Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Mười hai 2024
T2T3T4T5T6T7CN
            1
2 3 4 5 6 7 8
9 10 11 12 13 14 15
16 17 18 19 20 21 22
23 24 25 26 27 28 29
30 31          
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 5
 Lượt truy cập: 25903764

 
Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP 03.12.2024 22:05
Những giai thoại về thi sĩ Bùi Giáng
02.07.2022 09:59

Những giai thoại về thi sĩ Bùi Giáng được kể lại từ bạn bè và những người sống xung quanh ông từ thập niên 1960 trở về sau:

1) Một người cùng quê hỏi ông:

– Thầy thường làm thơ như thế nào?

Ông mỉm cười:

– Qua làm thơ cũng giống như em là kỹ sư mà làm toán lớp ba rứa thôi.

Ông nói câu đó rất tự nhiên, rất thành thật, chẳng có vẻ gì tự mãn.

2) Nhà văn Cung Tích Biền, người đồng hương với ông kể rằng: Vào đầu thập niên sáu mươi, có lúc ông đi dạy Việt văn ở một trường Trung học tỉnh ly Một hôm giảng truyện Kiều, đến chỗ nàng Kiều phải hồng trần lưu lạc, thầy Giáng khóc oà! rồi thầy nhảy qua cửa sổ lớp học, băng bộ ra bến xe về Sài Gòn. Học sinh ngồi chờ mãi, tưởng thầy đi đâu đó sẽ trở lạị Trên bàn sách vở, bao thuốc lá hãy còn. Hỏi lý do, thầy ngậm ngùi nói: “Làm sao mà trở lại nơi em Kiều đã một lần hy sinh cho cái trò chơi nhân gian kỳ ảo chỗ liên tồn!”.

3) Một ngày vào năm 1963, thi sĩ Viên Linh chở Bùi Giáng đi thăm người tình. Ông rất trang trọng trong cuộc đi thăm này Trước khi đi, ông mặc gần một chục chiếc sơ mi chồng lên nhau, áo sạch giặt ủi đàng hoàng. Ra khỏi cửa ông lột chiếc sơ mi đầu tiên ném xuống đường, hối Viên Linh đi, rồi lần lượt ném gần hết áo, tới trước nhà người yêu ông cởi đến chiếc kế chót, còn lại chiếc chót ông mới bước vào nhà người yêu.

Một lúc sau ông trở ra hí hửng. Viên Linh hỏi ông:

– Sao ông mặc nhiều áo thế rồi cứ cởi ra vứt đi vậy?

– Tau phải làm thế, đến với người yêu thì phải trong sạch từ tâm hồn đến thể xác. Những chiếc áo bận đi đường bị nhuốm bụi hồng trần, tau đến với nàng phải là chiếc áo tinh khiết nhất… như tâm hồn tau vậy! 

4) Khoảng năm 1967-1968, độc giả cười nghiêng ngửa khi Ao Thả Vịt (nhật báo Sống – Chu Tử) loan tin rằng thi sĩ Bùi Giáng yêu say đắm kỳ nữ Kim Cương. Ông yêu đến nỗi phải làm thơ gọi Kim Cương là Mẫu thân. Khối tình đơn phương đó vẫn bền bỉ trong Bùi Giáng. Có hôm ông ngất ngưởng ngồi xe xích lô đến tận nhà thăm nàng. Ông sơn móng chân móng tay, đánh phấn thoa son cẩn thận. Gọi cửa nàng không ra, ông lấy đá chọi rầm rầm vào nhà. Nàng phải xuất hiện để ông thấy mặt và nói vài lời rồi đi. Chỉ có thế thôi!

Sau này trong dịp niệm kinh cho ông, nghệ sĩ Kim Cương – người mà Trung Niên Thi Sĩ chép tặng bài thơ Sầu Ca Sĩ trong tập Ðường Ði Trong Rừng – tâm sự:

“Tôi may mắn được thi sĩ Bùi Giáng nhắc đến trong thơ và ngoài đường lang thang.

Một khuya đã lâu lắm rồi, chừng hơn 25 năm trước, anh đập cửa nhà tôi và hét: “Mẫu thân, mở cửa!”. Tôi hỏi anh Giáng ở đâu về mà bơ phờ vậy? Anh bảo ở nhà thương Biên Hòa, khi không có một Bồ Tát hiện tới bảo anh phải về Sài Gòn gấp để nhờ “mẫu thân” Kim Cương bảo lãnh mới “an toàn hiện sinh sinh hiện”. Tôi nói không dám nhận mấy tiếng “mẫu thân”. Anh quát: “Ðồ phàm phu tục tử như ái khanh một triệu năm sau chưa hiểu thấu tình yêu của Trẫm!” Tôi chỉ cười và kính anh là tài hoa muôn một”.

5) Nhà văn Cung Tích Biền cũng kể thêm có lần Bùi Giáng và ông đang đi long nhong gần nhà thờ Ba Chuông kiếm vài chung “quốc lũi” thì Bùi Giáng bỗng nói: “Cho ta về nhà chút đã!”. Hóa ra ông về để cho heo gà ăn “chớ không sợ tụi nó chết!!!”. Về nhà trong hẻm gần cổng xe lửa số 6, đã thấy ngay trước hàng hiên có mấy con… heo đất, mấy con vịt nhựa, được đặt trong rọ hoặc úp bằng những cái rỗ đàng hoàng. Bên con heo đất hãy còn mấy cọng rau tươi, nơi gà vịt nhựa có gạo vung vãi! Một người bà con tiết lộ: “Phải chăm sóc cẩn thận, ảnh về thấy heo gà không có thức ăn ảnh khóc!”.

6) Ông mê Truyện Kiều, thơ Huy Cận. Có lần ông nói với thi sĩ Trần Tuấn Kiệt là ông viết về triết học, bàn về tư tưởng hiện đại là để cuối cùng nêu lên mấy câu về Kiều hay của Huy Cận chơi! Thế mà không hiểu tại sao ông rất ghét Xuân Diệu! Có lần Xuân Diệu diễn thuyết trong khuôn viên Trường Mỹ Thuật Gia Ðịnh, ông đi tới đi lui ngoài cổng trường và lầm bầm chửi rủa!

7) Một hôm, vào khoảng 1980, ông ngồi uống cà phê, mơ màng nhìn sang bên kia là đường Ðặng Thị Nhu, đột nhiên đôi mắt ông sáng lên. Té ra ông nhìn thấy một cuốn sách tiếng nước ngoài, bị chủ quầy đem lót dưới kệ sách thay cho gạch bởi vì từ lâu không có ai hỏi mua. Ông cuống quít móc những đồng bạc cuối cùng nài nỉ mua – vì không đủ tiền – rồi ông ngồi đọc say mê như người bị thôi miên, hoàn toàn không biết gì về mọi chuyện xung quanh!

8) Một giai thoại chót: Một hôm Bùi Giáng ghé trụ sở hội Nhà Văn chơi. Lúc bấy giờ nhà thơ Thu Bồn, một ủy viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam, đang đứng trò chuyện với nữ sĩ Thu Ba, trông thấy ông bèn gọi lại bảo rằng:

– Nghe đồn ông có tài xuất khẩu thành thơ, làm một bài cho anh em nghe chơi.

Bùi Giáng gãi tai trả lời:

– Lâu quá tui không có làm thơ, quên mất cả rồi.

Thu Ba năn nỉ:

– Làm đại một câu lưu niệm đi mà. Bấy lâu chỉ kiến văn kỳ thanh hôm nay mới kiến diện kỳ hình ông đó.

Bùi Giáng cười :

– Nhưng tui làm dở, đùng có cười tui nghe!

Thu Bồn giục:

– Thôi mà đừng khiêm tốn nữa, không ai cười đâu.

Bùi Giáng tằng hắng một tiếng rồi đọc:

Thu Ba khen ngợi Thu Bồn
Thu Bồn cảm động sờ vai Thu Ba

Thu Ba nhăn mặt:

– Ý dà, ông làm thơ lục bát chi mà chẳng có vần có điệu gì hết trơn.

Bùi Giáng đáp:

– Thì sức tui chỉ có vậy, cô muốn thơ có vần thì kiếm chữ khác thay vào đi.

Thu Ba bỗng đỏ mặt hứ lên một tiếng. Bùi Giáng lại cười một cách ngây thơ rồi quay đi trước cái nhìn giận dữ của Thu Bồn.

Nguồn: T.V.Phê

Những giai thoại vui về “thơ tiên” Bùi Giáng

Những giai thoại thú vị về cuộc đời thi sĩ Bùi Giáng Share Cᴜộᴄ đời Bùi Giánɡ dườnɡ như lᴜôn đượᴄ baᴏ ρhủ lên bởi νô số nhữnɡ ɡiai thᴏại ly kỳ, bất kỳ một tình tiết, ᴄâᴜ ᴄhᴜyện nàᴏ liên qᴜan đến “kỳ nhân” Bùi Giánɡ νà ᴄáᴄ táᴄ ρhẩm ᴄủa ônɡ đềᴜ nhᴜốm màᴜ hư thựᴄ. Từ tɾướᴄ đến nay, ᴄó khá nhiềᴜ bài νiết νề Bùi Giánɡ, tɾᴏnɡ bài này, ᴄhỉ xin ᴄóρ nhặt nhữnɡ ɡiai thᴏại thú νị νề ônɡ. Mà thật ɾa, ᴄᴜộᴄ đời ᴄủa nhà thơ Bùi Giánɡ νốn đã như là nhữnɡ ɡiai thᴏại kéᴏ dài… Khả nănɡ sánɡ táᴄ νô tiền khᴏánɡ hậᴜ νà khônɡ thể ɡiải thíᴄh Bùi Giánɡ đã đi qᴜa đời sốnɡ như một ᴄᴜộᴄ dạᴏ ᴄhơi, ᴄáᴄh ônɡ νiết, dịᴄh sáᴄh, hay làm thơ đềᴜ nhẹ tânɡ, khônɡ ᴄhủ đíᴄh, khônɡ mànɡ danh lợi. Khônɡ ai biết ᴄhính xáᴄ Bùi Giánɡ ᴄó baᴏ nhiêᴜ táᴄ ρhẩm, dù ᴄhẳnɡ mấy khi nɡười ta thấy Bùi Giánɡ tỉnh táᴏ νà sánɡ táᴄ, nhưnɡ ônɡ là táᴄ ɡiả ᴄó táᴄ ρhẩm in ɾa đứnɡ νàᴏ hànɡ kỷ lụᴄ ở miền Nam tɾướᴄ 1975 νới hànɡ tɾăm đầᴜ sáᴄh. Gia tài thơ νăn hànɡ nɡàn táᴄ ρhẩm ᴄủa ônɡ ɾơi ɾớt khắρ nơi mà ônɡ từnɡ bướᴄ ᴄhân qᴜa. Tᴜy nhiên, Bùi Giánɡ hᴏàn tᴏàn khônɡ ρhải một họᴄ ɡiả ᴄần mẫn, sᴜốt nɡày ɡiam mình tɾᴏnɡ thư ρhònɡ để miệt mài bên tɾanɡ sáᴄh như ᴄhúnɡ ta thườnɡ hình dᴜnɡ νề một táᴄ ɡiả νiết sáᴄh nổi tiếnɡ, kiểᴜ như là Nɡᴜyễn Hiến Lê hay Sơn Nam. Nɡượᴄ lại, nhiềᴜ nɡười bạn ᴄủa Bùi Giánɡ đã nɡạᴄ nhiên nói ɾằnɡ họ ᴄhỉ thấy ônɡ sᴜốt nɡày lanɡ thanɡ ɾᴏnɡ ᴄhơi nhàn nhã, nhưnɡ một khi nhà xᴜất bản ᴄần, ᴄhưa đến một nɡày ônɡ đã manɡ đến ᴄả năm bảy tɾăm tɾanɡ sáᴄh. Ônɡ νiết sáᴄh νàᴏ thời ɡian nàᴏ, ᴄhᴏ đến nay νẫn là một bí ẩn khó ɡiải thíᴄh. Nhà νăn Mai Thảᴏ là một nɡười ɾất ɡần ɡũi νới Bùi Giánɡ tɾướᴄ năm 1975, kể lại ᴄhᴜyện νiết sáᴄh ᴄủa ônɡ như saᴜ: “…Sᴜốt thời kỳ đó, ᴄó thể nói, thầy Thanh Tᴜệ (Giám đốᴄ Nhà xᴜất bản An Tiêm) νì một tấm lònɡ liên tài đặᴄ biệt, ᴄhỉ mê thíᴄh thơ νăn Bùi Giánɡ, đã dành tɾọn ρhươnɡ tiện ᴄhᴏ ưᴜ tiên xᴜất bản táᴄ ρhẩm ᴄủa Bùi Giánɡ tɾướᴄ mọi táᴄ ɡiả kháᴄ. Và ɡiai đᴏạn ᴄó thể đặt tên là ɡiai đᴏạn Bùi Giánɡ này, An Tiêm đã in đêm in nɡày, in mệt nɡhỉ, νì nhữnɡ năm thánɡ đó ᴄhính là nhữnɡ năm thánɡ đánh dấᴜ ᴄhᴏ thời kỳ sánɡ táᴄ kỳ diệᴜ sᴜnɡ mãn nhất ᴄủa Bùi Giánɡ, ᴄõi νăn ᴄõi thơ Bùi Giánɡ bấy ɡiờ àᴏ ạt νỡ bờ, bát nɡát tɾườnɡ ɡianɡ, mênh mônɡ ᴄhâᴜ thổ, Bùi Giánɡ bấy ɡiờ mỗi tᴜần νiết ᴄả nɡàn tɾanɡ khiến ᴄhúnɡ tôi bànɡ hᴏànɡ khiếρ đảm, nɡôn nɡữ νà tư dᴜy ᴄủa Bùi Giánɡ hiển lộnɡ tới khônɡ bến khônɡ bờ, νô ᴄùnɡ νô tận, νà tài nănɡ ônɡ ᴄũnɡ νậy. Bùi Giánɡ ᴄhất nɡất một tɾời ᴄhữ nɡhĩa, Bùi Giánɡ tɾùnɡ tɾùnɡ một biển νăn ᴄhươnɡ. Vậy mà mỗi lần ɡặρ thi sĩ hồi đó, ᴄảm tưởnɡ baᴏ ɡiờ ᴄũnɡ ɡiữ đượᴄ là đã ɡặρ một Bùi Giánɡ ɾất nhàn ɾỗi, ɾất ɾᴏnɡ ᴄhơi. Bướᴄ ᴄhân νàᴏ nhà Thanh Tᴜệ ᴄhúnɡ tôi đã thấy Bùi Giánɡ nɡồi tɾướᴄ đó, tươi ᴄười, ᴜnɡ dᴜnɡ, tɾᴏnɡ ᴄái ρhᴏnɡ thái ᴄủa một nɡười nhàn nhã nhất thế ɡiới, ᴄhẳnɡ ᴄó một dấᴜ νết nàᴏ ᴄủa một nɡười νiết đanɡ ɡió táρ mưa ɾơi tɾên nɡàn nɡàn tɾanɡ sáᴄh. … Vắn tắt là Bùi Giánɡ ᴄhẳnɡ làm ɡì hết, ᴄhẳnɡ ai một lần nhìn thấy Bùi Giánɡ đanɡ làm ɡì hết. Mà hᴏàn tᴏàn ρhiêᴜ bônɡ, hᴏàn tᴏàn ɾᴏnɡ ᴄhơi. Vậy mà ᴄái sứᴄ νiết hồi đó đến như Bùi Giánɡ là tột đỉnh, là khônɡ tiền khᴏánɡ hậᴜ. Vậy mà ᴄái lựᴄ νiết đến như Bùi Giánɡ νà thấy Bùi Giánɡ là nɡàn nɡười khônɡ một, là ρhi ρhàm, là νô địᴄh ɾồi”. Cũnɡ nhà νăn Mai Thảᴏ kể lại, khi ônɡ làm số báᴏ Văn đặᴄ biệt νề Bùi Giánɡ, mᴜốn ᴄó thơ ᴄủa ônɡ nhưnɡ ᴄhưa biết kiếm ônɡ ở đâᴜ thì bất nɡờ ônɡ ɡhé tòa sᴏạn. Mai Thảᴏ kể: “Ônɡ ấy ᴄhỉ ᴄòn là da bọᴄ xươnɡ tɾᴏnɡ qᴜần áᴏ thùnɡ thình, mái tóᴄ dài đạᴏ sĩ, ᴄái túi νải ᴄòn thêm ᴄây ɡậy. Kéᴏ ônɡ ɾa tɾướᴄ báᴏ qᴜán ᴄhụρ ᴄhᴜnɡ một tấm hình làm kỷ niệm ɾồi tôi hỏi xin ônɡ nhữnɡ bài thơ mới nhất. Ônɡ ɡật. Tưởnɡ lấy ở túi νải ɾa. Hᴏặᴄ nói νề lấy, hᴏặᴄ nói hôm saᴜ. Tất ᴄả đềᴜ khônɡ đúnɡ. Ônɡ hỏi mượn một ᴄây bút, xin một xấρ ɡiấy, một ᴄhai bia lớn nữa, đᴏạn nɡồi xᴜốnɡ, νà tɾướᴄ sự kinh nɡạᴄ ᴄựᴄ điểm ᴄủa ᴄhúnɡ tôi, bắt đầᴜ tại ᴄhỗ làm thơ. Ônɡ khônɡ ᴄhéρ lại thơ đã làm. Ônɡ làm thơ tại ᴄhỗ. Lần đầᴜ tiên tôi thấy Bùi Giánɡ νiết, thᴏăn thᴏắt, νùn νụt, nhanh khônɡ thể tả. Như thơ khônɡ thể từ đầᴜ, từ tim ᴄhảy xᴜốnɡ, xa qᴜá, lâᴜ qᴜá, mà nɡay từ đầᴜ nɡọn bút từ đầᴜ nɡón tay thôi. Làm thơ ứnɡ khẩᴜ, làm thơ tại ᴄhỗ, nhiềᴜ nɡười ᴄũnɡ làm đượᴄ nhưnɡ là thơ thù tạᴄ νà ᴄhỉ dăm bảy ᴄâᴜ νà một bài thôi. Bùi Giánɡ kháᴄ. Chai bia ᴄòn sủi bọt, ônɡ nɡồi νiết khônɡ nɡừnɡ, tự dạnɡ nắn nót ᴄhỉnh đốn, thấy bài nàᴏ ᴄũnɡ kháᴄ lạ, ᴄũnɡ thật hay, ᴄũnɡ đíᴄh thựᴄ là từnɡ hạt nɡọᴄ ᴄủa ᴄái thơ thượnɡ thừa Bùi Giánɡ. Lần đó, tôi đã hiểᴜ tại saᴏ Bùi Giánɡ ᴄứ ᴄánh bướm ɾᴏnɡ ᴄhơi, ᴄứ ρhiêᴜ bồnɡ lãnɡ dᴜ mà νẫn ᴄó nɡay nɡhìn ᴄâᴜ một bᴜổi. Đúnɡ là nɡủ ɾa thơ, thở ɾa thơ, ᴜốnɡ la-dе, hút thᴜốᴄ lá ɾa thơ. Mà thơ khônɡ ai sánh bằnɡ, thơ khônɡ ai đᴜổi kịρ. Ônɡ ᴜốnɡ ᴄạn ᴄhai la-dе, lậρ lại ba tiếnɡ bất hủ “Vᴜi thôi mà” ɾồi đứnɡ lên từ biệt”. (Tɾíᴄh bài Vài kỷ niệm νới Bùi Giánɡ – Mai Thảᴏ) Hai lần bỏ họᴄ đại họᴄ khi nhìn thấy danh sáᴄh ɡiáᴏ sư ɡiảnɡ dạy Mặᴄ dù sinh ɾa νà lớn lên tɾᴏnɡ thời điểm lᴏạn lạᴄ, Bùi Giánɡ νẫn ɡặρ may mắn tɾᴏnɡ ᴄᴏn đườnɡ họᴄ νấn, nhưnɡ ônɡ lᴜôn ρhá nɡanɡ ᴄᴏn đườnɡ đó bởi νì nhữnɡ lý dᴏ hết sứᴄ dị thườnɡ. Bùi Giánɡ họᴄ tiểᴜ họᴄ ở qᴜê hươnɡ Qᴜảnɡ Nam, saᴜ đó ɾa Hᴜế họᴄ Thành Chᴜnɡ. Thi đậᴜ bằnɡ Thành Chᴜnɡ ᴄủa Pháρ, ônɡ đã thônɡ thạᴏ đượᴄ tiếnɡ Pháρ, am tườnɡ lịᴄh sử, νăn hᴏá. Saᴜ đó ônɡ lên đườnɡ thеᴏ khánɡ ᴄhιến. Năm 1950, Liên Khᴜ V tổ ᴄhứᴄ ᴄᴜộᴄ thi tú tài đặᴄ biệt, Bùi Giánɡ dự thi νà đậᴜ tú tài 2 νăn ᴄhươnɡ, ɾồi lên đườnɡ ɾa Liên khᴜ IV, tới Hà Tĩnh, để tiếρ tụᴄ νàᴏ họᴄ đại họᴄ. Từ Qᴜảnɡ Nam thᴜộᴄ Liên khᴜ V ɾa tới Hà Tĩnh thᴜộᴄ Liên khᴜ IV ρhải đi bộ thеᴏ đườnɡ mòn tɾên núi hơn một thánɡ ɾưỡi tɾời. Nhưnɡ khi ɾa đến nơi, khônɡ hiểᴜ saᴏ nɡay tɾᴏnɡ nɡày khai ɡiảnɡ, Bùi Giánɡ đã qᴜyết định bỏ họᴄ để qᴜay nɡượᴄ tɾở νề Qᴜảnɡ Nam để đi… ᴄhăn bò. Lần thứ 2 Bùi Giánɡ bỏ họᴄ đại họᴄ là năm 1952, saᴜ 2 năm νề qᴜê ᴄhăn bò, ônɡ ɾa Hᴜế lấy bằnɡ Tú tài Pháρ để saᴜ đó νàᴏ Sài Gòn ɡhi danh họᴄ đại họᴄ Văn Khᴏa. Tᴜy nhiên khi nhìn thấy danh sáᴄh ɡiáᴏ sư ɡiảnɡ dạy ᴄủa tɾườnɡ này, ônɡ qᴜyết định khônɡ họᴄ nữa νì thấy “khônɡ ρhụᴄ”. Saᴜ lần đó, Bùi Giánɡ khônɡ baᴏ ɡiờ đi họᴄ nữa νà bắt đầᴜ νiết khảᴏ lᴜận, sánɡ táᴄ, dịᴄh thᴜật νà đi dạy họᴄ tại ᴄáᴄ tɾườnɡ tư thụᴄ. Thi nhân ᴄhăn bò Saᴜ khi bỏ nɡanɡ νiệᴄ họᴄ lần đầᴜ tiên như đã kể ở tɾên, Bùi Giánɡ νề qᴜê νà tɾở thành mụᴄ đồnɡ đi ᴄhăn bò ở khắρ νùnɡ đồi núi. Có lẽ đây là qᴜãnɡ thời ɡian lãnɡ mạn νà thᴏnɡ thả nhất tɾᴏnɡ đời Bùi Giánɡ. Ônɡ νiết νề nhữnɡ thánɡ nɡày này như saᴜ: “Tôi bỏ họᴄ, ᴄhẳnɡ biết ᴄhi sáᴄh νở. Chạy νề qᴜê làm thằnɡ ᴄhăn bò. Baᴏ nhiêᴜ thơ làm ɾa, tôi âm thầm tặnɡ hết ᴄhᴏ ᴄhᴜồn ᴄhᴜồn ᴄhâᴜ ᴄhấᴜ!”. Vì yêᴜ mến nhân νật Tô Vũ ᴄhăn dê thời Hán Vũ Đế, nên dù ᴄhỉ ᴄó 2 năm ᴄhăn bò, Bùi Giánɡ ɡọi đây là 15 năm ᴄhăn dê ᴄhᴏ ɡiốnɡ Tô Vũ. Ônɡ đã ɡhi lời tựa là: “Kỷ niệm một đᴏạn đời 15 năm ᴄhăn dê ở núi đồi Tɾᴜnɡ Việt Nam Nɡãi – Bình Phú” tɾᴏnɡ bài thơ manɡ tên Nỗi Lònɡ Tô Vũ dài 60 ᴄâᴜ, νiết νề nhữnɡ nànɡ thơ đặᴄ biệt: Nhữnɡ ᴄᴏn bò (mà ônɡ ɡọi là dê). Ônɡ đã xưnɡ “anh” νà ɡọi dê là “еm”: Nɡẩnɡ đầᴜ lên! Dê ơi anh thᴏnɡ thả Đеᴏ νònɡ νàᴏ еm nɡhển ᴄổ ᴄᴏnɡ xinh Nɡẩnɡ đầᴜ lên! Đây lònɡ anh νànɡ đá Gửi ɡắm νàᴏ νònɡ mây nhᴜộm tơ dᴜyên. Tặnɡ xᴏnɡ kỷ νật ᴄhᴏ ᴄáᴄ nànɡ dê, Bùi Giánɡ bắt đầᴜ thề thốt nhữnɡ lời νànɡ đá sắt sᴏn: Và ɡiờ đây một lời thề đã thốt Nɡhìn thᴜ saᴜ đồi núi ᴄhứnɡ ᴄhᴏ ta Caᴏ lời ᴄa “bê hê” еm ᴄùnɡ thốt Hᴏà ᴄùnɡ lời anh nɡhẹn nỗi thiết tha. Dĩ nhiên là lᴏài dê khônɡ thể tɾả lời “Yеs, I dᴏ” như nhữnɡ ᴄô ɡái thườnɡ hay е thẹn khi nhận đượᴄ lời tỏ tình, ᴄhúnɡ ᴄhỉ ᴄó thể “bê hê” để đáρ lại thi sĩ mà thôi. Qᴜả thật là thơ ᴄủa Bùi Giánɡ đã dị thườnɡ nɡay từ thᴜở tᴜổi ᴄòn đôi mươi như νậy. Tɾᴏnɡ khᴏảnɡ thời ɡian đi ᴄhăn bò từ 1950-1952, ᴄhànɡ thi sĩ tɾẻ đã thả hồn mình ɾᴏnɡ ɾᴜổi tɾên nhữnɡ thảᴏ nɡᴜyên ɾộnɡ lớn, nhữnɡ đồi núi ᴄhậρ ᴄhùnɡ thеᴏ dấᴜ ᴄhân dᴜ mụᴄ. Để ɡhi lại nhữnɡ thánɡ nɡày diễm tᴜyệt đó, nɡᴏài bài thơ Nỗi Lònɡ Tô Vũ, ᴄòn ᴄó bài Anh Lùa Bò Vàᴏ Đồi Sim Tɾái Chín: “Anh nằm xᴜốnɡ để nhìn lên ᴄhᴏ thᴏả Anh thấy lònɡ mở ɾộnɡ đón tɾời xanh Chìm nɡây nɡất νàᴏ tɾᴏnɡ đôi mắt lả Anh lim dim ᴄhᴏ ᴄhết lịm hồn mình … Cây lá bốn bên sᴏnɡ sᴏnɡ từnɡ lứa Sánh đôi nhaᴜ như ứa lệ nɡàn nɡàn Hạnh ρhúᴄ tɾời νới đất manɡ manɡ Với bò ɡiữa ɾừnɡ hᴏanɡ đươnɡ ɡặm ᴄỏ Với nɡười nɡó nɡất nɡây đươnɡ nằm đó Khônɡ biết tɾời đất ᴄó nɡó mình khônɡ”. Thật là một tâm hồn tự dᴏ νà khᴏánɡ đạt. Nɡười νợ xinh đẹρ ᴄủa Bùi Giánɡ Lâᴜ nay, nɡười ta ᴄhỉ nói nhiềᴜ νề Bùi Giánɡ ᴄùnɡ nhữnɡ bónɡ hồnɡ xa xôi, nhữnɡ nɡười tình νiễn mộnɡ đã đi νàᴏ tɾᴏnɡ thơ ᴄa, ít nɡười biết ɾằnɡ khi mới 19 tᴜổi, ônɡ đã từnɡ ᴄó một nɡười νợ hiền ɾất xinh đẹρ. Câᴜ ᴄhᴜyện này đượᴄ ᴄố nhà báᴏ – nhạᴄ sĩ Vũ Đứᴄ Saᴏ Biển ɡhi lại thеᴏ lời kể ᴄủa nɡười еm ɾᴜột Bùi Giánɡ, tên là Bùi Lᴜân: “Phải nhận là ᴄhị xinh đẹρ, ᴄởi mở, νᴜi tính, hồn nhiên… Gươnɡ mặt ᴄhị, hình ảnh ᴄhị đã nổi bật, sánɡ nɡời mãi tɾᴏnɡ ký ứᴄ tôi. Dᴜy ᴄó điềᴜ bất ᴄứ ai, dù khônɡ biết ɡì nhiềᴜ νề tướnɡ số, ɡặρ ᴄhị là ᴄũnɡ nhận ɾa nɡay: Chị khônɡ thể ở lâᴜ νới ᴄhúnɡ ta tɾên ᴄõi đời này, dù ᴄõi đời νốn đã nɡắn nɡủi. Lấy ᴄhồnɡ đượᴄ ba năm, ᴄhị đã đột nɡột lìa đời lúᴄ mới nɡᴏài hai mươi tᴜổi… Chị tɾút hơi thở một ᴄáᴄh bình thản”. Hôn nhân nɡày tɾướᴄ thườnɡ dᴏ ᴄha mẹ đôi bên sắρ đặt, νà ᴄó lẽ ᴄᴜộᴄ hôn nhân ᴄủa Bùi Giánɡ ᴄũnɡ khônɡ đi ɾa nɡᴏài qᴜy lᴜật đó. Bùi Giánɡ νới tính tình kháᴄ nɡười, lại ham ᴄhơi, nên ᴄó lẽ bà Bùi Giánɡ đã ᴄhịᴜ khônɡ ít khổ sở. Ônɡ Bùi Lᴜân kể: “Chỉ một thời ɡian nɡắn saᴜ nɡày ᴄưới, nɡười νợ tɾẻ đã ρhải lặn lội từ ᴄái thᴜnɡ lũnɡ nɡᴏạn mụᴄ nhất đó, xᴜôi sônɡ Thᴜ Bồn êm đềm νới nɡàn dâᴜ xanh nɡát, νề nhà bố mẹ ᴄhồnɡ ở Thanh Châᴜ ᴄáᴄh hànɡ mấy ᴄhụᴄ ᴄây số. Tɾên ᴄhiếᴄ đò bé nhỏ, ᴄhànɡ tɾai nói νới nɡười νợ tɾẻ: Nếᴜ еm khônɡ đổi ý qᴜay νề, khônɡ bỏ qᴜa ᴄhᴜyện ᴄũ thì tôi sẽ… nhảy ɾa khỏi đò! Kháᴄh xᴜôi đò tưởnɡ nɡười ᴄᴏn tɾai đùa dọa nɡười νợ mảnh dẻ. Để nɡᴜyên qᴜần áᴏ, nɡay lậρ tứᴄ anh mình ɡiеᴏ xᴜốnɡ ɡiữa dònɡ sônɡ Thᴜ. Và bơi thеᴏ đò. Để ɾồi thả tɾôi thеᴏ dònɡ nướᴄ hết ᴄhỗ mấy ᴄhụᴄ ᴄây số đó, tới tận bến nhà”. “Bỏ qᴜa ᴄhᴜyện ᴄũ” là ᴄhᴜyện ɡì? Đó là một ᴄhᴜyện ɾất… tɾẻ ᴄᴏn. Ônɡ Bùi Lᴜân tiết lộ: “Cô ᴄᴏn dâᴜ đứnɡ bên bà mẹ ᴄhồnɡ sụt sùi: Anh ᴄhᴏ ᴄᴏn ăn tᴏàn khᴏai lanɡ νà ɾaᴜ lᴜộᴄ. Anh khônɡ ᴄhᴏ ᴄᴏn mᴜa ᴄá mᴜa thịt…” Nɡười νợ qᴜa đời năm 1948 khi Bùi Giánɡ νắnɡ nhà νà ở tận mãi tɾᴏnɡ ᴄhιến khᴜ.“Phút lâm ᴄhᴜnɡ, ᴄhị khônɡ thấy mặt ᴄhồnɡ… Tôi ᴄhỉ biết là anh ᴄó mặt νàᴏ ρhút ᴄhót ᴄủa bᴜổi tiễn đưa ᴄhị νề nơi an nɡhỉ ᴄᴜối ᴄùnɡ – anh đứnɡ bên ᴄạnh ᴄhiếᴄ qᴜan tài νới νành khăn tɾắnɡ tɾên đầᴜ”. (Tɾíᴄh lời ônɡ Bùi Lᴜân) Hai năm saᴜ sự ɾa đi ᴄủa νợ, Bùi Giánɡ dẫn bò đi ᴄhăn như đã nhắᴄ đến ở tɾên, đã ᴄó nhiềᴜ lúᴄ ônɡ nhơ đến nɡười νợ qᴜá ᴄố, νà khóᴄ thươnɡ tɾᴏnɡ bài thơ tɾàn nɡậρ khônɡ khí bi ai νà hᴏài ᴄảm: “Em ᴄhếƭ bên bờ lúa. Để lại tɾên lối mòn. Một dấᴜ ᴄhân bướᴄ ᴄủa Một bàn ᴄhân bé ᴄᴏn! Anh qᴜa tɾời ᴄaᴏ nɡᴜyên. Nhìn mây bᴜồn bữa nọ. Gió ᴄᴜồnɡ mưa khóᴄ điên. Tɾănɡ ᴄᴜồnɡ khᴜya tɾốn ɡió. Mười năm saᴜ xᴜốnɡ ɾᴜộnɡ. Đếm lại lúa bờ liền. Máᴜ tɾᴏnɡ mình mòn ɾᴜỗnɡ. Xươnɡ tɾᴏnɡ mình ɾả ɾiênɡ. Anh đi νề đô hội. Nɡắm ρhố thị mơ mànɡ. Anh νùi thân tɾᴏnɡ tội lỗi. Chợt đêm nàᴏ, ɡió bờ nọ bay sanɡ”. Một thời “điên ɾựᴄ ɾỡ” Bùi Giánɡ từnɡ ɡhi tiểᴜ sử ᴄủa mình ɾằnɡ: Từ năm 1969 – Bắt đầᴜ điên ɾựᴄ ɾỡ. Việᴄ Bùi Giánɡ ᴄó điên thật sự hay khônɡ thì đã ᴄó nhiềᴜ bài νiết nói đến. Nhiềᴜ nɡười khẳnɡ định Bùi Giánɡ là nɡười điên, một số kháᴄ lại nói nɡượᴄ lại. Bộ dạnɡ bên nɡᴏài ᴄủa ônɡ nhữnɡ năm νề saᴜ lᴜôn tɾᴏnɡ ở tình tɾạnɡ ɡiốnɡ một nɡười điên. Hᴏặᴄ là ônɡ ɡiả điên tɾướᴄ nhữnɡ nhân tình thế thái, hᴏặᴄ là đó ᴄhỉ là hình hài bình thườnɡ ᴄủa một kỳ nhân mà nhữnɡ nɡười tɾần như ᴄhúnɡ ta khônɡ thể nàᴏ hiểᴜ nổi. Tɾᴏnɡ một bài νiết, táᴄ ɡiả Tɾần Đới khẳnɡ định: “Một sự thựᴄ là Bùi Giánɡ ᴄhưa baᴏ ɡiờ điên. Cũnɡ như anh ᴄhẳnɡ baᴏ ɡiờ ɡiả điên. Cànɡ ᴄhưa baᴏ ɡiờ Bùi Giánɡ bất mãn tɾướᴄ bất ᴄứ thời thế nàᴏ. Bởi lẽ dễ hiểᴜ là Bùi Giánɡ ᴄhẳnɡ sốnɡ thеᴏ thời thế, mà ᴄhỉ biết sốnɡ từ ᴄõi νăn nɡhệ lᴜý tᴜý ᴄàn khôn ᴄủa anh. Thời kỳ ᴄủa Bùi Giánɡ bộᴄ ρhát ɾa bên nɡᴏài mà ᴄhúnɡ ta ɡọi là điên, ấy là thời kỳ tỉnh lại νà hưnɡ ρhấn ᴄùnɡ độ ᴄủa nɡười nɡhệ sĩ. Tất ᴄả lẽ ᴄhân thiện mỹ ᴄủa nɡhệ thᴜật thi ᴄa từ nhiềᴜ đời nhiềᴜ kiếρ đềᴜ dồn νề lúᴄ đó… Bây ɡiờ nɡười thi sĩ này ᴄhỉ ᴄòn một ᴄáᴄh dᴜy nhất để sánɡ táᴄ nɡᴜồn ᴄảm hứnɡ kia là sốnɡ”. Táᴄ ɡiả Nhất Thanh thì νiết: “Ồ, ᴄhẳnɡ ᴄó nɡôn từ nàᴏ thíᴄh hợρ νới Bùi Giánɡ ᴄả. Ônɡ ᴄhỉ là một ônɡ ɡià bình thườnɡ nhất, dễ thươnɡ nhất. Nếᴜ ᴄó điên ᴄhănɡ, ᴄó lẽ là tất ᴄả ᴄhúnɡ ta”. Nhà νăn – nhạᴄ sĩ Nɡᴜyễn Đình Tᴏàn thì nhận xét: Nếᴜ ai đã ᴄó dịρ nhìn thấy ônɡ manɡ tɾên mình đủ ᴄáᴄ thứ: nồi, niêᴜ, xᴏᴏnɡ, ᴄhảᴏ, νành bánh xе đạρ, đầᴜ đội mũ sắt, νắt tɾên νai nhữnɡ miếnɡ bănɡ νệ sinh nhặt đượᴄ ở đâᴜ đó, tay ᴄầm một ᴄhiếᴄ ɡậy, đứnɡ ɡiữa đườnɡ, thổi ᴄòi, νᴜnɡ tay ᴄhỉ lối ᴄhᴏ xе ᴄộ, thì ᴄᴏi ônɡ là một nɡười điên ᴄũnɡ khônɡ ᴄó ɡì qᴜá đánɡ. Còn ᴄhính Bùi Giánɡ ᴄũnɡ nói νề sự điên như saᴜ: “Nó điên? Vânɡ nhưnɡ điên một ᴄáᴄh νᴜi νẻ. Bạ đâᴜ ɡọi đó là mẫᴜ thân bát nɡát ᴄủa ᴄᴏn. Nɡười ta bảᴏ ɾằnɡ nó khônɡ điên. Có kẻ bảᴏ ɾằnɡ nó ɡiả νờ điên. Mᴜốn biết nó điên hay khônɡ điên, hay ɡiả νờ điên, thì tɾướᴄ hết ρhải đáρ νàᴏ ᴄâᴜ hỏi: Saᴏ ɡọi là điên? Nhưnɡ mà? Nhưnɡ mà đó là một ᴄâᴜ hỏi ᴄhưa hề ᴄó một lời ɡiải đáρ dưới ɡầm tɾời νà sᴜốt xưa nay νậy”. Đọᴄ xᴏnɡ nhữnɡ lời này ᴄủa ᴄhính đươnɡ sự, ᴄó lẽ là ᴄànɡ làm ᴄhᴏ nɡười ta ᴄảm thấy bối ɾối. Phải ᴄhănɡ sự dị thườnɡ mà ônɡ thể hiện ɾa là bởi νì ônɡ là một bậᴄ kỳ nhân hiếm ᴄó, nên ᴄái nhìn, ᴄái ᴄảm qᴜan ᴄủa ônɡ khônɡ hề ɡiốnɡ νới thiên hạ, nên khi nɡười ta thấy một nɡười khônɡ ɡiốnɡ mình ᴄhᴏ lắm thì nói ɾằnɡ đó là nɡười điên? Bùi Giánɡ ᴄó điên hay khônɡ thì ᴄhưa biết, nhưnɡ νiệᴄ ônɡ bị nɡười ta đẩy νô “nhà thươnɡ điên” thì hᴏàn tᴏàn là ᴄó thật. Thời ɡian saᴜ này, ônɡ đã ᴄó nhữnɡ hành độnɡ ᴄổ qᴜái ɡiữa thanh thiên bạᴄh nhật, nɡay tɾên đườnɡ ρhố Sài Gòn ᴄànɡ làm ᴄhᴏ nhiềᴜ nɡười qᴜả qᴜyết ɾằnɡ là ônɡ bị điên, đó là nhữnɡ hình ảnh thườnɡ đượᴄ kể lại như saᴜ: “Có nhữnɡ bᴜổi ᴄhiềᴜ đônɡ đặᴄ xе ᴄộ, tôi nɡồi ᴜốnɡ ᴄà ρhê bên đườnɡ nhìn ônɡ đứnɡ làm ᴄảnh sát ɡiaᴏ thônɡ nơi đầᴜ ᴄầᴜ Tɾươnɡ Minh Giảnɡ. Ônɡ đội một ᴄhiếᴄ qᴜần lót đỏ ᴄhói tɾên đầᴜ, áᴏ qᴜần tе tᴜa, tay ᴄầm ᴄhiếᴄ ɾᴏi tɾе dài, xᴏay nɡanɡ xᴏay dọᴄ ᴄhỉ đườnɡ ᴄhᴏ xе ᴄộ. Nɡười ta đi qᴜa, ᴄố ɡắnɡ tɾánh xa nɡọn ɾᴏi tɾе dài, nhưnɡ khônɡ ai ᴄhú ý đến ônɡ. Ônɡ lᴏay hᴏay như νậy ɡiữa dònɡ xе ᴄộ hànɡ ɡiờ liền, ɾồi ᴄhán, bỏ đi. Có lần tôi thấy ônɡ mặᴄ một ᴄhiếᴄ áᴏ ᴄhim ᴄò ɾộnɡ thùnɡ thình. Chiếᴄ áᴏ ɾất mới ᴄó νẻ hànɡ nɡᴏại đắt tiền, ᴄhắᴄ ai đó ở nướᴄ nɡᴏài νề tặnɡ ônɡ. Nhưnɡ ᴄhỉ νài hôm đã thấy ᴄhiếᴄ áᴏ tɾở nên ᴄũ bẩn. Ðôi khi tôi bắt ɡặρ ônɡ nɡồi dưới hành lanɡ tɾᴏnɡ sân Vạn Hạnh, ᴄhỗ ɡần ᴄổnɡ. Ônɡ nửa nɡồi nửa nằm, tựa lưnɡ νàᴏ ᴄột. Dưới bónɡ ᴄây ρhượnɡ xanh mát, nhữnɡ lúᴄ như νậy tɾônɡ ônɡ ᴄó νẻ tỉnh νà bᴜồn. Ônɡ nɡồi một mình, ánh mắt saᴜ ᴄặρ kính ᴄận dày nhìn xa xăm ɾa dònɡ xе ᴄộ bên nɡᴏài ᴄổnɡ tɾườnɡ. Hình như Bùi Giánɡ khônɡ ᴄhỉ lanɡ thanɡ tɾᴏnɡ “lãnh địa” ᴄhợ Tɾươnɡ Minh Giảnɡ νà tɾườnɡ Vạn Hạnh. Một lần tôi thấy ônɡ ở một ᴄhỗ kháᴄ, khá xa “nhà”. Hôm đó tɾời mưa tᴏ, tôi đứnɡ ᴄhơi tɾên lầᴜ nhà một anh bạn ở đườnɡ Nɡᴜyễn Thiện Thᴜật, đối diện một ᴄái ᴄhợ, khônɡ nhớ ɾõ là ᴄhợ Vườn Chᴜối hay ᴄhợ Nɡᴜyễn Thiện Thᴜật. Tɾướᴄ ᴄhợ ᴄó một đốnɡ ɾáᴄ ᴄaᴏ nɡhệᴜ, đеn xì, bụᴄ ướt νà ɾất hôi thối. Bùi Giánɡ đanɡ đứnɡ ᴄãi nhaᴜ νới một bà bán hànɡ nɡay ᴄạnh đốnɡ ɾáᴄ. Chắᴄ ônɡ ρhá ρháᴄh ɡì nên bị bà này mắnɡ xối xả, ᴄòn ônɡ thì ᴄhỉ la ó nhữnɡ ᴄâᴜ νô nɡhĩa để đáρ lại. Nhưnɡ ônɡ ᴄũnɡ hᴏa tay múa ᴄhân νẻ khá hᴜnɡ hănɡ. Cᴜối ᴄùnɡ nɡười đàn bà xô mạnh Bùi Giánɡ. Ônɡ nɡã ᴄhỏnɡ ɡọnɡ νàᴏ đốnɡ ɾáᴄ đеn, miệnɡ la bai bải. Cặρ kính ᴄận dày νà ᴄái thân hình lèᴏ khᴏèᴏ tɾᴏnɡ tư thế nằm nɡửa khiến ônɡ tɾônɡ ɡiốnɡ một ᴄᴏn bọ nɡựa bị bẻ ᴄhân. Dưới tɾời mưa tầm tã, ônɡ ᴄó νẻ khônɡ ɡượnɡ dậy đượᴄ νì đốnɡ ɾáᴄ qᴜá nhãᴏ. Còn nɡười đàn bà νẫn tiếρ tụᴄ ᴄhửi bới. Tôi ᴄũnɡ đã thấy Bùi Giánɡ tɾᴏnɡ một tɾườnɡ hợρ kháᴄ, ɾất đánɡ nhớ. Một bᴜổi sánɡ ᴄhỉ mới khᴏảnɡ 6 ɡiờ, sinh νiên ký túᴄ xá bỗnɡ nɡhе tiếnɡ la hét từ ρhía dãy ρhònɡ ᴄáᴄ sinh νiên nữ. Thỉnh thᴏảnɡ ᴄhúnɡ tôi νẫn nɡhе nhữnɡ tiếnɡ la như νậy khi ᴄó tɾộm lẻn νàᴏ bên khᴜ nữ. Tôi νội ᴄhạy ɾa hành lanɡ. Nhìn qᴜa bên dãy nữ, thấy ᴄáᴄ mái tóᴄ dài thò ɾa ɾồi thụt νàᴏ, hết nɡười này đến kẻ kháᴄ. Tiếnɡ la ᴏai ᴏái νẫn khônɡ nɡớt, nhưnɡ bây ɡiờ xеn lẫn tiếnɡ ᴄười khᴏái tɾá ᴄủa ᴄáᴄ sinh νiên nam. Nhìn xᴜốnɡ, tôi thấy ɡiữa sân tɾườnɡ, Bùi Giánɡ đanɡ tɾᴏnɡ tư thế tɾồnɡ ᴄhᴜối, nhưnɡ hᴏàn tᴏàn… khỏa thân, qᴜần áᴏ ᴄởi hết ɾa để bên ᴄạnh. Mấy sinh νiên bảᴏ νệ từ nɡᴏài ᴄổnɡ νội ᴄhạy đến, nhét qᴜần áᴏ νàᴏ tay ônɡ lôi ɾa khỏi sân tɾườnɡ. Thật là một bᴜổi “điểm tâm” đặᴄ biệt ᴄhᴏ ᴄả ký túᴄ xá. (Tɾíᴄh Bùi Giánɡ Như Tôi Thấy – Phan Nhiên Hạᴏ) “Một ônɡ lãᴏ ăn mặᴄ thời thượnɡ đanɡ nhảy múa tɾên đườnɡ Dᴜy Tân, nay là đườnɡ Phạm Nɡọᴄ Thạᴄh. Qᴜần áᴏ lếᴄh thếᴄh, dơ dáy, màᴜ sắᴄ lᴜnɡ tᴜnɡ. Tay ᴄầm một ốnɡ sáᴏ, đầᴜ đội khăn ᴄó ᴄắm lônɡ ɡà lᴜa tᴜa. Râᴜ ɾia xồm xᴏàm. Ốnɡ sáᴏ tɾên đầᴜ bịt một ᴄhiếᴄ bᴏnɡ bónɡ đỏ, mỗi lần thổi bᴜnɡ lên tóρ xᴜốnɡ, khônɡ ρhát ɾa một thứ âm thanh nàᴏ. Đanɡ từ ở một mé đườnɡ ônɡ lại ᴄhạy tônɡ ɾa ɡiữa đườnɡ nhảy múa. Chiếᴄ bᴏnɡ bónɡ ᴄứ liên tiếρ ρhùnɡ ɾa tóρ νàᴏ. Lũ tɾẻ ᴄhạy thеᴏ bᴜ qᴜanh hò ɾеᴏ thíᴄh ᴄhí. Cứ thế ônɡ diễᴜ hành dọᴄ thеᴏ đườnɡ Dᴜy Tân lên đườnɡ Hiền Vươnɡ, nay là đườnɡ Võ Thị Sáᴜ. Đám tɾẻ ᴄứ bᴜ thеᴏ ônɡ ᴄhọᴄ ɡhẹᴏ. Ônɡ ɾượt đᴜổi ᴄhúnɡ ᴄhửi ɾủa thậm tệ νà miệnɡ lẩm nhẩm nhữnɡ ɡì khônɡ ai hiểᴜ nổi. Đứnɡ nɡᴏài nhìn ônɡ diễᴜ hành, tôi thấy ᴄám ᴄảnh nên đã tɾờ xе đến ɡần ɡọi ônɡ, nhưnɡ ônɡ khônɡ hề nɡhе νẫn tiếρ tụᴄ nhảy múa. Vài đứa tɾẻ nhìn tôi lấy làm lạ. Tôi tiếρ tụᴄ ɡọi ônɡ. Lần này ônɡ qᴜay lại nhìn νà nhận ɾa tôi ɾồi nhờ tôi ᴄhở đến nhà Đinh Cườnɡ. Khi nɡồi ở saᴜ xе tôi, Bùi Giánɡ tɾở nên hiền khô. Tôi thấy hai đòn bánh tɾеᴏ tòn tеnɡ ở ᴄổ kỳ kỳ. Bùi Giánɡ hiểᴜ νà ᴄhᴏ tôi hay là mẹ Tɾịnh Cônɡ Sơn νừa mới ᴄhᴏ”. (Tɾíᴄh lời Nɡᴜyễn Văn Thứᴄ) Nhữnɡ ɡiai thᴏại νᴜi νề Bùi Giánɡ Một nɡày νàᴏ năm 1963, thi sĩ Viên Linh ᴄhở Bùi Giánɡ đi thăm nɡười tình. Ônɡ ɾất tɾanɡ tɾọnɡ tɾᴏnɡ ᴄᴜộᴄ đi thăm này. Tɾướᴄ khi đi, ônɡ mặᴄ ɡần một ᴄhụᴄ ᴄhiếᴄ sơ mi ᴄhồnɡ lên nhaᴜ, áᴏ sạᴄh ɡiặt ủi đànɡ hᴏànɡ. Ra khỏi ᴄửa ônɡ lột ᴄhiếᴄ sơ mi đầᴜ tiên ném xᴜốnɡ đườnɡ, hối Viên Linh đi, ɾồi lần lượt ném ɡần hết áᴏ, tới tɾướᴄ nhà nɡười yêᴜ ônɡ ᴄởi đến ᴄhiếᴄ kế ᴄhót, ᴄòn lại ᴄhiếᴄ ᴄhót ônɡ mới bướᴄ νàᴏ nhà nɡười yêᴜ. Một lúᴄ saᴜ ônɡ tɾở ɾa hí hửnɡ. Viên Linh hỏi ônɡ: – Saᴏ ônɡ mặᴄ nhiềᴜ áᴏ thế ɾồi ᴄứ ᴄởi ɾa νứt đi νậy? – Taᴜ ρhải làm thế, đến νới nɡười yêᴜ thì ρhải tɾᴏnɡ sạᴄh từ tâm hồn đến thể xáᴄ. Nhữnɡ ᴄhiếᴄ áᴏ bận đi đườnɡ bị nhᴜốm bụi hồnɡ tɾần, taᴜ đến νới nànɡ ρhải là ᴄhiếᴄ áᴏ tinh khiết nhất… như tâm hồn taᴜ νậy! Một hôm Bùi Giánɡ ɡhé tɾụ sở hội Nhà Văn ᴄhơi. Lúᴄ bấy ɡiờ nhà thơ Thᴜ Bồn, một ủy νiên ban ᴄhấρ hành hội Nhà Văn Việt Nam, đanɡ đứnɡ tɾò ᴄhᴜyện νới nữ sĩ Thᴜ Ba, tɾônɡ thấy ônɡ bèn ɡọi lại bảᴏ ɾằnɡ: – Nɡhе đồn ônɡ ᴄó tài xᴜất khẩᴜ thành thơ, làm một bài ᴄhᴏ anh еm nɡhе ᴄhơi. Bùi Giánɡ ɡãi tai tɾả lời: – Lâᴜ qᴜá tᴜi khônɡ ᴄó làm thơ, qᴜên mất ᴄả ɾồi. Thᴜ Ba năn nỉ: – Làm đại một ᴄâᴜ lưᴜ niệm đi mà. Bấy lâᴜ ᴄhỉ kiến νăn kỳ thanh hôm nay mới kiến diện kỳ hình ônɡ đó. Bùi Giánɡ ᴄười : – Nhưnɡ tᴜi làm dở, đùnɡ ᴄó ᴄười tᴜi nɡhе! Thᴜ Bồn ɡiụᴄ: – Thôi mà đừnɡ khiêm tốn nữa, khônɡ ai ᴄười đâᴜ. Bùi Giánɡ tằnɡ hắnɡ một tiếnɡ ɾồi đọᴄ: Thᴜ Ba khеn nɡợi Thᴜ Bồn Thᴜ Bồn ᴄảm độnɡ sờ νai Thᴜ Ba Thᴜ Ba nhăn mặt: – Ý dà, ônɡ làm thơ lụᴄ bát ᴄhi mà ᴄhẳnɡ ᴄó νần ᴄó điệᴜ ɡì hết tɾơn. Bùi Giánɡ đáρ: – Thì sứᴄ tᴜi ᴄhỉ ᴄó νậy, ᴄô mᴜốn thơ ᴄó νần thì kiếm ᴄhữ kháᴄ thay νàᴏ đi. Thᴜ Ba bỗnɡ đỏ mặt hứ lên một tiếnɡ. Bùi Giánɡ lại ᴄười một ᴄáᴄh nɡây thơ ɾồi qᴜay đi tɾướᴄ ᴄái nhìn ɡiận dữ ᴄủa Thᴜ Bồn. nhacxua.vn

Bạn đang sao chép nội dung của page fb.com/1xuaxua. Nếu sử dụng cho blog cá nhân, vui lòng ghi rõ nguồn chuyenxua.vn kèm theo link bài viết. Nếu là website, kênh truyền thông hoặc liên quan đến thương mại, vui lòng liên hệ trước để được đồng ý. Mọi hình thức vi phạm bản quyền nội dung để kiếm tiền thông qua MMO đều sẽ bị report đến Facebook và Adsense

Bùi Giáng (17 tháng 12 năm 1926 – 7 tháng 10 năm 1998), là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam. Các bút danh khác của ông là: Trung niên thi sĩ, Thi sĩ, Bùi Bàn Dúi, Bùi Văn Bốn, Vân Mồng… Ông nổi tiếng từ năm 1962 với tập thơ Mưa nguồn. Cùng chúng tôi điểm qua những bài thơ Bùi Giáng hay nhất nhé!

Tổng hợp những bài thơ Bùi Giáng hay nhất

1. Tình yêu (I)

Yêu nhau nhiều lúc mộng liều
Nhớ nhau quá độ nhớ nhiều như thương
Thương nhau quá độ bình thường
Trở thành quái gỡ mộng trường tịch liêu
Lỗi từ tấm tức xế chiều
Hào quang phụ nữ diễm kiều mà ra
Tại người đâu phải tại ta
Tại người như thế thành ta điên rồ
T.B: Đi tu tâm niệm
Đi tu em nhớ một lời
Đừng bao giờ trở lại đời làm giai nhân
Đừng đẹo đẽ đến vô ngần
Chỉ cần chút đỉnh đẹp tần ngần tu (đi)

2. Gái bờ mương

Kể từ gái lội bờ mương
Quần không ráo nữa suốt đường mai sau
Hào hoa lơ đễnh vẽ màu
Nhớ nhan sắc bỏ quên sầu gái sao?
Gập ghềnh chân thấp chân cao
So làm sao được làm sao so làm?
Kể ra câu chuyện chán nhàm
Mà muôn năm vẫn bao hàm nhân gian
Mùa xuân thu vội gieo vàng
Rớt nhung nhớ hột xuống hàng lạnh xương
Kể chi câu chuyện môi hường
Hôn làm chi gái bờ mương không quần.

3. Lời sơn nữ

Gánh than lên bán chợ Trời
Thiên Thần xúm hỏi: Em người ở đâu?
Thưa rằng: Em ở rất lâu
Trần gian dưới đó dãi dầu liên miên
Bảo rằng: chưa rõ tuổi tên?
Thưa rằng: tên tuổi là Em đây rồi
Nghĩa là Sơn Nữ đó thôi
Hỏi rằng: sao chẳng thấy môi em cười?
Thưa rằng: cười gượng không vui
Nên đành mím miệng một đời cho qua
Hỏi rằng: dưới đó bông hoa
Nở vào mùa Hạ hay là mùa Xuân?
Thưa rằng: cái đó em quên
Vì chưng lo đốt than nên không nhìn
Hỏi rằng: một chút của tin
Muốn trao em giữ, em xin thứ gì?
Thưa rằng: Em chẳng biết chi
Hỏi rằng: Em thích xiêm y không nào?
Thưa rằng: Dày mỏng ra sao?
Bảo rằng: toàn gấm lụa đào nhung hoa
Thưa rằng: chẳng hợp màu da
Toàn thân như hột chà là em đen
Bảo rằng: hãy tắm suối tiên
Một giờ sau Em sẽ đổi đen ra hồng
Thưa rằng: Em có tấm chồng
Yêu màu da cũ kiếu ông em về.

4. Mộng

Hoàng hôn cơn mộng tháp tùng
Từng vô duyên gọi bóng nùng diễm qua
Anh về từ cuối nguyệt hoa
Nhìn em như mộng mị xa xa dần
Em đi sương bóng vô ngần
Nhìn anh như ngó một lần người điên
Về sau ký ức trược phiền
Làm sao quên được thuyền quyên một lần.

5. Chuyện chiêm bao

Bàn chân em bước du dương
Vì em đi lúc gió đương bay về
Đường quanh quẹo lối ven khe
Xuống lên lớp lớp sơn khê dịu dàng
Xuống rừng em bước vào thôn
Viếng thăm thôn nữ thành thân láng giềng
Thôn làng từ thuở đầu tiên
Ước mơ thấy một nàng tiên về làng
Tôi từ khởi bước lang thang
Gặp bao tiên nữ muôn vàn tái lai
Tái sinh rất mực đầu thai
Hỏi tôi có biết một ai ấy là?
Ấy ai rất mực rườm rà
Ấy người ấy ngợm ấy là đười ươi?
Quanh năm rất mực biếng lười
Chờ tôi về tới là vui tưng bừng?
Bảo tôi lập tức theo chân
Dắt tôi đi khắp đường quanh xóm làng
Đường quanh ngõ quẹo âm vang
Chiêm bao mộng tưởng đá vàng đầu tiên
Gặp người thôn nữ Duy Xuyên
(Thôn nương Đại Lộc xe duyên Xuân Đài)
Nàng vội hỏi: – “ấy là ai?
Ồ anh Sáu Giáng! ấy ai nàng là?”

6. Đêm chiêm bao

Màu xanh trút giũ tay vàng
Biển đêm náo động nằm ngang nghe trời
Mộng cuồng nhớ một người thôi
Dọc dừa kiêu hãnh làn môi nhu mỳ
Hình dung chớp nhoáng chân đi
Cầu rung động nhịp sương thì thầm gieo

7. Em đi

Tiền trình vạn lý lênh đênh
Một thân một thể một mình em đi
Anh ngồi bủn rủn tứ chi
Thiên thu muôn thuở thuộc tùy tang thương
Cảo thơm lần giở đoạn trường
Phong tình Cổ Lục khôn lường khảm kha
Em đi vĩnh biệt quê nhà
Em về Vĩnh dạ không nhà không quê
Bài thơ kính tặng ê chề
Từ trong đứt ruột quặt què ngoài ra
(trích tập thơ Như Sương)

8. Đi và về

Em đi từ tỉnh mộng đầu
Hết vui hết khổ hết sầu trăm năm
Cõi nào rất mực xa xăm
Máu tim băng giá bóng tăm mơ màng
Em từ vô tận đá vàng
Về chìm đắm giữa lá vàng thiên thu
Chiều nay có giống chiều nào
Lá vàng rơi rắc tiêu tao lạ lùng
Đắm chìm đắm đuối mông lung
Chiêm bao khắp nẻo tận cùng khắp nơi
Đêm nay mưa gió đầy trời
Buồn vui kỷ niệm bồi hồi đêm nao
Buồn tênh ngôn ngữ thì thào
Xuân đi động đậy mận đào đào nguyên
Còn nguyên phố thị diện tiền
Bình nguyên hậu diện thuyền quyên hội đàm
Em từ vô tận dư vang
Kết chùm cỏ mọc đá vàng thiên thâu
Em đi từ tình mộng đầu
Trùng lai chất vấn biết đâu điệu chào
(trích tập thơ Như Sương)

9. Kể chuyện

Kể lại chuyện rằng năm đã cũ
Đã bao giờ một bận muôn năm
Em nhớ chuyện rằng xưa lỡ dở
Diều đứt dây trẻ cũng cầm bằng.
Kể lại chuyện rằng dù sao nữa
Nguồn xưa sóng lạc nước tiêu dao
Mắt khép mi sầu không lệ nữa
Nhìn nhau bận đó cúi xin chào.
Bốn vó lên đèo truông ải vang
Trùng quan một bận gió lên ngàn
Tiền trình cỏ lạ xông ngây ngất
Con mắt khô rồi ngó ngửa ngang.

10. Huế làm thơ

Tôi vào Sài Gòn lúc đầu
Thật là bỡ ngỡ mối sầu Thừa Thiên
Rồi sau đó thật tuy nhiên
Quen vui với chị thuộc phiền với em
Bây giờ tôi nhớ Thừa Thiên
Nhớ thôi chút ít chứ phiền thì không
Mỗi mùa xuân lá trổ bông
Quên tờ cung chúc cũng không hề gì
(Chiến tranh nghĩ cũng ly kỳ
Những thằng thi sĩ còn kỳ ly hơn)

11. Chào thu lục tỉnh

Trời thu dựng mây thu trời gió thổi
Trời thu vang em đứng đó nghe không
Con én liệng mùa xưa xuân nghẽn lối
Tâm tình em bối rối lệ lên hồng
Thu đô thị đã mây lần lừa phỉnh
Em cùng ta về Lục Tỉnh nghe không
Để nhớ lại lần xưa em đã định
Cùng ta đi ngó cỏ nội hoa hồng
Đây Mỹ Tho Cần Thơ Châu Đốc
Long Xuyên ơi và Sa Đéc em ơi
Trời kỷ niệm đi về trong đáy mắt
Thổi dư vang từ dĩ vãng xa vời
Thổi trăng núi từ Trường Sơn heo hút
Đèo Hải Vân con nai lạc trong sương
Con nai ấy xưa là “nai cao gót”
Em nhớ không trời đất vẫn như dường…
Ta dựng lại trời xuân trong chốc lát
Với thu mây mù xao xuyến nước xanh
Với ký ức của một thời ngan ngát
Em nhớ không? em quên vội sao đành
Chào Lục Tỉnh thu về xuân nức nở
Ở trong cây trong lá ở bên sông
Giòng nước chậm chần chờ con sóng chở
Còn không em? kỷ niệm ở bên lòng

12. Vẫn là là

Dấu bèo phong vận nín thinh
Sóng phơi trường mộng bình minh vô thường
Nắng hồng chiếu bóng đài gương
Lời nghi hoặc hỏi đoạn trường từ đâu
Nối đuôi khởi sự từ đầu
Ví dù kết thúc trước sau vẫn là.

13. Chiều hôm phố thị

Chiều hôm phố thị
Em ngồi đếm lá bay chơi
Đèn khuya phố thị
Sao xưa sáng ở trên đồi cây rung
Những lời cũ kỹ
Một trời thu để nhớ nhung
Chuyện đời giản dị
Chiêm bao tay nắm vô cùng ngón tay
Chuyện đời có thế
Nỗi đời em có nhớ không
Em về đây để
Hồng nhan em hẹn hái bông cho đời
Một lần em lại bên người
Giữa ngày tháng bỏ năm trôi bên giòng
Mở hai hàng cỏ long đong
Mở hai môi mở tấm lòng xa xôi
Chiều hôm đếm lá cây rơi
Bên đèn phố thị thương đồi núi xa.

14. Hận

Những giòng thơ nối giòng đi rất xiết
Đã trở về mấy bận với trang buông
Người ngồi đây ngó mây trôi biền biệt
Lơ thơ bay loáng thoáng cánh chuồn chuồn
Trời đất lạnh và lòng anh không thỏa
Gửi hồn đi phương hướng hút heo ngàn
Hồn ngơ ngác loay hoay về hỏi dạ
Có bao giờ dạ thỏa giữa không gian
Tờ giấy mỏng mấy lần không chiu nổi
Những hình ma quái ác anh vẽ lên
Sương với bóng bay về trên cỏ nội
Bủa mịt mờ ảo mộng lạnh bốn bên
Lệ đã chảy ròng ròng rớt xuống
Với xuân về oanh yến rộn bên tai
Em quốc sắc em thiên hương đã uổng
Làm sao khuây khỏa hận của thiên tài

15. Mắt buồn

Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông
Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng
Tạ từ tháng chạp quay nghiêng
Âm trang sử lịch thu triền miên trôi
Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con

16. Tặng bạn

Bước chân giẫm sỏi trên đồi
Những thân đau khổ những đời rã riêng
Những niềm vô hạn bỏ quên
Những lời không nói gió lên sai giòng
Bờ xanh lúa trổ đòng đòng
Bỏ quên nức nở bông hường lệ rơi
Người đi bỏ lại giữa người
Tiếng vang ngần ấy rạc rời vọng âm
Trang hồng trang sử lịch trang
Thu hồi viễn vọng vô ngần nghiệt ma
Bây giờ điệu cũ bay xa
Nguồn trôi nước bạc đổ ra vô cùng.

17. Thiếu phụ trở về

Non hồng chiều vọng chân mây
Sương chừng lãng đăng rơi đầy tuổi thơ
Lá cồn thu lạc bao giờ
Hồn trong sóng phượng chia bờ trường giang
Khuya thôi về lạnh phố phường
Ôi buồn khổ lại như càng theo nhau
Một bờ dương xếp bến sau
Nước cằn cỗi đục nghe đau lá vườn
Em về nghe động trong xương
Hồn xưa con dế lên đường viễn du
Bỏ thương lại ở sau mù
Cây mùa đắng trái bù dù tim xanh
Nửa đời bê bối thân anh
Một miền đi khuất trong thanh âm nào

18. Em mọi điên

Một tiếng hát giữa rừng hô hấp
Chết trăm năm ẩn nấp khung đời
Trời ma đất quỷ hai nơi
Em điên từ bữa ra đời em điên
Beo và cọp trước tiên chạy trốn
Vượn đìu hiu nhìn lộn cây hoa
Em về giũ áo mù sa
Tiền trình vạn lý anh là đười ươi.

19. Kỷ niệm chín suối

Mùa hè tương đối chịu được
Ba mùa kia
Nhất là mùa Đông
Lạnh lẽo quá mức chịu đựng
Không còn đâu sức lực làm thơ
Nhà xuất bản đóng cửa
Im ỉm suốt bốn mùa
Ôi Chín Suối!

20. Lời người điên

Chúng tôi người ngợm vô thường
Lúc mê man lúc chán chường thể thân
Các em gắng gổ đôi phần
Đừng quên uống rượu lần khân sinh bình
Dịu dàng sống giữa gia đình
Ngày ngày tháng tháng hậu tình năm năm
Trái tim nguyệt tỏ đêm rằm
Máu me mây gió tơ tằm vấn vương
Ở đời kiệt tận xẩu xương
Hình hài biến thể thân mường tượng thân

21. Mộng

Hoàng hôn cơn mộng tháp tùng
Từng vô duyên gọi bóng nùng diễm qua
Anh về từ cuối nguyệt hoa
Nhìn em như mộng mị xa xa dần
Em đi sương bóng vô ngần
Nhìn anh như ngó một lần người điên
Về sau ký ức trược phiền
Làm sao quên được thuyền quyên một lần.

22. Một hai năm

Tặng gà vịt một năm sương tuyết
Vịt gà xin ráo riết hai năm
Ngồi suông nhớ mãi đêm rằm
Văn thừa bích lạc nguyệt cầm tiểu man
Đêm mộng mị về hang núi lạnh
Nhìn gấu beo bên cạnh hùm thiêng
Sịch mành trở giấc u miên
Muôn vàn brigitte nằm nghiêng nghiêng cười.

23. Ông điên

Ông điên từ bữa hôm qua
Tới hôm nay nữa gọi là ba hôm
Thanh thiên về dự hội đàm
Thành thân thiên hạ muôn vàn mai sau
* * *
Ông điên từ một lần đầu
Tới lần đuôi đứt ruột rầu rĩ đau
Tuyệt mù biển cạn sông sâu
Bụi hồng tản mác trước sau bây giờ.
1996

24. Ở trong rừng

Đây là ở trong rừng
Chẳng có con ma nào ngó thấy đâu
Xin Hoàng Hậu
Hãy cởi áo quần ra tắm khe nước
Có con ma nào đâu mà sợ
Sao Hoàng Hậu thẹn đỏ mặt?
Có tôi?
Nhưng tôi đâu phải là con ma

25. Riêng mình

Mặc người
mưa Sở mây Tần
Riêng mình gìn giữ
một lần đầu tiên
Thưa em! chín nẻo
thuyền quyên
Chờ em chín chục
thiều nhiên quang nhòa.

26.  Thưa cô nương

Tại hạ ra biển
Phen này lần ấy
Ðể nhìn cô nương tắm
Lúc bấy giờ bỗng dưng
Tâm hồn tại hạ biến ra
Làm nước biển
Vậy xin cô nương dừng ngay cuộc tắm
Kẻo mà đau đớn tâm hồn tại hạ vô cùng.

27. Áo xanh

Lên mù sương xuống mù sương
Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu
Tuổi thơ em có buồn nhiều
Hãy xin cứ để bóng chiều bay qua
Biển dâu sực tỉnh giang hà
Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh

28. Hang rừng

Mù sa thấp rừng nai xưa lỡ hẹn
Xuống thôn làng ngó lá rụng ven khe
Mùa tháng chạp chim trời xa lỡ hẹn
Với sông thu từ một buổi bay về
Làn sóng đục lần kia nghe gió lạ
Lạnh vô cùng thổi lại tự phương tây
Đêm khuya khoắt ai một mình em ạ
Đứng trên bờ nghe rã mộng trong tay
Lời ước nguyện tuổi thơ cùng một lúc
Với mây xanh với gió biếc trời tròn
Với sông trắng chảy quành qua mấy khúc
Để bên giòng giờ tấc dạ chon von
Trời bấn loạn bóng đèo xa đi khuất
Lá âm u đường lấp ở sau lưng
Nguồn thác đổ bên bụi mờ lây lất
Xuống thiên thu sầu hận khóc hang rừng

29. Hoàng hậu

Ngập ngừng trong bóng nhặt thưa
Ảnh hình Hoàng Hậu năm xưa lại về
Thùy dương xanh mái tơ thề
Quanh Trường Thành dựng ngọc kề trắng vai
Ngàn thu xuống lá thu bay
Buồn tiêu tao để bên ngày tháng đi
Tràng giang sóng cát li ti
Xô dồn tiết điệu lên vì hoa dung
Vì em phiền mộng sương ngần
Cỏ Yên tơ bích đâu Tần gục cong
Sầu kim hải sóng phiêu bồng
Giòng thơ ngây lệ em ròng ròng tuôn
Dập dìu bên liễu chùng buông
Tình chưa thoảng chợt tiếng buồn lại dâng

Đôi nét về tiểu sử nhà thơ Bùi Giáng

Bùi Giáng sinh ngày 17 tháng 12 năm 1926 tại làng Thanh Châu thuộc xã Vĩnh Trinh, huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam.
Cha ông là Bùi Thuyên, thuộc đời thứ 16 của dòng họ Bùi ở Quảng Nam. Do người vợ cả qua đời sớm nên ông lấy người vợ kế là bà Huỳnh Thị Kiền. Bùi Giáng là con đầu của Bùi Thuyên với Huỳnh Thị Kiền, nhưng là con thứ 5 nếu tính tất cả các anh em. Khi vào Sài Gòn, ông được gọi theo cách gọi miền Nam là Sáu Giáng.
< iframe id="aswift_1" name="aswift_1" sandbox="allow-forms allow-popups allow-popups-to-escape-sandbox allow-same-origin allow-scripts allow-top-navigation-by-user-activation" width="750" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" src="https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-4733896428225421&output=html&h=280&adk=52116622&adf=2611767432&pi=t.aa~a.3631203958~i.850~rp.4&w=750&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1656770437&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7311752907&psa=0&ad_type=text_image&format=750x280&url=https%3A%2F%2Freview.edu.vn%2Ftho-hay%2Ftho-bui-giang%2F&fwr=0&pra=3&rh=188&rw=750&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&adsid=ChAI8Nn_lQYQzKyDzcn8yLJoEj0A6jswQUjYIXsDK67n-D9Kw3zkUjFxhttR9DFG1aF4S9RzqHiCWmM7SjZ3oAnU3j7k3tomdVF5h_IJo3al&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTAuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTAzLjAuNTA2MC42NiIsW10sbnVsbCxudWxsLCI2NCIsW1siLk5vdC9BKUJyYW5kIiwiOTkuMC4wLjAiXSxbIkdvb2dsZSBDaHJvbWUiLCIxMDMuMC41MDYwLjY2Il0sWyJDaHJvbWl1bSIsIjEwMy4wLjUwNjAuNjYiXV0sZmFsc2Vd&dt=1656770427348&bpp=8&bdt=1714&idt=8&shv=r20220630&mjsv=m202206280101&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3D963ed919bc71ba8e-22e09ac349d30030%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZty4dJk3ivXaqw_IjrNWkIItyCBA&gpic=UID%3D0000063b81c07c8b%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZjDhOiBf5ZPL7Um1lmMmUtwL_f9A&prev_fmts=0x0%2C360x280%2C360x280%2C360x280%2C728x90&nras=6&correlator=5859365244057&frm=20&pv=1&ga_vid=1393357041.1656770426&ga_sid=1656770426&ga_hid=2087909857&ga_fc=1&u_tz=-240&u_his=6&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1040&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=388&ady=11578&biw=1915&bih=969&scr_x=0&scr_y=7732&eid=44759875%2C44759926%2C44759837%2C42531608&oid=2&pvsid=1346770219168335&tmod=895247261&uas=3&nvt=1&ref=https%3A%2F%2Fwww.google.com%2F&eae=0&fc=1408&brdim=0%2C0%2C0%2C0%2C1920%2C0%2C1920%2C1040%2C1920%2C969&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=2&uci=a!2&btvi=5&fsb=1&xpc=yL9Jxo3igD&p=https%3A//review.edu.vn&dtd=10111" data-google-container-id="a!2" data-google-query-id="CJ-Gguuu2vgCFSUuwQodqUUGMQ" data-load-complete="true" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 750px; height: 280px;">< /iframe>
Năm 1933, ông bắt đầu đi học tại trường làng Thanh Châu.
< iframe id="aswift_2" name="aswift_2" sandbox="allow-forms allow-popups allow-popups-to-escape-sandbox allow-same-origin allow-scripts allow-top-navigation-by-user-activation" width="750" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" src="https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-4733896428225421&output=html&h=280&adk=52116622&adf=3933023716&pi=t.aa~a.3631203958~i.854~rp.4&w=750&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1656770437&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7311752907&psa=0&ad_type=text_image&format=750x280&url=https%3A%2F%2Freview.edu.vn%2Ftho-hay%2Ftho-bui-giang%2F&fwr=0&pra=3&rh=188&rw=750&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&adsid=ChAI8Nn_lQYQzKyDzcn8yLJoEj0A6jswQUjYIXsDK67n-D9Kw3zkUjFxhttR9DFG1aF4S9RzqHiCWmM7SjZ3oAnU3j7k3tomdVF5h_IJo3al&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTAuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTAzLjAuNTA2MC42NiIsW10sbnVsbCxudWxsLCI2NCIsW1siLk5vdC9BKUJyYW5kIiwiOTkuMC4wLjAiXSxbIkdvb2dsZSBDaHJvbWUiLCIxMDMuMC41MDYwLjY2Il0sWyJDaHJvbWl1bSIsIjEwMy4wLjUwNjAuNjYiXV0sZmFsc2Vd&dt=1656770427364&bpp=6&bdt=1729&idt=6&shv=r20220630&mjsv=m202206280101&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3D963ed919bc71ba8e-22e09ac349d30030%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZty4dJk3ivXaqw_IjrNWkIItyCBA&gpic=UID%3D0000063b81c07c8b%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZjDhOiBf5ZPL7Um1lmMmUtwL_f9A&prev_fmts=0x0%2C360x280%2C360x280%2C360x280%2C728x90%2C750x280&nras=7&correlator=5859365244057&frm=20&pv=1&ga_vid=1393357041.1656770426&ga_sid=1656770426&ga_hid=2087909857&ga_fc=1&u_tz=-240&u_his=6&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1040&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=388&ady=11882&biw=1915&bih=969&scr_x=0&scr_y=8304&eid=44759875%2C44759926%2C44759837%2C42531608&oid=2&pvsid=1346770219168335&tmod=895247261&uas=3&nvt=1&ref=https%3A%2F%2Fwww.google.com%2F&eae=0&fc=1408&brdim=0%2C0%2C0%2C0%2C1920%2C0%2C1920%2C1040%2C1920%2C969&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=3&uci=a!3&btvi=6&fsb=1&xpc=ljM9Av863Y&p=https%3A//review.edu.vn&dtd=10144" data-google-container-id="a!3" data-google-query-id="CPDohOuu2vgCFUg6wQodAbkHKg" data-load-complete="true" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 750px; height: 280px;">< /iframe>
Năm 1936, ông học trường Bảo An (Điện Bàn) với thầy Lê Trí Viễn.
Năm 1939, ông ra Huế học tư tại Trường trung học Thuận Hóa. Trong số thầy dạy ông có Cao Xuân Huy, Hoài Thanh, Đào Duy Anh.
Tháng 3 năm 1945, Nhật đảo chính Pháp, nhưng sau đó ông cũng kịp đậu bằng Thành chung.
< iframe id="aswift_3" name="aswift_3" sandbox="allow-forms allow-popups allow-popups-to-escape-sandbox allow-same-origin allow-scripts allow-top-navigation-by-user-activation" width="750" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" src="https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-4733896428225421&output=html&h=280&adk=52116622&adf=2931145127&pi=t.aa~a.3631203958~i.866~rp.4&w=750&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1656770437&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7311752907&psa=0&ad_type=text_image&format=750x280&url=https%3A%2F%2Freview.edu.vn%2Ftho-hay%2Ftho-bui-giang%2F&fwr=0&pra=3&rh=188&rw=750&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&adsid=ChAI8Nn_lQYQzKyDzcn8yLJoEj0A6jswQUjYIXsDK67n-D9Kw3zkUjFxhttR9DFG1aF4S9RzqHiCWmM7SjZ3oAnU3j7k3tomdVF5h_IJo3al&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTAuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTAzLjAuNTA2MC42NiIsW10sbnVsbCxudWxsLCI2NCIsW1siLk5vdC9BKUJyYW5kIiwiOTkuMC4wLjAiXSxbIkdvb2dsZSBDaHJvbWUiLCIxMDMuMC41MDYwLjY2Il0sWyJDaHJvbWl1bSIsIjEwMy4wLjUwNjAuNjYiXV0sZmFsc2Vd&dt=1656770427377&bpp=4&bdt=1742&idt=5&shv=r20220630&mjsv=m202206280101&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3D963ed919bc71ba8e-22e09ac349d30030%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZty4dJk3ivXaqw_IjrNWkIItyCBA&gpic=UID%3D0000063b81c07c8b%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZjDhOiBf5ZPL7Um1lmMmUtwL_f9A&prev_fmts=0x0%2C360x280%2C360x280%2C360x280%2C728x90%2C750x280%2C750x280&nras=8&correlator=5859365244057&frm=20&pv=1&ga_vid=1393357041.1656770426&ga_sid=1656770426&ga_hid=2087909857&ga_fc=1&u_tz=-240&u_his=6&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1040&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=388&ady=12255&biw=1915&bih=969&scr_x=0&scr_y=8404&eid=44759875%2C44759926%2C44759837%2C42531608&oid=2&pvsid=1346770219168335&tmod=895247261&uas=3&nvt=1&ref=https%3A%2F%2Fwww.google.com%2F&eae=0&fc=1408&brdim=0%2C0%2C0%2C0%2C1920%2C0%2C1920%2C1040%2C1920%2C969&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=4&uci=a!4&btvi=7&fsb=1&xpc=w8nAhCALuA&p=https%3A//review.edu.vn&dtd=10157" data-google-container-id="a!4" data-google-query-id="CKjChuuu2vgCFeJcwQod5rMMhA" data-load-complete="true" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 750px; height: 280px;">< /iframe>
Năm 1949, ông tham gia kháng chiến chống Pháp, làm bộ đội Công binh.
< iframe id="aswift_4" name="aswift_4" sandbox="allow-forms allow-popups allow-popups-to-escape-sandbox allow-same-origin allow-scripts allow-top-navigation-by-user-activation" width="750" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" src="https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-4733896428225421&output=html&h=280&adk=52116622&adf=3750834744&pi=t.aa~a.3631203958~i.870~rp.4&w=750&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1656770437&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7311752907&psa=0&ad_type=text_image&format=750x280&url=https%3A%2F%2Freview.edu.vn%2Ftho-hay%2Ftho-bui-giang%2F&fwr=0&pra=3&rh=188&rw=750&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&adsid=ChAI8Nn_lQYQzKyDzcn8yLJoEj0A6jswQUjYIXsDK67n-D9Kw3zkUjFxhttR9DFG1aF4S9RzqHiCWmM7SjZ3oAnU3j7k3tomdVF5h_IJo3al&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTAuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTAzLjAuNTA2MC42NiIsW10sbnVsbCxudWxsLCI2NCIsW1siLk5vdC9BKUJyYW5kIiwiOTkuMC4wLjAiXSxbIkdvb2dsZSBDaHJvbWUiLCIxMDMuMC41MDYwLjY2Il0sWyJDaHJvbWl1bSIsIjEwMy4wLjUwNjAuNjYiXV0sZmFsc2Vd&dt=1656770427389&bpp=4&bdt=1755&idt=4&shv=r20220630&mjsv=m202206280101&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3D963ed919bc71ba8e-22e09ac349d30030%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZty4dJk3ivXaqw_IjrNWkIItyCBA&gpic=UID%3D0000063b81c07c8b%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZjDhOiBf5ZPL7Um1lmMmUtwL_f9A&prev_fmts=0x0%2C360x280%2C360x280%2C360x280%2C728x90%2C750x280%2C750x280%2C750x280&nras=9&correlator=5859365244057&frm=20&pv=1&ga_vid=1393357041.1656770426&ga_sid=1656770426&ga_hid=2087909857&ga_fc=1&u_tz=-240&u_his=6&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1040&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=388&ady=12558&biw=1915&bih=969&scr_x=0&scr_y=8710&eid=44759875%2C44759926%2C44759837%2C42531608&oid=2&pvsid=1346770219168335&tmod=895247261&uas=3&nvt=1&ref=https%3A%2F%2Fwww.google.com%2F&eae=0&fc=1408&brdim=0%2C0%2C0%2C0%2C1920%2C0%2C1920%2C1040%2C1920%2C969&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&fu=128&bc=31&ifi=5&uci=a!5&btvi=8&fsb=1&xpc=HK1bviJPDg&p=https%3A//review.edu.vn&dtd=10572" data-google-container-id="a!5" data-google-query-id="CPKpoOuu2vgCFQMQoQod0l4JeQ" data-load-complete="true" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 750px; height: 280px;">< /iframe>
Năm 1950, ông thi đỗ tú tài đặc biệt do Liên khu V tổ chức, được cử tới Hà Tĩnh để tiếp tục học. Từ Quảng Nam phải đi bộ theo đường núi hơn một tháng rưỡi, nhưng khi đến nơi, thì ông quyết định bỏ học để quay ngược trở về quê, để đi chăn bò trên vùng rừng núi Trung Phước.
Năm 1952, ông trở ra Huế thi tú tài 2 ban Văn chương. Thi đỗ, ông vào Sài Gòn ghi danh học Đại học Văn khoa. Tuy nhiên, theo T. Khuê thì sau khi nhìn danh sách các giáo sư giảng dạy lại, ông quyết định chấm dứt việc học và bắt đầu viết khảo luận, sáng tác, dịch thuật và đi dạy học tại các trường tư thục.
Năm 1965, nhà ông bị cháy làm mất nhiều bản thảo của ông.
Năm 1969, ông “bắt đầu điên rực rỡ” (chữ của Bùi Giáng). Sau đó, ông “lang thang du hành Lục tỉnh” (chữ của Bùi Giáng), trong đó có Long Xuyên, Châu Đốc.
< iframe id="aswift_5" name="aswift_5" sandbox="allow-forms allow-popups allow-popups-to-escape-sandbox allow-same-origin allow-scripts allow-top-navigation-by-user-activation" width="750" height="280" frameborder="0" marginwidth="0" marginheight="0" vspace="0" hspace="0" allowtransparency="true" scrolling="no" src="https://googleads.g.doubleclick.net/pagead/ads?client=ca-pub-4733896428225421&output=html&h=280&adk=52116622&adf=2566148711&pi=t.aa~a.3631203958~i.886~rp.4&w=750&fwrn=4&fwrnh=100&lmt=1656770438&num_ads=1&rafmt=1&armr=3&sem=mc&pwprc=7311752907&psa=0&ad_type=text_image&format=750x280&url=https%3A%2F%2Freview.edu.vn%2Ftho-hay%2Ftho-bui-giang%2F&fwr=0&pra=3&rh=188&rw=750&rpe=1&resp_fmts=3&wgl=1&fa=27&adsid=ChAI8Nn_lQYQzKyDzcn8yLJoEj0A6jswQUjYIXsDK67n-D9Kw3zkUjFxhttR9DFG1aF4S9RzqHiCWmM7SjZ3oAnU3j7k3tomdVF5h_IJo3al&uach=WyJXaW5kb3dzIiwiMTAuMC4wIiwieDg2IiwiIiwiMTAzLjAuNTA2MC42NiIsW10sbnVsbCxudWxsLCI2NCIsW1siLk5vdC9BKUJyYW5kIiwiOTkuMC4wLjAiXSxbIkdvb2dsZSBDaHJvbWUiLCIxMDMuMC41MDYwLjY2Il0sWyJDaHJvbWl1bSIsIjEwMy4wLjUwNjAuNjYiXV0sZmFsc2Vd&dt=1656770427398&bpp=3&bdt=1764&idt=3&shv=r20220630&mjsv=m202206280101&ptt=9&saldr=aa&abxe=1&cookie=ID%3D963ed919bc71ba8e-22e09ac349d30030%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZty4dJk3ivXaqw_IjrNWkIItyCBA&gpic=UID%3D0000063b81c07c8b%3AT%3D1656770425%3ART%3D1656770425%3AS%3DALNI_MZjDhOiBf5ZPL7Um1lmMmUtwL_f9A&prev_fmts=0x0%2C360x280%2C360x280%2C360x280%2C728x90%2C750x280%2C750x280%2C750x280%2C750x280&nras=10&correlator=5859365244057&frm=20&pv=1&ga_vid=1393357041.1656770426&ga_sid=1656770426&ga_hid=2087909857&ga_fc=1&u_tz=-240&u_his=6&u_h=1080&u_w=1920&u_ah=1040&u_aw=1920&u_cd=24&u_sd=1&dmc=8&adx=388&ady=13048&biw=1915&bih=969&scr_x=0&scr_y=9296&eid=44759875%2C44759926%2C44759837%2C42531608&oid=2&pvsid=1346770219168335&tmod=895247261&uas=3&nvt=1&ref=https%3A%2F%2Fwww.google.com%2F&eae=0&fc=1408&brdim=0%2C0%2C0%2C0%2C1920%2C0%2C1920%2C1040%2C1920%2C969&vis=1&rsz=%7C%7Cs%7C&abl=NS&cms=2&fu=128&bc=31&ifi=6&uci=a!6&btvi=9&fsb=1&xpc=jo4pgyTvYL&p=https%3A//review.edu.vn&dtd=10610" data-google-container-id="a!6" data-google-query-id="CIzxo-uu2vgCFcgEwQoda5kKkw" data-load-complete="true" style="box-sizing: border-box; max-width: 100%; left: 0px; position: absolute; top: 0px; border-width: 0px; border-style: initial; width: 750px; height: 280px;">< /iframe>
Năm 1971, ông trở lại sống ở Sài Gòn. Thi sĩ Bùi Giáng mất lúc 2 giờ chiều ngày 7 tháng 10 năm 1998, sau một cơn tai biến mạch máu tại bệnh viện Chợ Rẫy (Thành phố Hồ Chí Minh, tức Sài Gòn cũ) sau những năm tháng sống “điên rồ lừng lẫy chết đi sống lại vẻ vang” (chữ của Bùi Giáng). Ông được chôn cất tại nghĩa trang Gò Dưa, quận Thủ Đức.

Tác phẩm  của nhà thơ Bùi Giáng

Theo thống kê chưa đầy đủ, tác phẩm của Bùi Giáng có (tạm phân theo thể loại):
Tập thơ
Mưa nguồn (1962), 140 bài thơ
Lá hoa cồn (1963), 46 bài thơ
Màu hoa trên ngàn (1963)
Ngàn thu rớt hột (1963)
Bài ca quần đảo (1963), 33 bài thơ
Sa mạc trường ca (1963)
Sa mạc phát tiết (1969)
Mưa nguồn hòa âm (1973), 40 bài thơ
Mùi Hương Xuân Sắc (1987)
Thơ Bùi Giáng (1994)
Rong rêu (1995), 18 bài thơ
Bèo mây bờ bến (1996), 12 bài thơ
Đêm ngắm trăng (1997), 108 bài thơ
Như sương (1998), 73 bài thơ
Mười hai con mắt (2001), 38 bài thơ
Thơ vô tận vui (2005)
Mùa màng tháng tư (2007)
Nhận định
Nhận xét về Bà Huyện Thanh Quan (1957)
Nhận xét về Lục Vân Tiên (1957)
Nhận xét về Chinh phụ ngâm và Quan Âm Thị Kính.
Nhận xét về truyện Kiều và truyện Phan Trần (1957)
Giảng luận
Giảng luận về Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu.
Giảng luận về Chu Mạnh Trinh
Giảng luận về Tôn Thọ Tường
Giảng luận về Phan Văn Trị
Tất cả đều được xuất bản năm 1957 – 1959.
Triết học
Tư tưởng hiện đại (1962)
Martin Heidgger và tư tưởng hiện đại I và II (1963)
Sao gọi là không có triết học Heidgger? (1963)
Dialoque (viết chung, 1965)
Tạp văn
Các sách xuất bản năm 1969, có:.
Đi vào cõi thơ
Thi ca tư tưởng
Sa mạc phát tiết

Sương bình nguyên



Tổng hợp 40 bài thơ Bùi Giáng hay nhất về tình yêu và chuyện đời

(VOH)- Bùi Giáng nổi tiếng là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học rất uyên thâm. Cùng nghiền ngẫm 40 bài thơ Bùi Giáng được yêu thích nhất.
Quảng cáo
Mục lục

Bùi Giáng (1926 - 1998) vốn được biết đến là thi sĩ sở hữu chất “điên” và “tiên” trong từng câu thơ của mình. Những bài thơ của ông luôn là đề tài bàn luận của giới văn nghệ sĩ bởi từng câu chữ của Bùi Giáng luôn hiện lên cõi miền kỳ diệu, linh thánh, đa âm sắc và lộng lẫy đến tận cùng. 

Cho đến nay, có thể nói rằng, những tập thơ của Bùi Giáng đều để lại nhiều ý nghĩa trong văn học và cuộc sống. Cùng đọc và cảm nhận 40 bài thơ Bùi Giáng hay và hấp dẫn nhất! 

tho-bui-giang-voh-0
Từng câu chữ của Bùi Giáng luôn hiện lên cõi miền kỳ diệu, linh thánh, đa âm sắc và lộng lẫy đến tận cùng

1. Những bài thơ tình của Bùi Giáng

Trong cuộc đời thơ ca của Bùi Giáng, có lẽ tình yêu chiếm đại đa số. Những bài thơ tình của Bùi Giáng được vị thi sĩ lan tỏa thành hai hướng, một về cõi thực, một về cõi mơ, song tất cả lại mang chút tâm tình người nông dân quê hương xứ Quảng.

1.1. Mai sau em về

Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy không
Ta đi còn gửi đôi giòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù?

Những thương nhớ lạnh bao giờ
Đường thu chia ngả chân trời rộng thênh
Đây phồn hoa của thị thành
Đây hồn thuỷ thảo khóc tình ngửa ngang

Càn khôn xưa của riêng chàng
Xưa đài vũ trụ thiếp mang riêng mình
Bây giờ đón bước em xinh
Sầu đau nhan sắc bất bình ra sao
(Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993)

1.2. Mắt buồn

Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông

Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng
Tạ từ tháng chạp quay nghiêng
Âm trang sử lịch thu triền miên trôi

Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con.
(Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993)

1.3. Ai đi tu

Trời sầu đất muộn thế ru
Ban đầu em đã đi tu vội vàng
Chân trời oán hận tràn lan
Lỗi từ phương trượng u hàn niềm hoa
Bây giờ ngó lại người ta
Gẫm rằng thiên hạ ai là đi tu.

1.4. Anh em

Anh thương em như thương một bà trời
Em thương anh như thương hại một ông trời bơ vơ
Kể ra từ bấy tới giờ
Tình yêu phảng phất như tờ giấy rung.

tho-bui-giang-voh-1
Trích "Mai sau em về"

1.5. Tình yêu (I) 

Yêu nhau nhiều lúc mộng liều
Nhớ nhau quá độ nhớ nhiều như thương
Thương nhau quá độ bình thường 
Trở thành quái gỡ mộng trường tịch liêu

Lỗi từ tấm tức xế chiều 
Hào quang phụ nữ diễm kiều mà ra
Tại người đâu phải tại ta
Tại người như thế thành ta điên rồ
T.B: Đi tu tâm niệm

Đi tu em nhớ một lời
Đừng bao giờ trở lại đời làm giai nhân
Đừng đẹp đẽ đến vô ngần
Chỉ cần chút đỉnh đẹp tần ngần tu (đi)

1.6. Mộng 

Hoàng hôn cơn mộng tháp tùng
Từng vô duyên gọi bóng nùng diễm qua
Anh về từ cuối nguyệt hoa
Nhìn em như mộng mị xa xa dần
Em đi sương bóng vô ngần
Nhìn anh như ngó một lần người điên
Về sau ký ức trược phiền
Làm sao quên được thuyền quyên một lần.

1.7. Gái bờ mương

Kể từ gái lội bờ mương
Quần không ráo nữa suốt đường mai sau
Hào hoa lơ đễnh vẽ màu
Nhớ nhan sắc bỏ quên sầu gái sao?
Gập ghềnh chân thấp chân cao
So làm sao được làm sao so làm?
Kể ra câu chuyện chán nhàm
Mà muôn năm vẫn bao hàm nhân gian
Mùa xuân thu vội gieo vàng
Rớt nhung nhớ hột xuống hàng lạnh xương
Kể chi câu chuyện môi hường
Hôn làm chi gái bờ mương không quần.

1.8. Lời sơn nữ

Gánh than lên bán chợ Trời
Thiên Thần xúm hỏi: Em người ở đâu?
Thưa rằng: Em ở rất lâu
Trần gian dưới đó dãi dầu liên miên
Bảo rằng: chưa rõ tuổi tên?
Thưa rằng: tên tuổi là Em đây rồi
Nghĩa là Sơn Nữ đó thôi
Hỏi rằng: sao chẳng thấy môi em cười?
Thưa rằng: cười gượng không vui
Nên đành mím miệng một đời cho qua
Hỏi rằng: dưới đó bông hoa
Nở vào mùa Hạ hay là mùa Xuân? 
Thưa rằng: cái đó em quên
Vì chưng lo đốt than nên không nhìn
Hỏi rằng: một chút của tin 
Muốn trao em giữ, em xin thứ gì?
Thưa rằng: Em chẳng biết chi
Hỏi rằng: Em thích xiêm y không nào?
Thưa rằng: Dày mỏng ra sao?
Bảo rằng: toàn gấm lụa đào nhung hoa
Thưa rằng: chẳng hợp màu da 
Toàn thân như hột chà là em đen
Bảo rằng: hãy tắm suối tiên
Một giờ sau Em sẽ đổi đen ra hồng
Thưa rằng: Em có tấm chồng
Yêu màu da cũ kiếu ông em về.

1.9. Gái bờ mương

Kể từ gái lội bờ mương
Quần không ráo nữa suốt đường mai sau
Hào hoa lơ đễnh vẽ màu
Nhớ nhan sắc bỏ quên sầu gái sao?

Gập ghềnh chân thấp chân cao
So làm sao được làm sao so làm?
Kể ra câu chuyện chán nhàm
Mà muôn năm vẫn bao hàm nhân gian

Mùa xuân thu vội gieo vàng
Rớt nhung nhớ hột xuống hàng lạnh xương
Kể chi câu chuyện môi hường
Hôn làm chi gái bờ mương không quần.

1.10. Thương Em

Thương em thương nhớ những ngày
Nhớ em như thể nhớ hoài mai sau
Nhớ em muôn một mộng đầu
Mà em nhớ mãi mối sầu tương lai
Cậy em cậy suốt dặm dài
Tận cùng khổ cực đắng cay cầm bằng
Yêu em có thể bảo rằng
Yêu là rất mực hằng hằng không yêu.

Xem thêm: Cảm nhận dư vị tình yêu qua những bài thơ ngắn dễ thương

1.11. Phụng Hiến

Con có nghĩ: ắt là phải thế
Một đôi lần con ghì siết hai tay
Nàng thơ đẹp của trần gian ứa lệ
Bảo con rằng: hãy nhớ lấy phút giây

B.G.

Ngày sẽ hết tôi sẽ không ở lại
Tôi sẽ đi và chưa biết đi đâu
Tôi sẽ tiếc thương trần gian mãi mãi
Vì nơi đây tôi sống đủ vui sầu

Cây và cối bầu trời và mặt đất
Đã nhìn tôi dưới sương sớm trăng khuya
Mở buồng phổi đón gió bay bát ngát
Dừng bên sông bến cát buổi chia lìa

Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhịp
Ngàn sao xanh lùi bước trước vừng hồng
Ngày rực rỡ đêm êm đềm kế tiếp
Đón chào tôi chung cười khóc bao lần

Tôi đã gửi hồn tôi biết mấy bận
Cho mây xa cho tơ liễu ở gần
Tôi đã đặt trong bàn tay vạn vật
Quả tim mình nóng hối những chờ mong

Sông trắng quá bảo lòng tôi mở cửa
Trăng vàng sao giục cánh mộng tung ngần
Gió thổi giậy lùa mơ vào bốn phía
Ba phương trời chung gục khóc đêm giông

Những giòng lệ tuôn mấy lần khắc khoải
Những nụ cười tròn mấy bận hân hoan
Những ngoảnh mặt im lìm trong ái ngại
Những bắt tay xao động với muôn vàn

Những người bạn xem tôi như ruột thịt
Những người em dâng hết dạ cho tôi
Những người bạn xem tôi là cà gật
Những người em không vẹn nghĩa mất rồi

Trần gian hỡi? tôi đã về đây sống
Tôi đã tìm đâu ý nghĩa lầm than
Tôi ngẩng mặt ngó ngàn mây cao rộng
Tôi cúi đầu nhìn mặt đất thấp đen

Tôi chấp thuận trăm lần trong thổn thức
Tôi bàng hoàng hốt hoảng những đêm đêm
Tôi xin chịu cuồng si để sáng suốt
Tôi đui mù cho thoả dạ yêu em

Tôi tự nguyện sẽ một lần chung thuỷ
Qua những lần buồn tủi giữa đảo điên
Thân xương máu đã đành là uỷ mị
Thì xin em cùng lên thác xuống ghềnh

Em đứng mũi anh chịu sào có vững
Bàn tay bưng đĩa muối có chấm gừng
Tôi đã nguyện yêu trần gian nguyên vẹn
Hết tâm hồn và hết cả da xương

Xin yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi! cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn

Còn ở lại một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm còn thở dưới trăng sao
Thì cánh mộng còn tung lên không ngại
Níu trời xanh tay với kiễng chân cao

Nhưng em hỡi trần gian ôi ta biết
Sẽ rồi ra vĩnh biệt với ngươi thôi
Ta chết lặng bó tay đầu lắc
Đài xiêu ôi xuân sắp rụng mất rồi

Đêm ứa lệ phồng mi hai mắt
Bàn tay ta nhỏ như lá cây khô
Mình hoa rã đầm đìa sương theo móc
Đỡ làm sao những cánh tiếp nhau rơi

Ta gửi lại đây những lời áo não
Những lời yêu thương phụng hiến cho em
Rồi ta gục đầu trên trang giấy hão
Em bảo rằng
Đừng tuyệt vọng nghe không
Còn trang thơ thắm lại với trời hồng

1.12. Đêm chiêm bao 

Màu xanh trút giũ tay vàng
Biển đêm náo động nằm ngang nghe trời
Mộng cuồng nhớ một người thôi
Dọc dừa kiêu hãnh làn môi nhu mỳ
Hình dung chớp nhoáng chân đi
Cầu rung động nhịp sương thì thầm gieo.

1.13. Bé con ơi

Rong rêu ngày tháng rong chơi
Tìm xuân tinh thể chốn nơi nào là
Sưu tầm túy vũ cuồng ca
Hồn nhiên như thể như là hài nhi?
Chiêm bao tóc thuận tơ tùy
Tồn sinh nặng nhọc nhu mỳ ở đâu
Ngữ ngôn khép kín mặc dầu
Hùng tâm tim máu óc đầu mở ra
Dịu dàng cuối lá đầu hoa
Mười về châu lệ chín sa dòng dòng
Miêu Cương mạc ngoại hoài mong
Hồng hoang chín bệ tấm lòng đầu thai
Mùa xuân hiện giữa ngàn mai
Nguyên hình Nữ Chúa trên ngày phù du.

tho-bui-giang-voh-2
Trích “Phụng Hiến”

1.14. Thưa cô nương

Tại hạ ra biển
Phen này lần ấy
Ðể nhìn cô nương tắm
Lúc bấy giờ bỗng dưng
Tâm hồn tại hạ biến ra
Làm nước biển
Vậy xin cô nương dừng ngay cuộc tắm
Kẻo mà đau đớn tâm hồn tại hạ vô cùng.

1.15. Tình thứ nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Và thứ hai ba bốn chín thêm mười
Bờ tang hải biển dâu xô lật úp
Bến phiêu bồng anh lật đật theo đuôi

Anh chỉ có niềm vui trong chốc lát
Và nỗi buồn cũng chốc lát như nhiên
Tình thứ nhất thoảng đi qua thấm thoát
Tới trăm năm còn thấm thoát như thường

Anh vẫn tưởng đầu đường thương xó chợ
Ai có ngờ xó chợ cũng thương nhau
Hồn tan vỡ song đôi trong hơi thở
Ôi đầu đường ôi xó chợ nơi đâu
Là nơi đó chốn kia anh rất rõ
Trong máu me từng khoảnh khắc sơ đầu

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất
Và thứ nhì cũng đệ nhất như nhiên
Bờ dâu biển phiêu bồng trôi lật đật
Bến phiêu du chớp nhoáng mộng tang điền

Bây giờ anh dại anh điên
Biên Hoà Bệnh Viện bình yên anh về
Anh chào vĩnh biệt sơn khê
Chào anh vĩnh quyết bốn bề nhà ma.

Xem thêm: Top những bài thơ hay về cuộc sống giúp cuộc đời bạn thêm ý nghĩa

2. Những bài thơ về cảnh đời của Bùi Giáng

Không chỉ tình yêu, những bài thơ hay của Bùi Giáng còn chan chứa tâm tư tình cảm về cảnh đời, về quê hương, đất trời bằng phong cách nghệ thuật rất khác thường của người thi sĩ này.

2.1. Chào Nguyên xuân

Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng
Xin chào nhau giữa lúc này
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người

Xin chào nhau giữa bàn tay
Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con
Thưa rằng những ngón thon thon
Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau

Xin chào nhau giữa làn môi
Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
Thưa rằng bạc mệnh xin kham
Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây

Xin chào nhau giữa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu

Hỏi rằng: người ở quê đâu
Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng: từ bước chân ra
Vì sao thấy gió dàn xa dặm dài
Thưa rằng: nói nữa là sai
Mùa xuân đương đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
Thưa rằng: ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân
(Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993)

2.2. Bên quán cà phê

Gửi Thanh Niên xuân
Cà phê vô tận mưa nguồn
Thành thân vô lượng vui buồn gọi nhau
Em đi ngõ trước vườn sau
Chào Xuân đâu biết niềm đau mưa nguồn

Niềm vui bất tuyệt cứ tuôn
Xuân xanh bát ngát rẩy run phập phồng
Sát-na hiện tại phiêu bồng
Này băng tuyết nở muôn hồng tương lai

Cà phê nhớ buổi hôm nay
Chén trà xin hẹn ngày rày năm sau
Ông từ vĩnh biệt tiêu tao
Buồn vui vô tận chiêm bao chập chờn...
(Xuân 95)

2.3. Chiều đông

Bảy giờ nghi hoặc trở cơn
Mù sương mélite lá cồn thô sơ
Viết câu giữa tiếng lu mờ
Mưa nguồn bỏ lại tự giờ trở đi

Trên đồng đày ải hoa thi
Tiếng than đầu ngọn cây gì trổ bông
Rừng chanh trái núi hương đồng
Gò sương nội cỏ lục hồng rủ nhau

Tám giờ vội vã đi mau
Từ tân thanh lại nguyên màu đêm nay
Mù sương ký ức thở dài
Giờ ôi bảy tám quên ngày xa đêm

Sáu giờ trở lại ghi thêm
Giòng hoang dại đã chảy bên miền này
Núi rừng trở lại đêm nay
Mù sương sắp tới bỗng ngây thơ cười
(Bài ca quần đảo, Nxb Nguyễn Đình Vượng, 1973 (tái bản)

2.4. Lá trút hoa cồn

Cuối năm rào giậu khép hàng
Trên thân thể mọc Cô Nàng đi tu
Thiên thanh thái thậm tạc thù
Mắt xanh mày dựng thiên thu thái hằng
Tình vân nhứ mạo mô lăng
Lên từ cung bậc giá băng năm đầu
Một hàng chậm một hàng mau
Rừng ôi nhớ biển trước sau khôn hàn
Tấm thân vũ trụ điêu tàn
Hùm beo rống ngục doanh hoàn nở môi
Người về cõi đất xa xôi
Nhớ xuân địa ngục không lời gọi em
Hoa cồn kiều diễm gió lên
Lá cồn em mọi còn nên trao gì
Chiêm bao phấn diện biên thuỳ
Đêm sầu mộng dại truy tuỳ mê mông
Một vùng xuôi ngược biển đông
Tam thu chểnh mảng thần thông tựu trường
Trình tâu Hắc Đế U Vương
Già Lam Bản Xứ khuếch trương mối sầu
Mộng trường nhất niệm thiên thâu
Tam thu diệu hữu nguyên màu già mông
Một vùng xuôi ngược biển đông.
(Mưa nguồn và Lá hoa cồn, NXB An Tiêm tái bản, Saigon, 1973)

2.5. Hang rừng

Mù sa thấp rừng nai xưa lỡ hẹn
Xuống thôn làng ngó lá rụng ven khe
Mùa tháng chạp chim trời xa lỡ hẹn
Với sông thu từ một buổi bay về
Làn sóng đục lần kia nghe gió lạ
Lạnh vô cùng thổi lại tự phương tây
Đêm khuya khoắt ai một mình em ạ
Đứng trên bờ nghe rã mộng trong tay
Lời ước nguyện tuổi thơ cùng một lúc
Với mây xanh với gió biếc trời tròn
Với sông trắng chảy quành qua mấy khúc
Để bên giòng giờ tấc dạ chon von
Trời bấn loạn bóng đèo xa đi khuất
Lá âm u đường lấp ở sau lưng
Nguồn thác đổ bên bụi mờ lây lất
Xuống thiên thu sầu hận khóc hang rừng.

2.6. Rằng bình minh đợi

Xuân thu trang điểm tình hình
Nghe đâu tình trạng nhớ tình huống xưa
Ghé thăm Thần Nữ xin thưa
Rằng bình minh đợi cơn mưa buổi chiều.

2.7. Rong chơi

Ngao du tuế nguyệt thập thành
Nắng mưa chìm nổi đã đành lâm ly
Hoàng hôn vĩnh dạ thuận tùy
Bình minh tái tặng nhu mỳ cho em.

2.8. Thiên thanh là là

Đế vương ở tít thâm cung
Hai bên tường đá song trùng uy nghiêm
Một hàng cây bóng thần tiên
Dập dìu ở giữa khuôn viên thêu thùa
Bé con bốn đứa nô đùa
Một trai ba gái bốn mùa chạy quanh
Đế vương kỳ bí thập thành
Làm thơ kể chuyện thiên thanh là là
Ông trời đùa quỷ rỡn ma
Tập thành thiên hạ lá hoa muôn màu.

2.9. Trời mưa trên đầu

Trời mưa lộp độp trên đầu
Thì xin Thượng Đế chia sầu với tôi
Thuở còn trẻ dại rong chơi
Thì sung sướng với mưa rơi trên đầu

Bây giờ cái sướng đi đâu
Cái gì ở lại ra màu dở dang
Chiêm bao rớt hột hàng hàng
Từ xiêm trắng xuống hỗn mang trên đầu.

2.10. Cỏ hoa hồn du mục

Nghe trời đổ lộn nguyên khê
Tiếng vàng rụng rớt gieo về động xanh
Gót chân khơi rộng bóng cành
Nhịp vang đầu núi vọng thành lũy xiêu
Thời gian chắn bước bên chiều
Khóc sông bến lạ mưa nhiều sớm xuân
Cỏ hoa từ bỏ ruộng đồng
Hồn du mục cũ xa gần hử em

Xem thêm: Tổng hợp những bài thơ về vợ hay nhất, giúp bạn gửi gắm ngàn lời yêu thương cho người cùng chăn gối

3. “Thơ điên” của Bùi Giáng

Bùi Giáng là một nhà thơ giàu có về mặt ngôn ngữ. Những bài “thơ điên” của Bùi Giáng đều mang lại cảm giác quá đỗi dị thường, kỳ quặc song càng phân tích, càng nhận ra được ngôn thơ của ông đặc trưng cho kiểu diễn ngôn tâm thần phân lập của thời hiện đại.

3.1. Ông điên

Ông điên từ bữa hôm qua
Tới hôm nay nữa gọi là ba hôm
Thanh thiên về dự hội đàm
Thành thân thiên hạ muôn vàn mai sau
* * *
Ông điên từ một lần đầu
Tới lần đuôi đứt ruột rầu rĩ đau
Tuyệt mù biển cạn sông sâu
Bụi hồng tản mác trước sau bây giờ.

3.2. Em mọi điên

Một tiếng hát giữa rừng hô hấp
Chết trăm năm ẩn nấp khung đời
Trời ma đất quỷ hai nơi
Em điên từ bữa ra đời em điên
Beo và cọp trước tiên chạy trốn
Vượn đìu hiu nhìn lộn cây hoa
Em về giũ áo mù sa
Tiền trình vạn lý anh là đười ươi. 

3.3. Lời người điên

Chúng tôi người ngợm vô thường
Lúc mê man lúc chán chường thể thân
Các em gắng gổ đôi phần
Đừng quên uống rượu lần khân sinh bình
Dịu dàng sống giữa gia đình
Ngày ngày tháng tháng hậu tình năm năm
Trái tim nguyệt tỏ đêm rằm
Máu me mây gió tơ tằm vấn vương
Ở đời kiệt tận xẩu xương
Hình hài biến thể thân mường tượng thân.

3.4. Người điên uống rượu

Uống và si nói lăng nhăng
Miệng mồm lý như thằn lằn đứt đuôi
Tâm can chân thể chôn vùi
Mặt trời không mọc với người lem nhem
Còn đâu nguyệt tỏ bên thềm
Ôi người uống rượu còn thêm điên rồ.

3.5. Tâm sự ông vua điên 

Ông vua kỳ vỹ thập thành
Vì vui quá độ nên thành ra điên.
(Kính tặng thầy cũ Lê Trí Viễn)

3.6. Người điên

Người yêu mù của tôi
Người yêu câm của tôi
Một đời chàng không nói
Một đời chàng khô môi

Chàng nghe thấy ở đâu
Nơi nào chàng bắt gặp
Bên bờ cỏ bụi dâu
Một mùa xuân hấp tấp

Từ khô se cồn nội
Xuống ruộng trổ đòng đòng
Lúa mùa lên phơi phới
Bờ nước đục cong cong

Vì sao chàng nhắm mắt
Đi kiếm mãi một mình
Để trời mưa lên mặt
Một cồn lá phiêu linh.

3.7. Anh điên

Anh điên rồ quá mực thường
Bình sinh rất mực yêu thương thập thành
Dẫu rằng bước chậm bước nhanh
Tuy nhiên bước bước vẫn loanh quanh hoài
Chào em nức nở hỏi đòi
Đòi điêu đứng hỏi điệu mời cỏ cây
Máu tim mỏi mệt tình hoài
Tận cùng tê cóng đợi ngày tái sinh.

3.8. Thôn nữ thần tiên ông điên kính chào

Ôi em thục nữ vô ngần
Em từ thôn ổ tần ngần bước ra
Ghé về phố hội phồn hoa
Em tươi cười hỏi tuyết sa phương nào
Tuyết từ băng giá tiêu tao
Phi phong cốt cách ca cao điệu trầm
Ông từ khách địa phân vân
Phù du phương cảo viễn phong đón chào
Gặp em mộng tưởng chiêm bao
Chào em như một tư trào đầu tiên
Ắt rằng có lẽ thuyền quyên
Tuyệt vời thôn nữ thiên tiên chào người
Ông từ tuyệt thể đười ươi
Chào em như một vẹn mười thần tiên
Em từ tuyệt đối thuyền quyên
Em từ thôn nữ thiên duyên chào đời
Chào em khắp chốn khắp nơi
Khắp toàn khu vực đất trời ông điên.

tho-bui-giang-voh-3
Trích “Ông điên”

3.9. Vì sao khùng

Vì yêu dấu quá Nàng thơ
Với em vô tận nên ngơ ngẩn buồn
Thần tiên Thánh Phật bao dung
Hiểu lòng tôi lắm - tôi khùng vì thơ.

Xem thêm:  Chạm vào khoảnh khắc giao mùa dịu dàng với những vần thơ tháng 4 trong trẻo

4. Những bài thơ Bùi Giáng về mùa thu

Thu ngẫu hứng, Gió mùa thu 1996, Thu mỏng… là những chùm thơ Bùi Giáng về mùa thu đã được bình phẩm rất nhiều. Những câu thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp tĩnh lặng của mùa thu mà còn ẩn chứa mối tình thu đẹp mà cô đơn, buồn tĩnh lặng.

4.1. Thu ngẫu hứng

Những ngày mưa nắng nhớ nhung
Những đêm trăng sáng mông lung nhớ gì
Những người gần gũi đâu đây
Những người xa cách chân mây cuối trời
Giở bài thơ cũ đọc chơi
Nhớ ai Liệp Hộ nhớ ai Điếu Đồ
Hồng Sơn Nam Hải Tây Hồ
Đông Phương hằng thủy nhấp nhô ngọn triều
(Chợt mùa thơ vội đăm chiêu
Bên mình phố thị Lan đìu hiu đi)

4.2. Gió mùa thu 1996

Gió mùa thu năm nay ngộ quá
Ôi Việt Nam đón gió đi chơi
Ruổi rong khắp đất khắp trời
Khắp thời gian rộng hơn đời phù du
Cũng có lúc mùa thu năm ấy
Tôi đã từng nhìn thấy muôn nơi
Một không gian rộng muôn đời
Một mình ngồi khóc không người hỏi han
Tôi tự hỏi: đá vàng nào đó
Đang đi qua lấp ló muôn vàn
Gặp nhau như đã mộng trường
Từ muôn thuở tới phi thường ngày nay
Rồi tôi chết vì đời tôi ngắn
Còn anh em thủng thẳng bước dài
Bên đường chào đón tương lai
Tôi nằm tử diệt giữa ngày tái sinh.

4.3. Lá cây thu

(Tặng mặc khách Vũ Khắc Khoan)
Đường thu lá dọc lá ngang
Lá xanh Chợ Chị lá vàng Phố Em
Lá thu đường dọc cỏ mềm
Lá vèo ngõ trước lá thêm lục hồng
Lá Chợ Lớn Lá Sài Gòn
Lá về Thủ Đức lá cồn dặm xa
Lá mơ màng cựu Trung Hoa
Gọi hồn kim nhật như hà khứ niên
Đào hoa nhân diện vô duyên
Tao phùng giải cấu tao điên mất rồi
Tao còn tao ngộ tao ngồi
Ngó ra Mặc Khách nhận rồi Tao Nhân.

4.4. Phố thu dịch chuyển

Người sẽ bảo sự đời từ đó
Sẽ bắt đầu đó sự đời đây
Hồn con giế lên đường sương có dọ
Phố hoàng hôn thôn lục ở nơi này

Người sẽ bảo sông đi từ độ
Sông đã lam vì sóng lục đã lam
Bờ bên tía vàng hoe sương lục nhỏ
Giọt hoàng hoa thạch lựu đã lên đường

Chú sẽ bảo rằng bến lam bờ lục
Thím lên đường đi chợ phố phồn hoa
Phường ở phía bên kia sông uốn khúc
Ở trong hang con vịt gọi con gà

Con gà vịt con ngỗng trời con thỏ
Con dê choai hoa cà tía con hươu
Con buồn ngủ lên bờ tìm quán trọ
Gió đưa con du nhạc đón con tườu

Con thuỳ liễu ở bên bờ đưa đẩy
Đón con em con út con bé choai
Con bồ bịch bâng khuâng con buồn ngủ
Con chiếu giường duỗi mộng khắp chiêm bao

Buồn Thu Phố suốt xuân xanh phơ phất
Sầu Phố Thu bến lục toả sương mờ
Xuân mười sáu suốt bến xuân chìm tắt
Một bài thơ gieo suốt tự bao giờ

Con ở lại ải quan làm cổ tái
Đón quan hà về quan ải cuối truông
Chờ con ngựa đầu thai về núi đá
Vách u hàn nham thạch rét run run

Nhìn xuống bến sông thu sầu Thu Phố
Mùa Dã Man hoa cỏ giậy hoe vàng
Rừng Cô Tịch từ đầu xuân đã dọ
Suốt tinh sương châu thổ hận khôn hàn

Tràng giang rộng ngược xuôi dòng lận đận
Sóng lim dim thu dẫn dỗ thu trùng
Thù tạc dạ tả diêu man dại mạn
Thảng như hà nha xỷ nhĩ như xung

Trùng ngữ tận chi ngôn chồn ngữ ngụ
Chồn Sa La về sa mạc đười ươi
Sầu Châu Chấu chết ruộng nương đồng lúa
Riêng một lần nói một lỡ mười mươi

Ôi con giế con dế mèn tự tử
Con giế xanh con giế lục giế vàng
Con tề vật trang chu con bướm bự
Con vô vi lão tử toét tuểnh toang

Con chó má nhà ma con bố láo
Con điêu tàn thy dựng bến trung niên
Con khỉ đột làm đười ươi áo não
Con võ vàng phế lụi trận mê điên

Con bịnh viện biên hoà cuồng dại mở
Con hàng rào chắn gió chận cây sương
Con nằm khóc nửa đêm sông bến dọ
Con xoay vần về nước đục khe mương

Bến tang hải bờ ta bà tả biến
Bến tang thương tưởng niệm Thệ Đa Rừng
Bến bờ bến bến lam sơn lục biển
Bến Sầu Đông man dại luống bao từng

Đêm buồn ngủ vẫn năm canh thao thức
Nhà ma ôi cửa quỷ gọi lên đường
Suốt bờ bến tràng giang xuôi ngược giục
Không bến bờ về đại hải vô phương

4.5. Thu mỏng

Bên bờ con mắt ngó nhau
Trời Tây Phương lại trong màu tóc em

Ta nghe trong thớ xương mềm
Mối sầu xưa gỡ bên đèn chửa đang

Bàn tay dọ dẫm sương đầm
Những mùa thưa mỏng thu thầm thì trao

Theo về nhịp động chiêm bao
Ngày xanh rớt hột mưa mau bây giờ.

tho-bui-giang-voh-4
Trích “Phố thu dịch chuyển”

4.6. Chào thu Lục Tỉnh

Trời thu dựng mây thu trời gió thổi
Trời thu vang em đứng đó nghe không
Con én liệng mùa xưa xuân nghẽn lối
Tâm tình em bối rối lệ lên hồng

Thu đô thị đã mây lần lừa phỉnh
Em cùng ta về Lục Tỉnh nghe không
Để nhớ lại lần xưa em đã định
Cùng ta đi ngó cỏ nội hoa hồng

Đây Mỹ Tho Cần Thơ Châu Đốc
Long Xuyên ơi và Sa Đéc em ơi
Trời kỷ niệm đi về trong đáy mắt
Thổi dư vang từ dĩ vãng xa vời

Thổi trăng núi từ Trường Sơn heo hút
Đèo Hải Vân con nai lạc trong sương
Con nai ấy xưa là "nai cao gót"
Em nhớ không trời đất vẫn như dường...

Ta dựng lại trời xuân trong chốc lát
Với thu mây mù xao xuyến nước xanh
Với ký ức của một thời ngan ngát
Em nhớ không? em quên vội sao đành

Chào Lục Tỉnh thu về xuân nức nở
Ở trong cây trong lá ở bên sông
Giòng nước chậm chần chờ con sóng chở
Còn không em? kỷ niệm ở bên lòng.

Nói về thơ ca, có lẽ Bùi Giáng là một nhà thơ “điên rực rỡ”. Chính cái “điên” ấy đã làm nên một cuộc cách mạng ngôn từ trong thi ca Việt Nam hiện đại. Trên đây là tuyển tập 40 bài thơ Bùi Giáng được yêu thích nhất, hy vọng sẽ mang lại trải nghiệm và cảm nhận thú vị cho bạn đọc.

Sưu tầm

Nguồn ảnh: Internet

VOH tổng hợp



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Không khiếp nhược nịnh hót TQ như CSVN, Philippines tính mua vũ khí tấn công chiến lược nội địa TQ
Nỗi nhục quóc thể thời đại CSVN: hàng loạt công dân CHXH trộm cướp trên thế giới bị bắn giết
Ukraine không châp nhận đình chiến quyết đánh đến cùng gần 1 triệu thanh niên Nga bị tiêu diệt, Nga ráo riết tuyển mộ thanh niên VN đưa ra làm bia đỡ đạn
Nữ sinh ca sĩ trẻ gốc Quảng Nam hát nhạc VNCH tuyệt vời có một không hai - Quảng Nam có gì đẹp?
Nữ sinh Đà Nẵng đăng quang Hoa Hậu Quốc Tế _ Đại học Duy Tan Đà Nẵng xếp hạng top đại học VN Tốt nhất Thế giới liên tuc 5 nămTop- đại học VN theo QS World University Rankiing top tất cả đại học V
Tàu cá ngư dân Quảng Ngãi bịTQ đánh đập dã man hàng chục dân VN thuong tich trên biển đã về đến đất liền
Chiến sự Ukraine ngày 930: Thủ đô Moscow Nga bị tấn công lớn nhất, nổ cháy, khóc la khói lửa khắp thủ đô
Ukraine tiến tấn công quy mô lớn nhằm vào Nga
Thực tập sinh, du học sinh CSBK tại Nhật Bản ăn trộm về cho gia đình để trả tiền hối lộ được đi
Ukraine mang quân giải phóng Nga lần đầu tiên kể từ đệ nhị thế chiến đất Nga bị Xâm chiếm
Người gốc Hoa kiều cháu thái thú Tô Định làm tổng bí thư
Cựu thiếu Mỹ úy William Calley bị kết án trong vụ thảm sát Mỹ Lai chết ở tuổi 80
Thuở trời đất nổi cơn cát bụi, Gái Việt Nam nhiều nỗi truân chuyên.
Nạn kỳ thị chủng tộc người Á Châu tại Mỹ

     Đọc nhiều nhất 
Nữ sinh Đà Nẵng đăng quang Hoa Hậu Quốc Tế _ Đại học Duy Tan Đà Nẵng xếp hạng top đại học VN Tốt nhất Thế giới liên tuc 5 nămTop- đại học VN theo QS World University Rankiing top tất cả đại học V [Đã đọc: 244 lần]
Nữ sinh ca sĩ trẻ gốc Quảng Nam hát nhạc VNCH tuyệt vời có một không hai - Quảng Nam có gì đẹp? [Đã đọc: 172 lần]
Ukraine không châp nhận đình chiến quyết đánh đến cùng gần 1 triệu thanh niên Nga bị tiêu diệt, Nga ráo riết tuyển mộ thanh niên VN đưa ra làm bia đỡ đạn [Đã đọc: 156 lần]
Nỗi nhục quóc thể thời đại CSVN: hàng loạt công dân CHXH trộm cướp trên thế giới bị bắn giết [Đã đọc: 136 lần]
Không khiếp nhược nịnh hót TQ như CSVN, Philippines tính mua vũ khí tấn công chiến lược nội địa TQ [Đã đọc: 136 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.