Trong vài ngày qua, Trung tướng Lê Chiêm, Tư lệnh Quân khu 5, đã công khai phản đối kịch liệt việc giao đèo Hải Vân, một trọng điểm quân sự, cho doanh nghiệp Trung Quốc – để họ lại viện cớ dựng khu biệt lập mới cho “công nhân” từ Tàu kéo sang ở luôn.
Đọc tin này, người ta vừa mừng vừa lo!
Mừng là trong hàng ngũ tướng lãnh quân đội vẫn còn những người như tướng Lê Chiêm. Nhưng lo vì không biết ông còn giữ chức đó được bao lâu để báo động công luận, trước khi những kẻ muốn bán khu vực này cho Tàu sẽ loại trừ ông và vẫn âm thầm tiến hành kế hoạch, như đã thấy quá nhiều lần tại Nóc nhà Đông Dương, tại các khu vực dọc theo bờ biển miền Trung kể cả khu Cam Ranh, tại các khu vực dọc theo biên giới phía Bắc, và rải khắp các khu vực sâu trong đất nước Việt Nam.
Thật vậy, chỉ cần nhìn phái đoàn 13 tướng kéo nhau sau chầu Bắc Kinh mới mấy tuần trước, người ta đủ thấy những người đang tại chức như tướng Lê Chiêm hiếm quí tới đâu.
Ngay sau chuyến đi Tàu của Lê Hồng Anh, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư và là đặc sứ của TBT Nguyễn Phú Trọng, để xin Bắc Kinh “cùng khai thác chung Biển Đông”, vào cuối tháng 10.2014, một đoàn tướng lãnh quân đội nhân dân Việt Nam hùng hậu chưa từng có nối đuôi nhau qua Tàu. Đoàn này do chính Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh dẫn đầu.
Giới phân tích không sao giải thích được lý do tại sao, nhất là ngay sau vụ giàn khoan Hải Dương 981 được nối tiếp bằng các lời đe doạ lẫn phỉ báng liên tục từ Bắc Kinh, mà Bộ Chính Trị đảng CSVN lại sai Phùng đại tướng kéo một lượt 12 tướng lãnh cao cấp của quân đội từ tham mưu, đến chính trị, biên phòng, hải, lục, không quân lục tục sang Bắc Kinh.
Có người đặt câu hỏi có phải để được Tàu huấn luyện gì đó không? Quả đúng là từ năm 2009, mỗi năm, Bộ Quốc phòng Việt Nam có cử hàng trăm cán bộ quân sự qua Tàu gọi là để giao lưu, học hỏi kinh nghiệm quân sự nhưng thực chất là các buổi sinh hoạt tư tưởng để tô đậm “quân Việt Nam phải luôn nhớ ơn quân Trung Quốc”. Tuy nhiên, các khóa đó đều kéo dài ít là nửa tháng và thường diễn ra tại Học viện Chính trị Tây An của Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Vì vậy huấn luyện không phải là mục đích của phái đoàn Phùng Quang Thanh, vốn chỉ diễn ra 2 ngày 16 đến 18.10.2014 và chỉ quanh quẩn tại Bắc Kinh.
Cũng có người đặt giả thiết phải chăng vì phải trao đổi rất nhiều chi tiết quân sự nên phải kéo theo người trách nhiệm của từng ban ngành quân đội? Cụ thể như tuyên bố của tướng Phùng Quang Thanh với báo chí về mục đích chuyến đi là để “Tăng cường thúc đẩy quan hệ hợp tác giữa quân đội của hai nước cũng như giữa hai Đảng, nhà nước và nhân dân hai nước. Giữ gìn môi trường ổn định, hoà bình và kiểm soát cho được hoạt động của lực lượng vũ trang hai nước trên biển, không dùng vũ lực, đe dọa dùng vũ lực và để xảy ra xung đột vũ trang ở trên biển”.
Nhưng chính giải thích của tướng Thanh lại làm vấn đề khó hiểu hơn nhiều:
- Nếu theo đúng tuyên bố trên thì rõ ràng đây là chuyến đi mang tính ngoại giao, chính trị để xây đắp quan hệ thì tại sao lại cần đến một phái đoàn quân sự, mà lại quân sự hùng hậu tới mức đó?
- Nếu chỉ để tránh “xung đột vũ trang ở trên biển” thì tại sao lại cần đến các tướng tư lệnh quân khu 1, 2, 3 vốn chẳng liên hệ gì đến khu vực có xung đột trên biển Đông? Đặc biệt quân khu 1 và 2 không hề có tới 1 mét bờ biển? Đó là chưa kể tại sao lại kéo theo các tướng lo về thông tin, không quân, và chính trị?
- Nếu vì lý do phải trao đổi nhiều chi tiết quân sự thì trong thời đại điện toán ngày nay loại việc đó phải do các sĩ quan cấp dưới thực hiện trong một thời gian dài, chứ làm sao các tướng có thể cầm khối dữ kiện theo để tuông ra trong vòng 2 ngày? Các tướng lãnh chỉ có thể đồng ý về các nguyên tắc. Và vì vậy, như trong vô số các cuộc trao đổi quân sự hệ trọng trên thế giới, mỗi bên chỉ cần bộ trưởng quốc phòng và một vài phụ tá là quá đủ. Chẳng ai kéo theo các tướng với trách nhiệm điều hành nội bộ theo cả.
Vì vậy, lý do duy nhất của phái đoàn Phùng Quang Thanh và 12 tướng đi Tàu là để đáp ứng đòi hỏi của Bắc Kinh muốn biểu diễn cho toàn dân thiên hạ nói chung và dân chúng Trung Quốc nói riêng thấy rõ sự thần phục của Việt Nam.
Rõ ràng Bắc Kinh không đòi 13 lãnh tụ đảng CSVN, hay 13 quan chức thuộc Bộ Ngoại giao sang bái lạy. Nhưng họ đòi buộc phải đúng 13 tướng lãnh ở hàng cao nhất của Quân đội Nhân dân Việt Nam xếp hàng xụp lạy vì như thế mới đủ thuyết phục dân chúng Trung Quốc rằng Tập Cận Bình đã hoàn toàn làm chủ Biển Đông; và có như thế họ mới hy vọng bóp chết hẳn được những tư tưởng “chống Tàu xâm lược” còn sót lại trong quân đội Việt Nam.
Điều đó cũng giải thích được tại sao lãnh đạo Bắc Kinh liền cho báo chí Trung Cộng đăng hàng loạt và gọi đây là “chuyến đi cầu hòa” của Việt Nam.
Điều đáng nói là chắc chắn giới lãnh đạo đảng, đặc biệt là các tướng lãnh quân đội Việt Nam, đều biết rõ trò cố tình sỉ nhục của Bắc Kinh từ trước ngày lên đường sang Tàu. Nhưng họ đều cúi đầu chấp nhận.
Và khi cả giàn lãnh đạo đều đã mang tâm thức chấp nhận như thế thì các trò tuyên bố “đang chuẩn bị hồ sơ kiện Trung Quốc”, hay đang mua vũ khí từ nước này nước nọ, hay đang thiết lập quan hệ với Hoa Kỳ, Ấn Độ, Nhật Bản,… đều là những màn kịch cực kỳ mắc tiền, dành riêng cho dân tộc Việt Nam.
Điều lạ sau cùng trong sự việc này là Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, người vẫn được xem là sứ thần của Bắc Kinh, và Thượng tướng Đỗ Bá Tỵ, Tổng tham mưu trưởng, đều không có mặt trong đoàn. Họ đủ tinh ranh để biết thoái thác cái sứ mạng đi công khai bái lạy Bắc Kinh. Họ tránh né được chuyến đi ô nhục, bôi bẩn tên tuổi dòng họ nhiều đời.
Thật vậy, lịch sử dân tộc mai sau chắc chắn sẽ ghi lại đoàn tướng đi Tàu ngày 16.10.2014 với đầy đủ tên họ của từng thành viên:
- Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng quốc phòng;
- Trung tướng Bế Xuân Trường, Phó tổng Tham mưu trưởng;
- Trung tướng Lương Cường, Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị;
- Trung tướng Dương Đức Hòa, Tư lệnh Quân khu 2;
- Trung tướng Phương Minh Hòa, Tư lệnh Quân chủng Phòng không-Không quân;
- Trung tướng Võ Trọng Việt, Tư lệnh Bộ đội Biên phòng;
- Trung tướng Phạm Hồng Hương, Tư lệnh Quân khu 3;
- Chuẩn đô đốc Phạm Hoài Nam, Phó tư lệnh, Tham mưu trưởng Quân chủng Hải quân;
- Thiếu tướng Phan Văn Tường, Phó tư lệnh Quân khu 1;
- Trung tướng Vũ Văn Hiển, Chánh Văn phòng Bộ Quốc phòng;
- Thiếu tướng Vũ Anh Văn, Tư lệnh Binh chủng Thông tin liên lạc;
- Thiếu tướng Vũ Chiến Thắng, Cục trưởng Cục Đối ngoại – Bộ Quốc phòng và
- Thiếu tướng Ngô Quang Liên, Trợ lý Bộ trưởng Quốc phòng.
Nguyễn Thanh Văn
Người dân Đà Nẵng bất bình vì Huế cho Trung Quốc thuê một phần Hải Vân
Nhóm phóng viên tường trình từ VN
Vịnh Lăng Cô, sát nơi xây dựng khu du lịch sinh thái của Trung Quốc.
RFA
Với người dân Đà Nẵng, việc người Trung Quốc xuất hiện một cách mờ ám và bí ẩn ở thành phố này, trên tuyến đường Trường Sa, Hoàng Sa, sau này đường Hoàng Sa đổi tên thành Võ Nguyên Giáp là việc không thể chấp nhận được bởi quá sức nguy hiểm đến an ninh quốc gia. Bây giờ cộng thêm chuyện nhà cầm quyền tỉnh Thừa Thiên Huế cho người Trung Quốc thuê một phần đèo Hải Vân để xây dựng khu du lịch sinh thái là một chuyện động trời, vượt quá sức chịu đựng của những người có ý thức bảo vệ chủ quyền đất nước, dân tộc.
Lỗi của quân đội?
Môt cư dân Đà Nẵng tên Tiên, chia sẻ:
“Đây là lỗi của quân đội, đừng đổ cho chính quyền. Lỗi của quân đội vì đây là trách nhiệm của anh. Trách nhiệm của anh là về mặt quốc phòng là tất cả mọi động thái về quốc phòng trong khu vực của anh là anh phải chịu trách nhiệm chứ. Làm sao đổi lỗi cho chính quyền của Huế được. Giờ trong quân khu V thì phải thuộc trách nhiệm của quân khu V. Đứng về nguyên tắc phân nhiệm thì bây giờ nó thuộc về trách nhiệm của quân đội, quân đội bảo không được làm ở đó thì anh không được làm. Tại vì nó bắt anh chịu trách nhiệm, anh phải giải trình, quân đội có quyền đó. Thật không hiểu được.”
Đây là lỗi của quân đội, đừng đổ cho chính quyền. Lỗi của quân đội vì đây là trách nhiệm của anh.
-Cô Tiên
Theo ông Tiên, hiện nay toàn bộ phần bờ biển của Quảng Nam - Đà Nẵng đang lâm nguy, điều này diễn ra giống như một thứ nghiệp chướng của người miền Trung mà nói chính xác là người Quảng Nam - Đà Nẵng. Nếu như cả một dãy dài bờ biển Cửa Đại, Hội An đẹp và thơ mộng bị sóng nuốt chửng hơn 50 mét vào bờ, bãi tắm bị mất dấu và người dân phải lo nơm nớp ngày đêm về chuyện rất có thể đang lúc ngủ, biển xâm thực đẩy cả nhà xuống nước thì nguyên một dãy bờ biển dài gần 30km dọc theo tuyến đường biển Hội An – Đà Nẵng đã rơi vào tay người Trung Quốc.
Nhà cầm quyền Đà Nẵng và Quảng Nam đã cho người Trung Quốc thuê dãy bờ biển này, đặc biệt là nhà cầm quyền thành phố Đà Nẵng đã cho người Trung Quốc thuê một phần lớn những vị trí chiến lược dọc theo vị trí đồn trú nhìn ra biển mà trước đây Mỹ đã xây dựng. Những căn cứ quân sự của Mỹ dọc theo bờ biển Đà Nẵng – Quảng Nam đã thuộc về người Trung Quốc, một phần họ xây dựng sòng bài, phần khác là những công trình dở dang suốt 10 năm nay cứ che kín mít bên ngoài, không nhìn thấy được họ làm gì bên trong và người Việt Nam không được phép bước vào khu vực đã che chắn của họ.
Bảng quảng cáo dự án Khu Du lịch Nghỉ dưỡng WORLD Shine trên núi Hải Vân.
Bây giờ, thêm phần đèo Hải Vân rơi vào tay người Trung Quốc nữa thì xem như gọng kiềm chiến lược quân sự miền Trung đã nằm chắc trong tay người Trung Quốc. Vì Đà Nẵng, suy cho cùng giống như một cô gái ngồi tựa lưng vào gốc cây, mà gốc cây ở đây chính là đèo Hải Vân và dãy Trường Sơn. Phần chủ yếu vẫn là đèo Hải Vân, ngay từ thời Minh Mạng, nhà lãnh đạo phong kiến có tầm nhìn tương đối xa này đã cho xây Hải Vân Quan làm đài quan sát cửa ngõ phía Nam. Và một khi chiếm được vị trí của đài quan sát này cũng đông nghĩa với con mắt đối phương đã bị bịt, mọi tình huống sẽ thay đổi.
Hiện tại, giả sử Trung Quốc xây dựng xong khu du lịch đèo Hải Vân thì mọi chuyện hết sức bi đát đối với dân Đà Nẵng, bởi lẽ, về mặt quản lý hành chính, khu du lịch này không nằm trong địa phận Đà Nẵng nhưng về mặt chiến lược thì lại có liên hệ sống còn đối với thành phố này. Một khi ngoài bờ biển đã có người Trung Quốc ở đó, cộng thêm trên núi, người Trung Quốc đi tham quan, du lịch khắp mọi ngỏ ngách, đi chụp hình, không thể cấm người ta chụp hình du lịch được. Đương nhiên là không ai biết được có bao nhiêu gián điệp, mật vụ Hoa Nam đến đây chụp theo diện khách du lịch.
Và đáng sợ hơn cả là những hoạt động mờ ám của họ nhắm vào Đà Nẵng không thể giải quyết được bởi họ không trực thuộc phạm vi quản lý hành chính của thành phố Đà Nẵng. Lấy một ví dụ, họ đưa nhiều loại hàng hoá của họ sang khu vực này để phục vụ du lịch nhưng trên thực tế là để “rò rỉ” ra bên ngoài và giữa hàng trăm thứ hàng hoá độc hại họ đưa sang với lý do phục vụ người dân của họ sang du lịch Việt Nam, có cả ma tuý lẫn lộn trong đó cũng rất khó kiểm soát. Và bài học về nạn xì ke, ma tuý của thanh niên Hà Tĩnh do người Trung Quốc gây ra vẫn còn rành rành, không thể chối bỏ.
Đáng sợ nhất và nhạy cảm nhất trên toàn Việt Nam này không đâu khác ngoài đèo Hải Vân, vì đây là ranh giới giữa hai tỉnh thành phố có địa hình quá phức tạp. Mà ngay trong việc quản lý đối với người Việt đã rất phức tạp ở những khu vực giao thoa các tỉnh rồi, huống chi quản lý đối với người nước ngoài vốn có óc bành trướng, xâm lược như Trung Quốc!
Đà Nẵng sẽ thuộc về Trung Quốc?
Hải Vân rơi vào tay Trung Quốc cũng đồng nghĩa với Đà Nẵng thuộc về Trung Quốc.
Ông Trường, cư dân quận Thanh Khê, Đà Nẵng, chia sẻ:
Bây giờ nó đi đông như quân Nguyên ấy. Để công nhân mình có việc làm với chứ, nó qua nó lấy hết. Như Hà Tĩnh, Hoàng Sa, Trường Sa là một cái tam giác chi đó… mất hết rồi.
-Ông Trường
“Bây giờ nó đi đông như quân Nguyên ấy. Để công nhân mình có việc làm với chứ, nó qua nó lấy hết. Như Hà Tĩnh, Hoàng Sa, Trường Sa là một cái tam giác chi đó… mất hết rồi.”
Ông Trường cũng bức xúc nói thêm rằng không hiểu nhà cầm quyền Huế ăn phải thứ gì mà chậm tiêu như vậy. Vì trên hết, Hải Vân là con đèo quá sức nhạy cảm về mặt hành chính bởi một phần do nó quanh co, khúc khuỷu, phần khác nó nằm giáp giới giữa hai địa phận hành chính, khó mà quản lý. Ngay cả một nhóm cướp nhỏ chuyên trấn lột trên đèo Hải Vân vài năm trở lại đây mà phải tốn cả mấy năm trời phối hợp giữa Huế và Đà Nẵng mới bắt được. Bây giờ giao Hải Vân cho Trung Quốc khai thác du lịch thì khác nào giao rừng cho hổ để nộp mạng dân Đà Nẵng cho họ.
Chỉ cần nói đơn giản nhất, nếu chiến tranh xãy ra, ngoài biển đánh thốc vào, trên núi nã pháo xuống, lực lượng ngoài biển được yểm trợ bởi các tàu chiến và công sự dọc bờ biển, lực lượng trên núi được che chở bởi rừng thông, hẻm núi, HANG động, suối đá. Trong khi đó, thuỷ quân lục chiến của Trung Quốc được đánh giá mạnh nhất khu vực Châu Á bởi họ có số lượng quá đông và quen đánh đường rừng, khi đó, Đà Nẵng sẽ bị tê liệt bởi số đông áp đảo của quân Trung Cộng.
Mà một khi Đã Nẵng bị bất kì một tổn thương nào, xem như Việt Nam bị cắt làm đôi và lúc đó, mọi thứ giao thương cũng như hoạt động trọng yếu đều bị tê liệt. Chính vì vậy, giao Hải Vân cho người Trung Quốc là xem như mất Hải Vân, mất Hải vân cũng đồng nghĩa với mất Đà Nẵng và Huế trở thành cái chuồng gà trong mắt quân Trung Quốc. Một khi mất Đà Nẵng thì nhân dân lại một lần nữa điêu đứng bởi những cái đầu lãnh đạo của nhà cầm quyền Huế.
Nói đến đây, ông Trường chép miệng, lắc đầu rồi thở dài!
Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.
Trung Cộng nắm đèo Hải Vân
Dư luận bất bình
Dư luận phản ứng gay gắt về việc chính quyền Thừa Thiên-Huế cấp giấy chứng nhận đầu tư khu nghỉ dưỡng rộng 200 ha cho Công ty Trung Quốc Thế Diệu ở đèo Hải Vân. Đây là một vị trí chiến lược khống chế cả vùng trời vùng núi và vùng biển Đà Nẵng và có thể chia cắt Việt Nam ở vĩ tuyến 16.
Giáo sư Tiến sĩ Nguyễn Thế Hùng một công dân Đà Nẵng đồng thời là một nhà hoạt động xã hội dân sự đã nhanh chóng phản ứng:
“Cũng như bạn bè và học trò, chúng tôi vô cùng sửng sốt không hiểu tại sao chính quyền Thừa Thiên Huế lại làm việc này. Chúng ta biết là Việt Nam trong quá trình mở rộng về phương Nam thì đèo Hải Vân là một trong những chướng ngại thuở xưa. Trong chiến tranh gần đây cũng thế đèo Hải Vân chia cách đất nước Việt Nam, ở đỉnh cao hiểm trở như thế mà cho người nước ngoài thuê để làm cái này cái kia thì đó là điều không thể nào chấp nhận được. Nói thật là chúng tôi vô cùng sửng sốt về chuyện này.”
Cũng như bạn bè và học trò, chúng tôi vô cùng sửng sốt không hiểu tại sao chính quyền Thừa Thiên Huế lại làm việc này.
-TS Nguyễn Thế Hùng
Đây là dự án khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế WORLD Shine-Huế do doanh nghiệp Trung Quốc làm chủ đầu tư với tổng vốn 250 triệu USD. Người Trung Quốc được phép sử dụng diện tích 200 ha tại khu vực mũi Cửa khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển. Tại đây nhà đầu tư Trung Quốc sẽ xây dựng khu nghỉ mát tiêu chuẩn 5 sao với 450 phòng, một trung tâm hội nghị quốc tế 2.000 chỗ ngồi, khu nhà nghỉ dưỡng năm tầng với 220 căn hộ cao cấp, 350 biệt thự và khu du lịch, nhà hàng bãi tắm. Dự án này được triển khai theo ba giai đoạn từ 2013 đến 2023 trên thực tế đã bắt đầu xây dựng một số hạng mục và cơ sở hạ tầng.
Tuy vậy Ủy ban Nhân dân TP. Đà Nẵng vừa kiến nghị Chính phủ rút giấy phép đầu tư mà Tỉnh Thừa Thiên-Huế đã cấp cho Công ty Thế Diệu của Trung Quốc. Lý do Chính quyền Đà Nẵng đưa ra là dự án nằm ở vị trí trọng yếu về an ninh quốc phòng. Hơn nữa về nguyên tắc dự án này có một vùng chồng lấn trong khu vực chưa thống nhất về địa giới hành chính giữa Thừa Thiên Huế và Đà Nẵng.
Đối với sự kiện một dự án trải rộng 200 ha nằm ở khu vực có vị trí chiến lược lại nằm trong tay nước ngoài đặc biệt là Trung Quốc. Thiếu tướng hồi hưu Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc từ Hà Nội phát biểu với Đài Á Châu Tự Do:
“Những chỗ tốt đẹp có vị trí chiến lược lại cứ bán cứ để cho Trung Quốc làm dự án trong khi mình có thể làm được, Như thế là các anh ấy không suy nghĩ và chỉ thấy có tiền thôi. Tôi cho là chỉ thấy có tiền, nhiều tỉnh cũng thế thôi nghĩa là chỉ thấy có tiền mà không thấy cái nguy hiểm cho đất nước.”
Vị trí yết hầu có thể chia cắt đất nước
Đại tá Thái Thanh Hùng, nguyên chỉ huy phó Bộ chỉ huy quân sự TP. Đà Nẵng, đương kim Chủ tịch Hội Cựu chiến binh Đà Nẵng được báo điện tử Infonet trích lời nói rằng: “Dự án Trung Quốc trên đèo Hải Vân nằm ở vị trí yết hầu có thể chia cắt đất nước. Nắm vị trí đó là nắm cả vùng trời, vùng núi, vùng biển khu vực phòng thủ Đà Nẵng.”
Là một nhà quân sự Đại tá Thái Thanh Hùng nhấn mạnh rằng, đây là vị trí chiến lược, là địa bàn trọng điểm. Ở miền Trung thì khu vực đèo Hải Vân ai cũng biết cả…Nếu xảy ra chiến tranh, nơi này bị chiếm thì đất nước bị chia cắt liền. Do nó đặc biệt quan trọng như vậy nên Đại tá Thái Thanh Hùng cho là không nên cho nước ngoài đầu tư vào khu vực đó.
Vẫn theo Infonet và Đại tá Thái Thanh Hùng, vị trí Thừa Thiên-Huế cấp phép cho phía Trung Quốc xây dựng khu du lịch lại nằm ngay mũi Cửa Khẻm, nơi núi Hải Vân đâm ra biển và coi như bao trùm cả hòn Sơn Trà con cách đó không xa. Khu vực này chính là “yết hầu” của vịnh Đà Nẵng với núi Hải Vân và bán đảo Sơn Trà tọa thành hình cánh cung trấn giữ phía Bắc và phía Đông Bắc. Trong khi vịnh Đà Nẵng là một trong những khu vực vô cùng trọng yếu trên dọc tuyến biển Việt Nam.
Dự án khu nghỉ dưỡng trên đèo Hải Vân với chủ đầu tư là là doanh nghiệp Trung Quốc gây ra mối lo ngại về an ninh quốc phòng, là sự kiện mới nhất về việc các tỉnh trao nhiều đặc quyền cho nhà đầu tư Trung Quốc trên toàn lãnh thổ Việt Nam. Thiếu tướng hồi hưu Nguyễn Trọng Vĩnh nối kết các sự kiện liên quan đến nhiều dự án ở những vị trí trọng yếu được trao cho nhà đầu tư Trung Quốc. Ông nói:
Những người lãnh đạo chỉ huy các tỉnh chỉ thấy tiền mà không thấy nguy hiểm cho đất nước, những người ấy vô hình chung tạo điều kiện để mất nước.
-Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh
“Hà Tĩnh là cái yết hầu của miền Trung và hơn nữa nó xây dựng thành một thứ căn cứ, ở trong đó phức tạp lắm chứ không phải chỉ đơn giản là chỗ luyện thép đâu. Hay Cảng Đông Hà cũng vậy thôi cũng là một chỗ quan trọng cũng là bán cho nó, cho nó thuê nó có thể làm thành căn cứ quân sự, rồi từ Kỳ Anh vào tới chân đèo Ngang cũng thế thôi cũng lại cho nó thuê, phía biển nó làm gì ngoài ấy cũng không biết. Những người lãnh đạo chỉ huy các tỉnh chỉ thấy tiền mà không thấy nguy hiểm cho đất nước, những người ấy vô hình chung tạo điều kiện để mất nước, dù là không có ý thức đi nữa thì cũng là tạo điều kiện để cho Trung Quốc nó chiếm nước mình.”
Chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành hiện làm việc ở Hà Nội từng báo động về việc các nhà đầu tư Trung Quốc, lợi dụng chính sách của Việt Nam đã thuê dài hạn nhiều khu vực dọc theo biên giới phía Bắc giáp Trung Quốc để trồng và khai thác lâm sản, đặc biệt là các dự án ở Vũng Áng Hà Tĩnh mang vị trí chiến lược đặc biệt quan trọng. Ông Bùi Kiến Thành nhận định:
“Vùng Vũng Áng Hà Tĩnh đối diện gần với Hải Nam, nếu ngày nào Trung Quốc xây dựng Cảng Vũng Áng mà Hải Nam chĩa ngay qua Vũng Áng thì có thể nói Vịnh Bắc Bộ biến thành một cái ao hồ của Trung Quốc và nó ngăn cản sự vận chuyển giao thông hàng hải của Việt Nam từ Bắc vào Nam thì sẽ ra sao. Ngoài ra nó có những nguy cơ về quốc phòng từ cảng Vũng Áng đi qua Lào chỉ 50 km thôi. Như vậy nếu có chuyện thì làm sao phòng thủ, Trung Quốc từ bên Lào đi xe ô tô qua Vũng Áng chạy ô tô vài tiếng đồng hồ là cắt đôi Việt Nam ra làm hai khúc.”
Không hiểu Chính phủ Việt Nam từ Trung ương xuống địa phương nhận thức thế nào về hiểm họa quốc phòng, khi bất chấp ý kiến của giới nhân sĩ trí thức cựu sĩ quan cao cấp, kể cả chiến lược gia quân sự Võ Nguyên Giáp khi còn sống, cũng gởi thư cho Trung ương Đảng và lãnh đạo nhà nước để cảnh báo về việc không thể cho thuê đất ở các vị trí chiến lược.
Dự án Khu nghỉ dưỡng quốc tế World Shine ở mũi Khẻm núi Hải Vân, nơi chia cách Thừa Thiên-Huế và Đà Nẵng, chỉ là một mắt xích mới nhất trong chuỗi vị trí chiến lược trọng yếu về an ninh quốc phòng đã và đang được trao vào tay nhà đầu tư Trung Quốc.