Trong bài viết, xin trích dẫn những bài thơ về biển như Biển Cạn của Nguyễn Trung Nghĩa, Biển Bờ của Đinh Thu Hiền và Sóng của Xuân Quỳnh, qua sự thể hiện của Chân Như và Hoà Ái đài Á Châu Tự do.
“Ngày mai em đi
Biển nhớ tên em gọi về
Gọi hồn liễu rũ lê thê
Gọi bờ cát trắng đêm khuya
Ngày mai em đi
Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ
Sỏi đá trông em từng giờ
Nghe buồn nhịp chân bơ vơ…” (Biển nhớ)
Từ muôn đời nay, chỉ một từ đơn giản thôi, “biển”, nhưng đã và sẽ là đề tài muôn thưở cho biết bao thi nhân văn nghệ sĩ. Tiếng gọi nhẹ nhàng, trầm thấp, và chắc chắn không ai có thể cao giọng khi muốn gọi “biển” làm cho người ta luôn thấy lòng mình lắng đọng hẳn.
Biển là bạn, là người tình
Để rồi người ta phải luôn muốn tìm đến với biển như tìm đến một người bạn tri âm tri kỷ. Biển vui khi người vui. Biển buồn khi người buồn. Biển hiểu thấu tâm tư của con người như máu chảy trong tim.
Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng đã từng tìm đến với biển trong những phút giây mà tâm tư của ông chất đầy nỗi nhớ. Và biển, cũng đã mang nỗi nhớ cùng với ông.
Hơn nửa thế kỷ qua, Biển nhớ, ra đời năm 1962 vẫn là một bản tình ca đầy hoài niệm cho tất cả những tâm hồn yêu biển và những ai đang yêu nhau.
Câu chuyện lưu truyền rằng Trịnh Công Sơn viết ca khúc trữ tình này sau nhiều đêm ngồi trên bãi biển Quy Nhơn để nhớ đến một người con gái tên gọi Bích Khê, người mà ông thầm yêu trộm nhớ. Ông đưa cả tên mình và tên của người con gái ấy vào trong ca khúc, nói rằng chính trời xanh kia đã “níu bước Sơn Khê”.
Nếu biển của Trịnh Công Sơn sẽ dậy sóng, sẽ phủ rêu phong trên những tảng đá, sẽ bâng khuâng gọi thầm nếu ngày mai người con gái ấy ra đi, thì biển của Phú Quang sẽ dài rộng hơn nữa nếu “em xa anh”
“Em xa anh, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ
Biển vẫn thấy mình dài rông thế
Xa cánh buồm, một chút đã cô đơn
Gió âm thầm không nói
Mà sao núi phải mòn…” (Biển, nỗi nhớ và em)
Người nhớ biển. Biển nhớ thuyền. Thuyền nhớ sóng. Thật tự nhiên như tạo hoá đã định. Con sóng nhớ bờ nên ngày đêm sóng vỗ. Dẫu xa tít ngoài đại dương, sóng vẫn vượt bao cách trở để tìm đến bờ.
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa (Sóng – Xuân Quỳnh)
“Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
Đừng cho tôi thấy hết tim người
Biển sóng biển sóng đừng xô nhau
Ta xô biển lại sóng về đâu ?
Giấc ngủ nào giường chiếu quạnh hiu
Trăng mờ quê cũ
Người đứng chờ gió đồng vi vu
Vạt nắng vàng nhắc lời thiên thu
Nhớ ngàn năm trôi qua
Biển sóng biển sóng đừng trôi xa
Bao năm chờ đợi sóng gần ta
Biển sóng biển sóng đừng âm u
Đừng nuôi trong ấy trái tim thù
Biển sóng … biển sóng … đừng xô nhau” (Sóng về đâu)
Thế nhưng…
Nào phải lúc nào biển cũng nhẹ nhàng dịu êm với mây trời lãng đãng. Biển về đêm huyền bí. Biển mạnh mẽ trong những ngày giông tố.
Với rất nhiều người, biển là nơi bắt đầu và cũng là nơi kết thúc.
Với rất nhiều người, biển mãi mãi là nhân chứng của một ký ức chứa đầy hy vọng lẫn sợ hãi, của những tháng ngày đầy hiểm nguy và trắc trở.
“Đêm nay anh gánh dầu ra biển anh chôn
Anh chôn, chôn hết cả những gì của yêu thương
Anh chôn, chôn mối tình chúng mình
Gửi lại em trăm nhớ ngàn thương
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non.
Đêm nay đêm tối trời anh bỏ quê hương
Ra đi trên chiếc thuyền
Hy vọng vượt trùng dương
Em đâu đâu có ngờ đêm buồn
Bỏ lại em cay đắng thật thương
Hò ơi! Hò ới! tạm biệt nước non…” (Đêm chôn dầu vượt biển)
Khi vượt qua tất cả, nơi đầu tiên họ tìm về, chính là biển. Đứng trước trời đất và biển rộng bao la, cảm nhận cái vị mằn mặn muôn đời của biển, để thấy rằng mình và biển thân thiết biết bao nhiêu.
Có một lần tôi lại về nơi ấy
Nơi có biển và nơi có tình em
Một mình tôi giữa hoang lạnh biểm đêm
Mới nhận thấy cuộc đời này trống vắng
Chuyện ngày xưa giờ đã thành giọt đắng
Khiển biển đời đã ngăn cách đôi ta
Khi song gào cuốn tôi xa mãi xa
Những dĩ vãng yêu thương xưa cũ (Biển cạn – Nguyễn Trung Nghĩa)
“Cao ngất trường Sơn, ôm ắp tình thương nước ra sông nguồn, tìm về biển Đông, tình yêu thành sông Thái Bình Dương...” (Biển mặn)
Ngày nay, Biển mặn của Nhật Trường – Trần Thiện Thanh vẫn được người ta thầm hát với nỗi tiếc nhớ về một vùng biển nào đó, giờ đã xa.
“Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu anh!
Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào rồi đẩy sóng xa thêm…
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đâu nếu chỉ một thân tàu?” (Biển bờ - Đinh Thu Hiền)
“Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu …” (Thuyền và biển)
Biển với con người là tri âm tri kỷ đâu phải chỉ vì biển bao dung và hiểu thấu tình của con người, mà biển còn là cuộc đời, là nguồn sống của nhân loại và là một phần của vũ trụ.
Những con thuyền lớn, bé có thể tồn tại và hãnh diện vì sự hữu ích của mình chính là những tháng ngày thuyền lênh đênh trên biển khơi. Ngày xưa, thuyền và biển mang con người đến bến bờ tự do. Ngày nay, biển đã cùng với thuyền làm nên sự sống cho loài người từ những nguồn tài nguyên vô tận trong lòng đại dương xanh thẳm.
Nếu một ngày thuyền không còn được nhìn thấy biển xanh đầy hy vọng và khát khao của một ngày mới, thì ngày ấy, như mối tình của đôi trai gái, ngày quay về người xưa đã không còn..
Tôi giờ như đá núi buồn ủ rủ
Mong em quay về trên đôi cánh hải âu
Để đá núi - tôi - khỏi nhìn biển phai mau
Chợt hoảng sợ khi nhận ra biển cạn
Tôi men theo chút lẻ loi ánh sang
Cố tìm ra những dấu vết ngày xưa
Cố mang về hang triệu triệu cơn mưa
Cố đong đầy biển tình em đã hết (Biển Cạn – Nguyễn Trung Nghĩa)
“Có người từ lâu nhớ thương biển
Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng
Cùng tôi biển chết
Cùng em biển tan…” (Biển Cạn)
Cứ như thế cuộc đời ngàn năm sóng vỗ. Cũng như biển muôn đời là bạn tâm giao của con người. Biển là tình yêu. Biển là sự sống. Tất cả quay đều và hiện hữu trong vũ trụ này, tự nhiên và thơ mộng. Như Xuân Quỳnh ngày xưa đã thốt lên rằng
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng dẫu đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa.
Việt kiều Mỹ du lịch thăm quê hương nghe lời xúi dại lãnh đạo VC ăn cá tôm nhiễm độc đột tử nửa đêm trong khách sạn
Đà Nẵng: Một người Mỹ gốc Việt đi du lịch bất ngờ tử vong tại khách sạn Tin nóng - Chiều 1-7, Viện KSND thành phố Đà Nẵng cho biết, cơ quan Cảnh sát điều tra (CSĐT) Công an thành phố Đà Nẵng đang điều tra, làm rõ vụ việc một người đàn ông nước ngoài chết đột ngột khi đang lưu trú tại một khách sạn trên đường Yên Bái (quận Hải Châu) vào rạng sáng 30-6.
Vào thời gian nói trên, giám đốc khách sạn này trình báo Công an quận Hải Châu về việc một người đàn ông tử vong trong phòng khách sạn. Nhận được tin báo, cơ quan CSĐT Công an quận Hải Châu và Viện KSND quận đã báo cáo cơ quan CSĐT Công an thành phố Đà Nẵng, Viện KSND thành phố Đà Nẵng và các cơ quan chức năng tiến hành khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi. Qua xác minh, người tử vong là ông Le Joe Tung (47 tuổi, trú bang California, Mỹ, là người Mỹ gốc Việt). Ông Le Joe Tung đang cùng vợ và hai con (15 tuổi và 17 tuổi) đi du lịch tại Đà Nẵng, lưu trú tại khách sạn này từ chiều 28-6. Đến 2 giờ 30 ngày 30-6, ông Le Joe Tung đột ngột tử vong.
Theo nguồn tin từ cơ quan CSĐT, nguyên nhân tử vong ban đầu được xác định do bệnh lý (vì ăn nhằm cá biển bị nhiễm độc tố Formosa!). Nguồn: Báo Đà Nẵng
Noi gương lãnh đạo Hà Tỉnh dân ăn cá biển sưng phù khắp mình
Ăn cá biển xong nhập viện vì miệng lở loét, mặt sưng phù
Sau khi ăn hết nửa bát cơm và phần đuôi cá nục kho, ông La cảm thấy miệng, cổ bị bỏng rát. Sau 1 ngày, phần cổ, mặt sưng phù, nổi ban đỏ, miệng lở loét nên ông La được người nhà đưa đến bệnh viện cấp cứu.
Chiều ngày 26/4, bác sỹ Lưu Đình Bình, Khoa hồi sức cấp cứu, Bệnh viện đa khoa Tp Vinh (Nghệ An), cho biết, sau 4 ngày điều trị, tình trạng sức khỏe của bệnh nhân Trương Như La (SN 1965, trú tại phường Vinh Tân, Tp Vinh, Nghệ An) đang hồi phục, các chỉ số sinh tồn ổn định, bệnh nhân hết sốt, các ban dị ứng mờ dần, toàn trạng đáp ứng tốt.
Các nốt ban đỏ khắp mặt, cổ, miệng bị lở loét khiến bệnh nhân không thể ăn hay nuốt được.
Bệnh nhân Trương Như La hiện đang điều trị tại Bệnh viện đa khoa Tp Vinh với những triệu chứng dị ứng sau khi ăn cá biển.
Trước đó, vào hồi 1h30 ngày 22/4, Bệnh viện đa khoa Tp Vinh tiếp nhận bệnh nhân Trương Như La trong tình trạng bị sốt, đau bụng, người nổi ban (đặc biệt ở vùng mặt, cổ), ngứa, miệng bị loét, không nuốt được.
Ông Trương Như La cho biết, vào chiều ngày 20/4, người nhà ông mua 5 con cá nục ở chợ Vinh về kho. Trong bữa cơm, vợ và con ông La ăn hết hai con cá, ông La không ăn. Đến khoảng 12h đêm, do có triệu chứng hen suyễn nên ông La ăn cơm để uống thuốc.
“Khi ăn được nửa bát cơm với phần đuôi cá nục kho thì tôi thấy miệng, má phía trong bỏng rát nên không ăn nữa. Một lát sau thì miệng sưng lên, phồng rộp và có cảm giác ngứa. Sau đó tôi có uống 2 viên thuốc chống hen (thỉnh thoảng ông La vẫn uống thuốc này do có tiền sử bệnh hen – PV). Đến sáng hôm sau tình trạng cũng không đỡ hơn. Mặt, miệng, cổ sưng phù, nổi ban dày đặc. Phía trong miệng và vòm họng bị lở loét”, bệnh nhân Trương Như La cho hay.
Hiện, các nốt ban đang mờ dần, bệnh nhân hết sốt, đã ăn được sau 4 ngày điều trị tại bệnh viện.
Sáng ngày 21/4, gia đình đưa ông La đến 1 cơ sở chữa bệnh tư nhân và được truyền dịch. Đến tối, tình trạng sức khỏe không khá lên, ông La được người nhà là nhân viên y tế truyền dịch, cho uống thuốc chống phù nề và tiêm một mũi tiêm. Tuy nhiên, đến nửa đêm, ông La tức ngực, khó thở, cổ họng đau không nuốt được, các vết ban dày đặc lan xuống ngực và lưng nên được đưa gia đình đưa đến bệnh viện.
“Tại thời điểm nhập viện, bệnh nhân tỉnh táo, tiếp xúc tốt. Khai thác từ người nhà và những biểu hiện bệnh thì chúng tôi nhận định bệnh nhân bị dị ứng, chưa loại trừ dị ứng thực phẩm. Tuy nhiên, vào thời điểm đó bệnh nhân vừa ăn cá biển, vừa uống thuốc chống hen nên khó xác định là di ứng thuốc hay dị ứng thực phẩm do ăn cá biển”, bác sỹ Lưu Đình Bình cho hay.
Sau khi thấy triệu chứng bất thường của ông Trương Như La, cho rằng có liên quan đến số cá biển vừa kho người nhà ông đã đổ hết cá và đun nước sôi nhiều lần để “khử độc”. Bác sỹ Bình cho rằng do không còn mẫu thức ăn nên việc xác định nguyên nhân có phải là do cá biển bị nhiễm độc tố hay không là rất khó.
Hiện bệnh nhân Trương Như La đang được tiếp tục theo dõi.
Theo Hoàng Lam (Dân Trí)
Người đàn ông ăn cá biển bị sưng phù mặt mũi ở Nghệ An
Một người đàn ông ở Tp. Vinh gặp tình trạng sốt cao, đau bụng, nổi ban, mặt và cổ sưng phù sau khi ăn cá nục và uống thuốc hen suyễn.lTheo tin từ Dân Trí, Công an TP.HCM, chiều 26/4, bác sỹ Lưu Đình Bình, khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viện đa khoa TP.Vinh (Nghệ An) cho biết, bệnh nhân Trương Như La (SN 1965, trú tại phường Vinh Tân, TP Vinh, Nghệ An) nhập viện trong tình trạng bị sốt, đau bụng, người nổi ban sau khi ăn cá biển và uống thuốc hen suyễn.
Sau 4 ngày điều trị, ông La đã hết sốt, các ban dị ứng mờ dần, sức khỏe đã ổn định trở lại.
|
Bệnh nhân Trương Như La hiện đang điều trị tại Bệnh viện đa khoa TP Vinh. Ảnh Hoàng Lam/Dân Trí |
Trước đó, ngày 20/4, gia đình ông La mua 5 con cá nục ở chợ Vinh để kho nhưng ông La không ăn.
Đến khoảng 12 giờ đêm, ông La trở dậy ăn cơm để uống thuốc hen xuyễn. Sau đó xuất hiện miệng sưng lên, phồng rộp và có cảm giác ngứa. Sáng hôm sau tình trạng không đỡ mà mặt, miệng, cổ sưng phù, nổi ban dày đặc, phía trong họng bị lở loét.
Sáng ngày 21/4, ông La được gia đình đưa đến 1 cơ sở tư nhân để truyền dịch. Sau đó chuyển vào Bệnh viện Đa khoa Nghệ An vì tình trạng không khá lên, các vết ban dày đặc lan xuống ngực và lưng.
Trên Dân Trí, bác sỹ Lưu Đình Bình cho biết, theo nhận định bệnh nhân bị dị ứng, chưa loại trừ dị ứng thực phẩm. Bệnh nhân vừa ăn cá biển, vừa uống thuốc chống hen cùng một thời điểm nên khó xác định dị ứng thuốc hay dị ứng ăn cá biển.
Gia đình ông La đã mang hết số cá nục vứt đi nên không còn mẫu thức ăn để giám định cá có bị nhiễm độc hay không.
Hiện bệnh nhân đang được tiếp tục theo dõi.
Chính quyền CSVN cực lực bác bỏ tin: Không có chuyện người dân ăn cá biển bị ngộ độc như tin đồn
(Baonghean.vn) - Bác sỹ CK I Ngyễn Đức Thắng- Trưởng khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viện đa khoa Thành phố Vinh khẳng định, không có chuyện bệnh nhân ngộ độc sau khi ăn cá biển như tin đồn.
Trước đó, trên mạng xã hội xuất hiện thông tin một người dân nhập viện vì dị ứng sau khi ăn cá biển. Thông tin lan truyền khiến nhiều người hoang mang.
Theo tìm hiểu của Báo Nghệ An, vào hồi 1h30 ngày 22/4, Khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viên đa khoa Thành phố Vinh tiếp nhận bệnh nhân Trương Như La (SN 1965, trú tại khối Châu Hùng, phường Vinh Tân, Thành phố Vinh) trong tình trạng người nổi ban (đặc biệt ở vùng mặt, cổ), ngứa, miệng bị loét, không nuốt được, huyết áp ổn định.
|
Bệnh nhân Trương Như La và vợ. |
Bà Lê Thị Mơ (SN 1972), vợ bệnh nhân cho biết: Chiều 20/4, bà mua 5 con cá nục ở chợ Vinh về kho. Trong bữa cơm, bà Mơ và 2 người con ăn hết 2 con cá, ông La không ăn. Đến khoảng 12h đêm, do cảm thấy khó thở nên ông La ăn cơm với cá để uống thuốc. Sau đó, ông La uống 2 viên thuốc chống hen suyễn.
Đến sáng hôm sau, mặt, cổ của ông La bị sưng phù, nổi ban dày đặc, phía trong miệng và vòm họng lở loét. Ông La được người nhà đưa đến một cơ sở tư nhân truyền dịch, sau đó được tiêm 1 liều thuốc và uống thuốc chống phù nề. Nửa đêm 21/4, ông La tức ngực, khó thở, cổ họng đau không nuốt được, các vết ban dày đặc lan xuống ngực và lưng nên được đưa đến bệnh viện.
|
Bác sỹ Nguyễn Đức Thắng - Trưởng khoa Hồi sức cấp cứu, Bệnh viên đa khoa Thành phố Vinh khám cho bệnh nhân Trương Như La. |
Bác sĩ Nguyễn Đức Thắng cho biết: Qua chấn đoán lâm sàng, chúng tôi khẳng định bệnh nhân bị dị ứng chứ không phải bị ngộ độc, bởi không có các triệu chứng ngộ độc như sốt cao, đau bụng, nôn mửa...
Hiện tại, sau 5 ngày điều trị, đến nay sức khỏe của bệnh nhân Trương Như La đang hồi phục, các chỉ số sinh tồn ổn định, các vết ban mờ dần.
Bác sĩ Thắng cũng cho biết thêm: Điều đáng lưu tâm là ngoài ông La còn có 3 người trong gia đình cũng ăn cá nục được kho cùng một nồi nhưng không có biểu hiện gì. |