Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Mười một 2025
T2T3T4T5T6T7CN
          1 2
3 4 5 6 7 8 9
10 11 12 13 14 15 16
17 18 19 20 21 22 23
24 25 26 27 28 29 30
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 8
 Lượt truy cập: 28025905

 
Văn hóa - Giải trí 14.11.2025 02:58
Bài trừ sự dã man trong xã hội Việt Nam hiện đại: Hồi chuông cảnh tỉnh
24.06.2025 18:44

Bài trừ sự dã man trong xã hội Việt Nam hiện đại: Hồi chuông cảnh tỉnh
Trong bầu không khí ảm đạm của những bản tin hàng ngày đầy rẫy vụ án giết người man rợ—giữa bạn bè, người thân, hàng xóm, hay chỉ vì vài câu qua lại—chúng ta không thể không đặt câu hỏi nhức nhối: Điều gì đang xảy ra với lương tri và đạo lý của con người trong xã hội hiện nay?

Hồi chuông cảnh tỉnh:Vì sao con người ngày nay lại có thể giết nhau dễ dàng đến thế?

So với miền Nam Việt Nam trước năm 1975, một thời kỳ mà sự tử tế, lòng nhân ái và nếp sống nghĩa tình vẫn còn in đậm trong ký ức nhiều thế hệ, ngày nay có vẻ như những giá trị ấy đang dần mai một. Ngày xưa, dù vật chất thiếu thốn, người với người cư xử chân tình, "tối lửa tắt đèn có nhau", không ít cảnh “nhường cơm sẻ áo” đã trở thành chuẩn mực đạo đức. Thì nay, trong một xã hội hiện đại hơn nhưng đầy rẫy áp lực, phân hóa giàu nghèo, và sự bùng nổ thông tin độc hại, con người lại trở nên xa lạ, thậm chí tàn bạo với nhau đến đáng sợ.  Nếu bạn từng sống ở miền Nam Việt Nam trước năm 1975, hẳn bạn sẽ không thể nào quên được tinh thần tương thân tương ái, truyền thống "lá lành đùm lá rách" đã ăn sâu vào đời sống người dân. Trong lúc đất nước còn nghèo, chiến tranh còn tàn phá, người với người vẫn giúp đỡ nhau, sống chan hòa, trọng đạo nghĩa hơn mọi giá trị vật chất.
Thế nhưng hôm nay, bước vào thời đại gọi là phát triển, một nghịch lý cay đắng lại hiển hiện: mạng người ngày càng trở nên rẻ mạt, sự tàn ác leo thang, và lòng nhân từ dường như đang rút lui về một góc tối trong tâm hồn con người. Mỗi ngày, báo chí lại đưa tin về các vụ án mạng dã man: giết người vì mâu thuẫn nhậu nhẹt, vì ghen tuông, vì bị từ chối mời hút thuốc, uống bia hay chỉ đơn giản là... cái nhin, tiếng chửi. Đến mức, con người Việt Nam bắt đầu quen với tôi ác khủng khiếp.

Phẫn nộ trước tội ác: Những con người không còn xem trọng mạng sống đồng loại

Vụ phóng hỏa ở Hà Nội khiến 11 người thiệt mạng chỉ vì mâu thuẫn nhỏ nhặt giữa hai bên về chuyện kinh doanh đã trở thành một cú sốc lương tâm. Đây không phải là hành động bột phát, mà là hành vi giết người có chủ đích, có chuẩn bị, có sự tàn độc lạnh lùng. Tên hung thủ không chỉ tước đoạt mạng sống của 11 con người vô tội, mà còn hủy hoại những gia đình, những tuổi thơ không còn mẹ cha. Một người vợ đầu ấp tay gối nỡ tâm mang nhân tình về đầu độc giết chồng rồi xay xác chồng thành bột thả ống công khiến hôi hám cả chung cư tại Thanh Hóa. Những tội ác không chỉ chống lại pháp luật, mà còn chà đạp lên tận gốc rễ đạo đức của xã hội.

Tương tự, vụ thảm sát Bình Phước, vụ Nguyễn Đức Nghĩa sát hại người yêu rồi phi tang xác, vụ Lê Văn Luyện giết cả gia đình cướp vàng... Tất cả đều là những vết đen trong sử sách hiện đại về sự man rợ vượt khỏi tưởng tượng.

Phó Giáo sư – Tiến sĩ Huỳnh Văn Sơn từng phân tích rằng, những vụ án vì tình, vì ghen tuông ấy thể hiện sự lệch chuẩn về nhận thức, hành vi, và là hồi chuông báo động về sự thiếu hụt kỹ năng sống, thiếu định hướng đạo đức trong giới trẻ hiện nay.

Tại sao con người ngày càng trở nên tàn ác?

  • Thứ nhất, sự vô cảm lên ngôi. Khi chứng kiến quá nhiều cái ác, quá nhiều vụ án kinh hoàng, lòng người dần tê liệt, coi những bi kịch như điều hiển nhiên.

  • Thứ hai, sự xuống cấp đạo đức trong giáo dục. Trường học chú trọng kiến thức mà bỏ rơi việc rèn nhân cách. Gia đình thiếu gắn kết, cha mẹ bận rộn hoặc bất lực trước con cái.

  • Thứ ba, ảnh hưởng từ truyền thông độc hại. Phim ảnh bạo lực, trò chơi sát nhân, clip gây sốc... đang gieo mầm “cái ác ảo” mà người yếu lý trí dễ biến thành thật.

  • Cuối cùng, luật pháp còn chưa đủ sức răn đe. Một số kẻ ác vẫn tin rằng họ có thể thoát tội, hoặc án không nặng bằng sự căm phẫn họ nuôi trong lòng.

Bài trừ cái ác: Chiến lược phục hồi đạo đức và nhân tính

Đã đến lúc xã hội không chỉ phẫn nộ, mà phải hành động mạnh mẽ và có hệ thống để ngăn chặn cái ác từ trong trứng nước:

1. Giáo dục lại từ gốc

  • Dạy đạo đức và kỹ năng sống xuyên suốt các cấp học, không chỉ như môn phụ.

  • Tạo điều kiện để học sinh tham gia các hoạt động tình nguyện, kết nối cộng đồng, học cách yêu thương và sẻ chia.

2. Gia đình là nền tảng vững chắc

  • Bố mẹ cần hiện diện nhiều hơn trong cuộc sống con cái, làm bạn, làm người dẫn đường cho tâm hồn.

  • Tạo không gian đối thoại trong gia đình, giúp trẻ biết kiềm chế cảm xúc, không chọn bạo lực làm lối thoát.

3. Luật pháp phải nghiêm minh

  • Những vụ giết người dã man cần có mức án đủ nghiêm khắc, rõ ràng, minh bạch, thể hiện công lý không khoan nhượng với cái ác.

  • Đẩy mạnh truyền thông pháp luật, để người dân hiểu rõ hậu quả và tự điều chỉnh hành vi.  

  • Khôi phục lòng nhân ái để chống lại bóng tối trong lòng người

    Cái ác không đến từ bên ngoài. Nó nảy mầm trong chính trái tim con người, khi sự ích kỷ lấn át lòng vị tha, khi tham vọng thắng thế lương tâm. Nhưng cái thiện cũng như cái ác: đều có thể gieo. Và chúng ta—từng người dân, từng gia đình, từng giáo viên, từng người làm báo hay tu sĩ—đều có thể góp phần gieo lại điều tử tế.
    Hãy để xã hội ngày mai không còn chứng kiến những đứa trẻ mất cha mẹ vì một vụ trả thù, những cụ già đơn độc vì đứa con bị sát hại. Hãy làm điều đó từ hôm nay. Bằng lời dạy tốt, hành xử tốt, và cả sự không khoan nhượng với cái ác.

4. Truyền thông và tôn giáo đồng hành đạo đức

  • Truyền thông cần có trách nhiệm đạo đức, loại bỏ việc giật gân tội ác để câu view, thay vào đó là các câu chuyện tử tế, truyền cảm hứng.

  • Các tôn giáo nên tích cực hơn trong việc giảng dạy giáo lý yêu thương, tham gia cảm hóa người sai trái, nâng đỡ những mảnh đời lệch lạc. 

    Trong khi các chính sách pháp luật, giáo dục và truyền thông còn lúng túng trong việc trị tận gốc cái ác, tôn giáo—đặc biệt là Phật giáo—có thể đóng vai trò như một chiếc “la bàn đạo đức”, hướng con người về sự lương thiện và bình an nội tâm. Dẫu không trực tiếp cấm đoán hay áp chế, Phật giáo từ hàng ngàn năm nay đã dùng trí tuệ và lòng từ bi để thức tỉnh lương tâm con người, đưa họ trở về với chân, thiện, mỹ.

    1. Cái nhìn từ nghiên cứu: Tôn giáo và sự ức chế tội phạm    

    Theo Sociology of Religion Journal (Oxford Academic, 2017), một cuộc tổng quan nghiên cứu trong 10 năm từ 2004–2014 đã chỉ ra rằng tôn giáo có ảnh hưởng rõ rệt đến việc làm giảm thái độ và hành vi phạm tội. Các lý thuyết phổ biến trong phân tích gồm:

    • Ảnh hưởng bối cảnh tôn giáo (religious contextual effects),

    • Kiểm soát xã hội (social control), và

    • Học tập xã hội (social learning).

    Những cá nhân thường xuyên tiếp xúc với thông điệp đạo đức, tham dự sinh hoạt tôn giáo, và chịu ảnh hưởng từ cộng đồng đức tin có tỷ lệ phạm tội thấp hơn, có ý thức trách nhiệm với cộng đồng và khả năng kiểm soát cảm xúc cao hơn.

    Điều này càng cho thấy Phật giáo—với truyền thống giáo hóa lâu đời—có thể là một cột trụ đạo lý bền vững để góp phần dập tắt cái ác từ gốc rễ.

    2. Giải pháp Phật giáo trong trị tội ác và tái lập nhân tính

    2.1 Dạy con người biết “giới – định – tuệ”

    • Giới là nguyên tắc sống, là ranh giới giữa thiện và ác. Người tu Phật học giới để không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối và không dùng chất gây nghiện—đó chính là nền tảng để sống lành mạnh và tôn trọng sinh mạng người khác.

    • Định giúp con người tỉnh thức, an trú trong hiện tại, không bị cảm xúc sân hận điều khiển—rất cần thiết trong một xã hội tràn ngập xung đột.

    • Tuệ giúp hiểu rõ nguyên nhân của khổ đau và cách thoát khổ, tránh được những quyết định sai lầm gây nghiệp ác.

    2.2 Nuôi dưỡng tâm từ bi và hỷ xả

    Phật giáo khuyên dạy rằng mọi người nên sống bằng tâm từ – tâm bi – tâm hỷ – tâm xả:

    • Biết thương người khác (từ),

    • Biết đau khi người khác đau (bi),

    • Biết vui khi người khác thành công (hỷ),

    • Biết buông bỏ sân hận, thù oán (xả).

    Khi tâm lý cộng đồng được nuôi dưỡng bằng từ bi, sẽ hình thành một lớp “vắc-xin tâm linh” chống lại sự man rợ trong hành vi.

    2.3 Cảm hóa người lầm lỗi – Không bỏ rơi cái ác

    Nhiều chùa chiền, thiền viện từ lâu đã mở các khóa học giáo dục lại đạo đức cho người hoàn lương, tổ chức thăm nuôi tù nhân, tư vấn tâm linh cho người phạm pháp để họ thức tỉnh và hối cải. Việc này cần được xã hội hỗ trợ, lan tỏa như một phần của hệ thống cải tạo tích cực.

    2.4 Chuyển hóa qua hành động: Từ bi trong đời sống thường nhật

    Phật giáo không chỉ dừng ở lý thuyết mà còn là thực hành:

    • Các buổi thiền tập cộng đồng, giúp thanh lọc tâm lý cá nhân.

    • Các chương trình phát cơm từ thiện, chăm sóc trẻ em cơ nhỡ, giúp người già neo đơn, đều là hành động cụ thể dạy cho con người biết yêu thương thực tế.

    3. Kết hợp Phật pháp với giáo dục xã hội – Một con đường khả thi

    • Nhà trường có thể đưa vào giảng dạy những giá trị phổ quát của Phật giáo như từ bi, không sát sinh, tôn trọng sự sống… dưới dạng kỹ năng sống, phù hợp với thế tục.

    • Gia đình nên khuyến khích con cái tiếp xúc với các giá trị Phật giáo: đi chùa, nghe pháp thoại, học cách kiềm chế cảm xúc.

    • Các phương tiện truyền thông có thể hợp tác với các tu sĩ chân chính để tổ chức các chương trình truyền cảm hứng đạo đức như “Thiền và Cuộc Sống”, “Từ bi hạnh phúc”, v.v.  

    • Phật giáo – Ánh sáng từ bi soi đường chống lại cái ác

    Lời kết: Khi từ bi trở thành luật bất thành văn

    Xã hội hiện đại không thể chỉ dựa vào hình phạt để ngăn cái ác. Cần nuôi dưỡng ý thức thiện lành từ bên trong con người, và ở đó, ánh sáng của đạo Phật là một minh chứng vượt thời gian. Khi con người biết thương nhau, khi một lời xin lỗi đáng giá hơn một đòn thù, khi lòng vị tha lên ngôi thay vì lòng thù hận, thì đó là lúc chúng ta bắt đầu bài trừ được cái ác không cần vũ khí, mà bằng lòng người.

🔴 Màu đỏ và biểu tượng chính trị: Biểu đạt hay áp đặt?

Màu đỏ từng là biểu tượng của cách mạng, của máu và hy sinh. Nhưng trong bối cảnh hiện đại, khi xã hội đang chuyển mình theo hướng dân chủ, đa nguyên và nhân văn, việc duy trì màu đỏ như một biểu tượng chính trị chủ đạo cần được xem xét lại.

  • Tính biểu tượng không còn mang tính phổ quát: Với thế hệ trẻ, màu đỏ không còn gợi nhớ đến lý tưởng cách mạng, mà đôi khi gợi cảm giác áp lực, kiểm soát và thiếu tự do.

  • Không gian công cộng bị “độc chiếm”: Khi màu đỏ và biểu tượng Đảng xuất hiện dày đặc trong trường học, bệnh viện, đường phố, người dân không còn cảm thấy đó là biểu tượng chung của quốc gia, mà là dấu hiệu của một hệ tư tưởng áp đặt.

  • Thiếu sự đa dạng biểu đạt: Một xã hội hiện đại cần khuyến khích sự đa dạng văn hóa, nghệ thuật và tư tưởng. Việc duy trì một màu sắc và biểu tượng duy nhất là đi ngược lại tinh thần đó.

🧠 Tác động tâm lý và xã hội: Từ cảm hứng đến phản cảm

Các nghiên cứu tâm lý học màu sắc cho thấy:

  • Màu đỏ kích thích hệ thần kinh giao cảm, làm tăng nhịp tim, huyết áp và cảm xúc mạnh. Trong bối cảnh tuyên truyền, nó có thể gây ra cảm giác căng thẳng, lo âu hoặc thậm chí là phản kháng.

  • Tuyên truyền một chiều làm suy giảm niềm tin: Khi người dân liên tục bị “nhồi” khẩu hiệu, hình ảnh lãnh tụ và biểu tượng chính trị, họ dễ rơi vào trạng thái “tê liệt cảm xúc” hoặc phản ứng ngược — hoài nghi, mỉa mai, hoặc thờ ơ.

  • Không gian công cộng mất đi tính nhân văn: Thay vì là nơi để con người kết nối, sáng tạo và thư giãn, nó trở thành nơi phô diễn quyền lực và kiểm soát tư tưởng.

  • “Khi màu đỏ không còn là biểu tượng hy sinh: Nỗi ám ảnh dẫn đến bạo lực trong xã hội Việt Nam” → Nhấn mạnh sự chuyển hóa biểu tượng từ thiêng liêng sang áp lực tâm lý.

  • “Từ băng rôn đến máu người: Màu đỏ và sự hung hãn hóa cộng đồng” → Gợi hình ảnh trực diện, liên kết giữa tuyên truyền và hành vi bạo lực.

  • “Không gian đỏ rực, lòng người đen tối: Biểu tượng chính trị và sự tha hóa nhân tính” → Phản ánh sự mất cân bằng giữa hình ảnh bên ngoài và nội tâm con người.

  • “Đỏ đến tận rễ: Khi màu sắc chính trị trở thành chất kích thích bạo lực” → So sánh màu đỏ như một chất gây căng thẳng tâm lý, dẫn đến hành vi cực đoan.

  • “Tâm lý bị bức tử bởi biểu tượng: Vì sao người Việt ngày càng dễ giết nhau?” → Đặt câu hỏi trực diện, khơi gợi sự phản tư và tranh luận.

  • “Từ khẩu hiệu đến dao kéo: Hệ quả của tuyên truyền chính trị trong đời sống thường nhật” → Phân tích mối liên hệ giữa tuyên truyền và hành vi xã hội.

✈️ Trực thăng kéo cờ: Biểu tượng hay phô trương?

Sự kiện 10 trực thăng kéo cờ Đảng và cờ Tổ quốc là ví dụ điển hình cho việc sử dụng biểu tượng chính trị trong quy mô lớn:

  • Chi phí khổng lồ: Trong khi người dân còn thiếu thốn y tế, giáo dục và an sinh xã hội, việc chi hàng tỷ đồng cho một màn trình diễn quân sự gây ra sự bất bình.

  • Tác động tâm lý hai chiều: Với một số người, đó là niềm tự hào. Nhưng với người khác, đó là sự phô trương quyền lực, gợi nhớ đến các chế độ độc tài từng sử dụng quân đội để củng cố hình ảnh lãnh đạo.

  • Thiếu tính nhân văn: Những màn trình diễn như vậy không truyền cảm hứng về hòa bình, sáng tạo hay phát triển — mà chỉ củng cố hình ảnh của một nhà nước kiểm soát bằng sức mạnh.

🕊️ Lời kêu gọi thay đổi: Vì một Việt Nam nhân văn và hiện đại

Để xây dựng một xã hội tiến bộ, Việt Nam cần:

  • Thanh lọc biểu tượng quốc gia: Loại bỏ những yếu tố bạo lực, cực đoan và áp đặt khỏi các biểu tượng như quốc ca, quốc kỳ, khẩu hiệu.

  • Tái thiết không gian công cộng: Biến đường phố, trường học, công viên thành nơi thể hiện sự đa dạng văn hóa, sáng tạo nghệ thuật và kết nối cộng đồng.

  • Tôn trọng cảm xúc và trí tuệ của người dân: Không ai muốn sống trong một không gian bị bao phủ bởi khẩu hiệu và màu sắc chính trị. Người dân cần được đối thoại, không phải bị tuyên truyền.

🕊️ PHẢN BIỆN: QUỐC CA VÀ GIÁ TRỊ NHÂN VĂN TRONG THỜI ĐẠI HÒA BÌNH

Quốc ca là biểu tượng thiêng liêng của một dân tộc — là âm thanh đầu tiên vang lên trong những nghi lễ trọng đại, là lời hiệu triệu gắn kết triệu con tim. Nhưng khi lời ca chứa đựng hình ảnh như “thề phanh thây uống máu quân thù”, ta cần đặt câu hỏi: liệu biểu tượng ấy có còn phù hợp với tinh thần nhân văn, giáo dục và hòa bình của thời đại hôm nay?

⚔️ Phân biệt: Tinh thần yêu nước vs. Tư tưởng cực đoan

Yếu tốYêu nước chính nghĩaTư tưởng cực đoan, bạo lực
Mục tiêuBảo vệ tổ quốc, giành độc lậpTrả thù, tiêu diệt kẻ thù
Ngôn ngữ sử dụngKhích lệ, đoàn kết, hy sinhMáu lửa, thù hận, bạo lực
Tác động đến xã hộiGây cảm hứng, xây dựng niềm tinGây sợ hãi, chia rẽ, phản cảm
Giá trị đạo đứcNhân văn, bao dungPhản nhân loại, phi đạo đức

🚫 Lên án và đả đảo: Tại sao cần loại bỏ tư tưởng bạo lực?

  • Phản nhân văn: Những lời lẽ như “phanh thây uống máu quân thù” cổ vũ cho sự tàn bạo, đi ngược lại tinh thần khoan dung và nhân đạo của xã hội hiện đại.

  • Phản giáo dục: Quốc ca vang lên trong trường học không nên gieo vào tâm trí trẻ em tư tưởng thù hận, mà phải nuôi dưỡng lòng yêu thương và trách nhiệm cộng đồng.

  • Phản văn hóa hòa bình: Trong thời đại hội nhập, quốc ca nên là biểu tượng của hòa bình và đoàn kết, không phải là lời hiệu triệu chiến tranh.

  • Phản cảm với quốc tế: Những biểu tượng quốc gia mang tính bạo lực dễ khiến bạn bè năm châu hiểu sai về bản chất dân tộc Việt Nam — một dân tộc vốn yêu chuộng hòa bình và nhân ái.

🕯️ Bối cảnh lịch sử không biện minh cho bạo lực vĩnh viễn

“Tiến Quân Ca” ra đời năm 1944, giữa lúc dân tộc đang chìm trong khói lửa chiến tranh. Những câu từ máu lửa phản ánh tâm thế quyết tử, lòng căm hờn và khát vọng giành lại tự do. Tuy nhiên:

  • Chiến tranh là hoàn cảnh, không phải lý tưởng.

  • Bạo lực là phương tiện, không nên trở thành biểu tượng.

Việc giữ nguyên những lời ca cực đoan trong một bài hát đại diện cho quốc gia là sự kéo dài tâm thế chiến tranh vào thời bình — điều không phù hợp với một đất nước đang hướng tới phát triển, hội nhập và hòa giải.

🌍 Đạo đức và nhân loại: Quốc ca không thể là lời thề máu

Trong thời đại mà nhân quyền, hòa bình và lòng khoan dung được đề cao, việc duy trì những câu như “thề phanh thây uống máu quân thù” là:

  • Phản giáo dục: Trẻ em cần được nuôi dưỡng bằng lòng nhân ái, không phải bằng hình ảnh máu lửa.

  • Phản cảm với quốc tế: Quốc ca là bộ mặt của dân tộc — liệu đó có phải là hình ảnh ta muốn truyền đi?

  • Phản nhân văn: Lòng yêu nước không cần máu và thây, mà cần trí tuệ, lòng nhân ái và sự đoàn kết.

✊ Đả đảo tư tưởng cực đoan trong biểu tượng quốc gia

Việc đả đảo không phải là phủ nhận lịch sử, mà là hành động có trách nhiệm để:

  • Thanh lọc biểu tượng quốc gia khỏi những tàn dư bạo lực.

  • Khẳng định giá trị nhân văn của dân tộc Việt Nam trong thời đại mới.

  • Tái định nghĩa lòng yêu nước bằng sự bao dung, sáng tạo và hòa bình.

📣 Kết luận: Quốc ca cần được làm mới để phản ánh một Việt Nam hiện đại

Không ai phủ nhận giá trị lịch sử của “Tiến Quân Ca”, nhưng cũng không ai có thể phủ nhận rằng thời đại đã thay đổi. Một quốc ca hiện đại cần:

  • Thể hiện khát vọng hòa bình, không phải lời thề trả thù.

  • Gắn kết dân tộc bằng tình yêu, không phải bằng máu lửa.

  • Truyền cảm hứng cho thế hệ mới bằng hy vọng, không phải hận thù.

  • Bảo vệ thế hệ tương lai khỏi những ảnh hưởng tiêu cực về mặt tư tưởng.

“Một dân tộc mạnh không cần hát về máu để chứng minh lòng yêu nước. Họ cần hát về tương lai.”


📜 Lời Kêu Than Thống Thiên Cho Số Phận Dân Tộc Việt Nam

Hỡi trời cao đất dày, hỡi hồn thiêng sông núi Việt Nam! Xin hãy lắng nghe tiếng kêu than của một dân tộc từng hiền hòa, nhân hậu, từng sống chan hòa trong nghĩa tình xóm làng, nay bị xé nát bởi một chủ nghĩa ngoại lai, tàn độc — chủ nghĩa cộng sản.

Từ ngày Hồ Chí Minh mang về thứ lý tưởng đỏ rực máu người, rập khuôn theo mô hình Xô Viết và Trung Hoa, dân tộc Việt Nam đã bước vào một cơn mê dài, nơi tình người bị thay thế bằng sự nghi kỵ, nơi lòng nhân bị bóp nghẹt bởi những cuộc đấu tố, nơi hàng xóm tố nhau chỉ vì miếng thịt cá, chiếc áo đẹp hay đồng tiền dư dả. Cái gọi là “cách mạng” đã biến con người thành công cụ, biến tình thân thành hiểm họa, biến lòng tin thành nỗi sợ.

Miền Bắc đã sống trong bóng tối ấy hơn nửa thế kỷ, nơi con người không dám nói thật, không dám sống thật. Đến khi ánh sáng văn minh nhân loại soi rọi, thì mới thấy mình đã tụt hậu, đã nghèo nàn, đã lạc lõng giữa thế giới tiến bộ. Nhưng đau đớn thay, dù chủ nghĩa cộng sản đã bị loại bỏ ở nhiều nơi trên thế giới, Việt Nam vẫn còn ôm ấp nó như một di sản độc quyền cha truyền con nối, như một chiếc ngai vàng của những kẻ nhân danh “cách mạng” để cai trị.

Cuộc chiến 20 năm, do lệnh của Nga, Tàu, đã cướp đi hơn 5 triệu sinh mạng người Việt — một vết thương chưa bao giờ lành. Máu đã đổ, xương đã chất, nhưng bài học về lòng nhân, về sự tỉnh thức vẫn chưa được khắc sâu. Những người lãnh đạo hôm nay vẫn chưa sám hối, vẫn chưa cúi đầu trước tội lỗi của thế hệ cha ông họ.

Tôi sinh ra ở một thôn quê miền Nam, nơi tiếng gà gáy sáng và tiếng cười trẻ thơ từng vang vọng giữa ruộng đồng. Năm tôi vừa tròn 13 tuổi, đang học lớp tương đương lớp 6 ngày nay, thì chiến tranh tràn về như một cơn bão dữ. Năm 1965, cách mạng từ miền Bắc tràn xuống, mang theo cán bộ, binh sĩ, và những khẩu súng lạnh lùng. Ban ngày họ làm ruộng, ban đêm họ cầm súng đi giết người — những người lính Việt Nam Cộng Hòa, những người dân làng, những người từng là bạn bè, hàng xóm.

Tôi có hai người bạn thân. Một đứa hay làm thơ, viết về nỗi đau chiến tranh, về khát vọng hòa bình. Đứa kia thì có anh ruột theo du kích, ngày ngày nhồi vào đầu nó sự căm ghét với bất kỳ ai chống lại “đường lối cách mạng”. Chỉ vài tháng sau, đứa bạn thơ của tôi bị giết — bị bắn vào đầu, xác nằm lạnh lẽo giữa sân nhà. Gia đình nó khóc than, không biết rằng chính người bạn thân của nó — đứa kia — đã cầm súng giết nó theo lệnh “cách mạng”.

Và rồi, điều kinh hoàng hơn: kẻ giết bạn mình được tuyên dương là “anh hùng cách mạng”, được trao bằng khen, được tung hô là “chiến sĩ trung kiên”. Nó tiếp tục giết người — không phải kẻ thù, mà là hàng xóm, là người trong làng, là những người từng chia nhau chén cơm, từng gọi nhau bằng tiếng “đồng bào”.

Không chỉ trẻ con giết nhau vì bị nhồi sọ, mà người lớn cũng chia phe, chia rẽ. Ai theo phe “giải phóng” thì được sống, ai chống lại thì bị giết, bị chém, bị đấu tố. Tình làng nghĩa xóm bị xé nát. Tình ruột thịt bị chôn vùi. Tình người bị thay thế bằng lý tưởng vô thần, bằng khẩu hiệu “giải phóng nhân loại” mà thực chất là gieo rắc chết chóc.

Hỡi nhân loại, các người đã tỉnh thức. Các người đã vứt bỏ chủ nghĩa cộng sản ở Đông Âu, ở Nga, ở nhiều nơi trên thế giới. Nhưng quê hương tôi — Việt Nam — vẫn còn bị cai trị bởi những kẻ trung thành với chủ nghĩa Mác-Lê-Mao-Hồ. Họ độc quyền, họ tham nhũng, họ sống xa hoa trên máu và nước mắt của dân lành.

Tôi không nói ra để trả thù. Tôi nói ra để các người hiểu: chủ nghĩa cộng sản không chỉ là một sai lầm chính trị. Nó là một thảm họa nhân đạo. Nó đã biến bạn thành thù, biến trẻ thơ thành sát thủ, biến làng quê thành chiến trường.

Hỡi những người cộng sản còn đang cầm quyền, nếu các người còn chút lương tri, hãy cúi đầu trước quá khứ. Hãy sám hối. Hãy trả lại cho dân tộc Việt Nam một cơ hội được sống tử tế, được yêu thương, được làm người.

Và hỡi nhân loại, xin đừng quên chúng tôi. Xin hãy lên tiếng. Xin hãy giúp chúng tôi thoát khỏi bóng tối kéo dài hơn nửa thế kỷ.

Vì một Việt Nam không còn máu và nước mắt. Vì một tương lai nơi trẻ thơ được làm thơ, không phải cầm súng. Vì một thế giới nơi con người được sống như con người.

Hỡi những người Việt Nam còn mang trong tim mình lòng nhân ái, xin hãy thức tỉnh! Hãy sống lại với bản tính thiện lương, với truyền thống yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Đừng để hận thù, ganh ghét, đấu tố tiếp tục chia rẽ chúng ta. Đừng để một ý thức hệ lỗi thời tiếp tục làm mờ mắt, làm chai đá trái tim dân tộc.

Hãy trả lại cho Việt Nam một tương lai không sợ hãi, không độc tài, không thù hằn. Hãy để tiếng cười trẻ thơ vang lên trong tự do, để người dân được sống đúng với phẩm giá con người.

Lê V Hoa



📰 TỘI ÁC DƯỚI DANH NGHĨA GIẢI PHÓNG: LỜI LÊN ÁN CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN VIỆT NAM

Tác giả: Một người Việt không quên máu và nước mắt của dân tộc

Trong suốt thế kỷ 20, Việt Nam không chỉ là chiến trường của bom đạn, mà còn là nơi thử nghiệm tàn khốc của các ý thức hệ đối đầu. Giữa làn sóng chiến tranh lạnh, chế độ cộng sản Việt Nam đã chọn đứng về phía khối Xô–Trung, không phải vì lý tưởng dân tộc, mà vì quyền lực và viện trợ chính trị.

🔥 “Hy sinh cả dân tộc để đổi lấy quyền lực”

Hàng triệu người Việt đã chết — không phải vì họ chọn chiến đấu, mà vì họ bị buộc phải “hy sinh” cho một cuộc chiến mà phần lớn dân thường không được quyền quyết định.

  • Người dân bị biến thành công cụ tuyên truyền, không phải là chủ thể của tự do.

  • Máu của dân thường bị đổ để đổi lấy viện trợ quân sự từ Liên Xô và Trung Quốc.

  • Cả hai miền Nam – Bắc bị cuốn vào vòng xoáy hủy diệt, để lại hơn 5 triệu người thiệt mạng, hàng triệu người tàn phế, ly tán, vượt biên và sống lưu vong.

🧨 “Noi gương Trung Quốc” hay sao chép mô hình đàn áp?

Chế độ cộng sản Việt Nam không chỉ học theo mô hình Mao Trạch Đông về chiến tranh nhân dân, mà còn sao chép cả cách kiểm soát tư tưởng, đàn áp trí thức và thanh trừng nội bộ:

  • Cải cách ruộng đất: Hàng chục ngàn người dân vô tội bị giết hại, nhiều người bị xử oan chỉ vì bị gán là “địa chủ”.

  • Trại cải tạo sau 1975: Giam giữ hàng chục ngàn quân nhân và viên chức miền Nam không qua xét xử.

  • Đàn áp tôn giáo và kiểm duyệt văn hóa: Biến đất nước thành một xã hội khép kín, nơi tiếng nói phản biện bị bóp nghẹt.

⚖️ Lên án sự tàn độc dưới vỏ bọc “giải phóng”

Không thể gọi là “giải phóng” khi:

  • Giết hàng triệu người để giành quyền cai trị.

  • Biến dân tộc thành con tin của một ý thức hệ ngoại lai.

  • Tước đoạt quyền tự do, nhân phẩm và sự thật lịch sử của cả một thế hệ.

Thực tế là: những quyền lợi kinh tế, giao thương mà Việt Nam đang hưởng hôm nay — từ đầu tư nước ngoài đến hợp tác với Hoa Kỳ — đều là những điều mà Việt Nam Cộng Hòa đã có từ trước 1975. Nhưng để đạt được điều đó, chế độ cộng sản đã chọn con đường máu lửa, rồi quay lại hưởng lợi từ chính những gì họ từng lên án.

📣 Kết luận: Không thể xây dựng tương lai trên xác người

Lịch sử không thể bị bóp méo mãi mãi. Những tội ác nhân danh cách mạng cần được gọi đúng tên. Một dân tộc muốn phát triển cần đối diện với quá khứ — không phải để trả thù, mà để phục hồi nhân phẩm, công lý và sự thật.

“Không có lý tưởng nào xứng đáng nếu phải đổi bằng máu của chính nhân dân mình.”

🕊️ BÀI PHÁT BIỂU: LƯƠNG TRI NHÂN LOẠI TRƯỚC NHỮNG TỘI ÁC NHÂN DANH CHÍNH NGHĨA

Kính thưa quý vị,

Tôi không đứng ở đây để kể lại lịch sử — mà để nhắc nhở rằng lịch sử không phải là những con số vô tri. Mỗi cái chết trong chiến tranh là một cuộc đời bị cướp đi, một gia đình tan nát, một tương lai bị xóa bỏ.

Và khi chiến tranh được nhân danh “giải phóng”, “cách mạng”, hay “chính nghĩa”, thì chúng ta phải đặt câu hỏi: Chính nghĩa nào lại đòi hỏi máu của hàng triệu người vô tội?

🔥 Chiến tranh không bao giờ là vinh quang

Việt Nam đã trải qua hơn 30 năm chiến tranh liên miên. Hơn 5 triệu người chết. Cả một dân tộc bị chia cắt, bị biến thành quân cờ trong cuộc chơi địa chính trị toàn cầu.

  • Những người lính trẻ chưa kịp hiểu lý tưởng đã ngã xuống.

  • Những người mẹ già chờ con mãi không về.

  • Những đứa trẻ lớn lên trong tiếng bom, không biết thế nào là tuổi thơ.

Không ai thắng trong một cuộc chiến mà nhân dân là kẻ thua cuộc.

⚖️ Lên án tội ác nhân danh lý tưởng

Chúng ta phải dám gọi tên những tội ác:

  • Khi một chế độ kêu gọi toàn dân “hy sinh” để đổi lấy quyền lực, đó không phải là cách mạng — đó là sự tàn độc có tổ chức.

  • Khi người dân bị buộc phải chết để phục vụ cho viện trợ quân sự từ nước ngoài, đó không phải là lòng yêu nước — đó là sự phản bội dân tộc.

  • Khi lịch sử bị bóp méo để che đậy máu và nước mắt, đó không phải là giáo dục — đó là sự thao túng trí tuệ.

🌍 Lời kêu gọi thức tỉnh

Tôi kêu gọi nhân loại — những ai còn giữ được trái tim biết đau — hãy lên tiếng. Không phải để trả thù, mà để không quên. Không phải để chia rẽ, mà để hàn gắn bằng sự thật.

Chúng ta không thể xây dựng hòa bình trên nền móng của sự dối trá. Không thể có tương lai nếu quá khứ bị chôn vùi trong im lặng.

“Không ai có quyền nhân danh chính nghĩa để giết người. Và không dân tộc nào đáng bị biến thành nạn nhân của những giấc mộng quyền lực.”


📜 Lời Kêu Than Thống Thiên Cho Số Phận Dân Tộc Việt Nam

Hỡi trời cao đất dày, hỡi hồn thiêng sông núi Việt Nam! Xin hãy lắng nghe tiếng kêu than của một dân tộc từng hiền hòa, nhân hậu, từng sống chan hòa trong nghĩa tình xóm làng, nay bị xé nát bởi một chủ nghĩa ngoại lai, tàn độc — chủ nghĩa cộng sản.

Từ ngày Hồ Chí Minh mang về thứ lý tưởng đỏ rực máu người, rập khuôn theo mô hình Xô Viết và Trung Hoa, dân tộc Việt Nam đã bước vào một cơn mê dài, nơi tình người bị thay thế bằng sự nghi kỵ, nơi lòng nhân bị bóp nghẹt bởi những cuộc đấu tố, nơi hàng xóm tố nhau chỉ vì miếng thịt cá, chiếc áo đẹp hay đồng tiền dư dả. Cái gọi là “cách mạng” đã biến con người thành công cụ, biến tình thân thành hiểm họa, biến lòng tin thành nỗi sợ.

Miền Bắc đã sống trong bóng tối ấy hơn nửa thế kỷ, nơi con người không dám nói thật, không dám sống thật. Đến khi ánh sáng văn minh nhân loại soi rọi, thì mới thấy mình đã tụt hậu, đã nghèo nàn, đã lạc lõng giữa thế giới tiến bộ. Nhưng đau đớn thay, dù chủ nghĩa cộng sản đã bị loại bỏ ở nhiều nơi trên thế giới, Việt Nam vẫn còn ôm ấp nó như một di sản độc quyền cha truyền con nối, như một chiếc ngai vàng của những kẻ nhân danh “cách mạng” để cai trị.

Cuộc chiến 20 năm, do lệnh của Nga, Tàu, đã cướp đi hơn 5 triệu sinh mạng người Việt — một vết thương chưa bao giờ lành. Máu đã đổ, xương đã chất, nhưng bài học về lòng nhân, về sự tỉnh thức vẫn chưa được khắc sâu. Những người lãnh đạo hôm nay vẫn chưa sám hối, vẫn chưa cúi đầu trước tội lỗi của thế hệ cha ông họ.

Hỡi những người Việt Nam còn mang trong tim mình lòng nhân ái, xin hãy thức tỉnh! Hãy sống lại với bản tính thiện lương, với truyền thống yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Đừng để hận thù, ganh ghét, đấu tố tiếp tục chia rẽ chúng ta. Đừng để một ý thức hệ lỗi thời tiếp tục làm mờ mắt, làm chai đá trái tim dân tộc.

Hãy trả lại cho Việt Nam một tương lai không sợ hãi, không độc tài, không thù hằn. Hãy để tiếng cười trẻ thơ vang lên trong tự do, để người dân được sống đúng với phẩm giá con người. 

Hồ Dân Việt



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:
Cải Tạo! [27.04.2025 10:06]




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 

     Đọc nhiều nhất 
Cúi Đầu Là Tội Ác: Lên Án Sự Hèn Nhát Trước Bạo Quyền [Đã đọc: 420 lần]
Tổng thống Trump không được trao giải Nobel Hòa Bình [Đã đọc: 345 lần]
Bi kịch Người Việt Mắc Kẹt Trong Cạm Bẫy Lao Động Nô Lệ Tại Campuchia [Đã đọc: 337 lần]
Dại Tướng Thứ Trưởng Quốc Phòng VN, thăm Seoul, sờ mó tình dục 1 nữ công chức Nam Hàn [Đã đọc: 321 lần]
Nghệ thuật Viết Thư Tình Gây Ấn Tượng người mới gặp mà bạn muốn ngỏ lời [Đã đọc: 318 lần]
Khi Thực Phẩm trong nước Trở Thành Chất Độc dầu độc nhân dân [Đã đọc: 316 lần]
Các hành vi thiếu văn minh của một bộ phận người Việt Nam ở nước ngoài [Đã đọc: 313 lần]
Cà Phê Việt Nam: Từ Hạt Nâu Đến Sức Khỏe Vàng Toàn Cầu - Hướng dẫn mở quán cà phê làm giàu [Đã đọc: 306 lần]
Văn Hóa Chửi Tục: “Địt Mẹ” miền Bắc Việt Nam [Đã đọc: 301 lần]
Vì sao nhiều người Việt vẫn mù quáng ủng hộ Putin? [Đã đọc: 281 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.