 5 chiếc xe phía sau cũng lăn bánh chuyển động theo sau.
U3979P1T1D21496401F21DT20101119035915.jpg
Mọi người hò reo cổ vũ trong khi sư phụ Huệ Long cố gắng dùng sức để kéo 6 chiếc xe đi. Mặc dù đã 50 tuổi nhưng bà đã kéo 6 xe chiếc đi được cả đoạn đường dài 15m mà không hề dừng nghỉ.
Sầm Hoa (Theo Sina)

 



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á
Đất nước tiến lên đỉnh cao Mại Dâm chủ nghĩa, hoa hậu, hoa khôi giá cao, hoa hậu thế giới VN cao nhất 200 triệu đồng/phát
Nỗi nhục dân tộc do những công dân gương mẫu CSBV tức CHXHCNVN

     Đọc nhiều nhất 
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 486 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 415 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 375 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 356 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 351 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 300 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 289 lần]
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975 [Đã đọc: 260 lần]
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford! [Đã đọc: 253 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 253 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.