Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ
     Các chuyên mục 

Tin tức - Sự kiện
» Tin quốc tế
» Tin Việt Nam
» Cộng đồng VN hải ngoại
» Cộng đồng VN tại Canada
» Khu phố VN Montréal
» Kinh tế Tài chánh
» Y Khoa, Sinh lý, Dinh Dưỡng
» Canh nông
» Thể thao - Võ thuật
» Rao vặt - Việc làm

Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca
» Cần mời nhiều thương gia VN từ khắp hoàn cầu để phát triễn khu phố VN Montréal

Bản sắc Việt
» Lịch sử - Văn hóa
» Kết bạn, tìm người
» Phụ Nữ, Thẩm Mỹ, Gia Chánh
» Cải thiện dân tộc
» Phong trào Thịnh Vượng, Kinh Doanh
» Du Lịch, Thắng Cảnh
» Du học, Di trú Canada,USA...
» Cứu trợ nhân đạo
» Gỡ rối tơ lòng
» Chat

Văn hóa - Giải trí
» Thơ & Ngâm Thơ
» Nhạc
» Truyện ngắn
» Học Anh Văn phương pháp mới Tân Văn
» TV VN và thế giới
» Tự học khiêu vũ bằng video
» Giáo dục

Khoa học kỹ thuật
» Website VN trên thế giói

Góc thư giãn
» Chuyện vui
» Chuyện lạ bốn phương
» Tử vi - Huyền Bí

Web links

Vietnam News in English
» Tự điển Dictionary
» OREC- Tố Chức Các Quốc Gia Xuất Cảng Gạo

Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng

Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP



     Xem bài theo ngày 
Tháng Năm 2024
T2T3T4T5T6T7CN
    1 2 3 4 5
6 7 8 9 10 11 12
13 14 15 16 17 18 19
20 21 22 23 24 25 26
27 28 29 30 31    
   

     Thống kê website 
 Trực tuyến: 6
 Lượt truy cập: 24906255

 
Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca 03.05.2024 08:03
Tại sao người CS luôn nuôi dưỡng hận thù dân tộc
05.09.2010 22:50

Những quan điểm về Kiến nghị đại xá toàn bộ viên chức VNCH

2010-09-05

Sau khi tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ viết kiến nghị trình lên quốc hội yêu cầu xem xét việc ân xá cho toàn bộ công nhân viên chức của chế độ trước, hiện vẫn còn bị giam cầm từ ngày 30 tháng Tư hay bị bắt từ những năm sau 1975 đến nay, một vài đại biểu quốc hội tỏ ra thận trọng và chừng mực trước những ý kiến được coi là thẳng thắn và táo bạo lần đầu tiên đề cập tới những người tù mà đảng và nhà nước gọi là ngụy quân ngụy quyền.

Captured from youtube

Binh sĩ VNCH trong trại tù cải tạo sau ngày 30.04.1975

< object id=audioplayer1 data="http://www.rfa.org/vietnamese/manuallyupload/audio-player/player.swf" width=240 height=25 type=application/x-shockwave-flash>< /object>

Trong kiến nghị gởi lên quốc hội mấy hôm trước, tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đề nghị hai điều. Một là lấy tên Việt Nam làm quốc hiệu thay vì Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Hai là xin căn cứ theo khoảng X Điều 84 của Hiến Pháp để ân xá cho tất cả các cựu quân nhân cũng như cựu viên chức chính quyền miền Nam hiện vẫn còn bị giam giữ trong tù.

Anh em một nhà?

Về động lực khiến ông thảo kiến nghị gởi lên quốc hội, ông Cù Huy Hà Vũ giải thích:

“Bản thân tôi rất đau xót và thậm chí là căm giận khi Việt Nam hiện nay vẫn còn cái bầu không khí gọi là “chống các thế lực thù địch”, coi cuộc chiến kết thúc vào ngày 30 tháng Tư 1975 như một vị thế thắng lợi gọi là đúng đắn, còn người bị đánh bại ở miền Nam thì coi là ‘thế lực xấu xa” và cần phải loại trừ vĩnh viễn ra khỏi cuộc sống của người dân Việt Nam, thì tôi cho chuyện đấy là vô cùng bậy bạ.”

Vẫn theo lời ông thì cuộc sống luôn có những tranh chấp, ngay cả trong một gia đình cũng vậy, người ta có thể cãi nhau, thậm chí lúc nóng lên thì có thể đánh nhau nữa là khác:

“Nhưng đến khi mâu thuẫn đến khi xung đột được giải quyết bằng một bên thắng chẳng hạn và một bên thua, thì tất cả đều là anh em cùng một nhà cả, hà cớ chi lại lấy sự khác biệt về mặt tư tưởng gọi là cộng sản với tư tưởng gọi là không cộng sản, trong khi cộng sản bây giờ không còn tồn tại trên thế giới nữa mà đó là cái của dởm, thì há cố gì lại lấy cái của dởm ấy để khẳng định tiếp tục cái cuộc chiến mà đã kết thúc vào 30 Tháng Tư 1975?

Việc nhà cầm quyền Việt Nam sau 1975 lại đưa cả trăm nghìn người gồm các quân nhân và viên chức chính thể Việt Nam Cộng Hòa vào tập trung cải tạo thì tôi thấy chuyện đó quá bất bình thường.

TS Luật Cù Huy Hà Vũ

Việc nhà cầm quyền Việt Nam sau 1975 lại đưa cả trăm nghìn người gồm các quân nhân và viên chức chính thể Việt Nam Cộng Hòa vào tập trung cải tạo thì tôi thấy chuyện đó quá bất bình thường. Bởi khi đánh nhau trên chiến trường thì một bên thắng một bên thua, một bên hạ vũ khí rồi, một bên giành chiến thắng về mặt quân sự rồi, bây giờ lại còn phải tẩy não, phải buộc người ta từ bỏ cái chính kiến của họ, tôi cho rằng đấy là chuyện bất công.

Con người sinh ra đều có quyền tự do, một trong những nguyên tắc cơ bản mà chủ tịch Hồ Chí Minh, trong Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2 Tháng Chín, đã nói tới. Và thực ra điều này nhắc lại nguyên tắc đã được Tuyên Ngôn Độc Lập của Mỹ nêu ra.”

Đó là quan điểm của tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, được biết đến như một trí thức dám ăn dám nói, dám phát biểu thẳng thắn những suy nghĩ của riêng mình. Ông cũng là người từng tự đứng ra xin ứng cử vào quốc hội, từng đệ đơn kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về dự án cho khai thác bauxite ở Tây Nguyên.

Cần nghiên cứu và đưa giải pháp

Các phạm nhân phân trại K1 thuộc trại giam Z30A
Các phạm nhân phân trại K1 thuộc trại giam Z30A sau giờ nghỉ trưa đi lao động buổi chiều. Courtesy Việt báo
Ý kiến của phía các đại diện dân cử thì sao? Trả lời đài Á Châu Tự Do, đại biểu quốc hội Nguyễn Minh Thuyết nói:

“Tôi cho đề nghị đó là một đề nghị nghiêm túc mà chắc là ủy ban thường vụ quốc hội sẽ phải nghiên cứu và đưa ra giải pháp. Còn cá nhân tôi thì tôi cũng chưa được đọc đề nghị của ông Cù Huy Hà Vũ.”

Được hỏi là đại biểu quốc hội thì ông có hay biết gì về chuyện nhiều tù nhân là cựu quân nhân và cựu viên chức miền Nam vẫn còn bị giam cầm cho đến lúc này, ông Nguyễn Minh Thuyết trả lời:

“Tôi thực ra không phải là người có am hiểu về lãnh vực tư pháp. Cho nên quả thật cũng lần đầu tiên tôi nghe nói là còn có những người phục vụ cho chế độ cũ mà vẫn còn ở trong trại giam.

Thực sự nó như thế nào thì tôi chắc là phải hỏi Ủy Ban Tư Pháp của quốc hội, và đối với những anh em mà người ta đã có cải tạo tốt, có án mà có cải tạo tốt, thì theo tôi là mình cũng cần phải khoan hồng cần phải đại xá như tất cả các trường hợp khác.”

Nên xử sự công bằng và bình đẳng

Trong khi đó, cũng cùng một câu hỏi, đại biểu quốc hội Lê Minh Cuông phát biểu:

“Tôi thấy bây giờ Việt Nam đang hội nhập với quốc tế. Chính phủ Việt Nam cũng đã có quan điểm là đại đoàn kết toàn dân tộc, không kể là người ở trong nước hoặc sống ở nước ngoài hoặc có quá khứ như thế nào.

Bây giờ là tập trung để xây dựng đất nước và góp phần đại đoàn kết dân tộc, thì chính phủ Việt Nam cũng như nhân dân Việt Nam cũng là xử sự công bằng và bình đẳng.

Còn những người mà trước đây do lịch sử để lại hoặc là có những lầm lỗi, có những lý do này lý do khác, mà ăn năn hối lỗi hoặc là có kết quả cống hiến cho đất nước hay là thay đổi quan điểm, không có tư tưởng chống phá cách mạng Việt Nam, có những đóng góp trong công cuộc đổi mới của đất nước thì tôi nghĩ sẽ được chính phủ Việt Nam khoan hồng.”

Tùy trường hợp

Lá đơn khiếu nại thứ 500 của anh Nguyễn Hữu Cầu
Trong 28 năm anh Nguyễn Hữu Cầu đã gởi hơn 500 lá đơn khiếu nại
Còn đại biểu quốc hội Dương Quốc Trung thì cho là cần phải nhìn vào từng trường hợp:

“Tôi nghĩ rằng việc đặc xá thì nó cũng có cái tiêu chí chung với tất cả những phạm nhân. Nếu đặt những tiêu chí ấy thì tôi nghĩ rằng tất cả chúng ta nên giải quyết.

Hơn nữa nếu gọi là những người của chế độ cũ thì thật ra chế độ cũ chấm dứt cũng đã lâu rồi, từ năm bảy mươi nhăm đến giờ là ba mươi nhăm năm rồi thì tôi không nghĩ rằng là còn có những người thuộc diện đó còn ngồi trong tù. Đương nhiên trừ những trọng tội nào đó thì phải nắm cụ thể.”

Được yêu cầu giải thích về từ cụ thể mà ông vừa sử dụng, đại biểu quốc hội Dương Quốc Trung nói tiếp:

Nếu đi vào trường hợp cụ thể thì tôi nghĩ rằng việc chống phá nhà nước thì không nên gắn với người của chế độ cũ, vì người chế độ cũ đã giải quyết từ sau khi chiến tranh kết thúc thì nó có những chính sách. Chính sách có đúng hay sai chăng nữa thì nó cũng thuộc diện đã qua rồi, còn nếu tiếp tục những hành vi chống đối thì tôi nghĩ là đừng nên gắn với những người của chế độ.

Cho nên tôi nghĩ rằng nó nên đi vào cụ thể từng trường hợp một. Và đương nhiên đặc xá thì luôn luôn dành cho những người mà có được một sự sửa sai cho mình. Tôi nghĩ rằng phải đi vào từng trường hợp cụ thể chứ không nên nói chung như vậy.”

Bước đầu hòa giải dân tộc

Trở lại với tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, mà trong kiến nghị gởi quốc hội để yêu cầu tiến tới một đạo luật hẳn hoi, qua đó tuyệt đối không được phân biệt, kỳ thị những người của chế độ cũ. Về điểm này, ông khẳng định:

“Hoàn toàn chính xác như vậy. Kiến nghị này cụ thể là tôi đề nghị quốc hội đại xá, tức là trả tự do không điều kiện, nó khác với đặc xá.

Đặc xá là trả tự do có điều kiện, thí dụ những người tù phải thấy là mình cải tạo tốt này, theo quan điểm này, theo quan điểm kia của nhà cầm quyền này. Nhưng đại xá là nhận thức trên vấn đề tinh thần của dân tộc, đại xá trên tinh thần của những người anh em đồng bào mà trả tự do không điều kiện.

Còn nếu sau đây quốc hội vận dụng được điều khoản đại xá, là trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho tất cả các tù nhân vốn là quân nhân và viên chức của chính thể Việt Nam Cộng Hòa thì tôi cho đó là một cái bước hòa giải dân tộc quan trọng để đi đến những bước khác nữa.

TS Luật Cù Huy Hà Vũ

Còn nếu sau đây quốc hội vận dụng được điều khoản đại xá, là trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho tất cả các tù nhân vốn là quân nhân và viên chức của chính thể Việt Nam Cộng Hòa thì tôi cho đó là một cái bước hòa giải dân tộc quan trọng để đi đến những bước khác nữa.”

Những bước khác nữa, mà tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ muốn nói, là quyền được bày tỏ chính kiến, quyền được bày tỏ lòng yêu nước và quyền được đóng góp để xây dựng cơ đồ của đất nước.

Ông cũng nhấn mạnh rằng tất cả mọi công dân Việt Nam đều có quyền tham gia chống lại những cuộc xâm lăng từ bên ngoài, những ý đồ có tính cách xâm phạm chủ quyền và độc lập của đất nước Việt Nam.

Kiến nghị đại xá toàn bộ viên chức VNCH

2010-08-31

Lần đầu tiên một kiến nghị có tính nhân bản được trình lên Quốc Hội xin đại xá toàn bộ các cán bộ viên chức chế độ VNCH cũng như đề nghị lấy tên nước là Việt Nam thay vì Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

Photo courtesy of Người Việt

TS luật Cù Huy Hà Vũ.

< object id=audioplayer1 data="http://www.rfa.org/vietnamese/manuallyupload/audio-player/player.swf" width=240 height=25 type=application/x-shockwave-flash>< /object>

< meta name=ProgId content=Word.Document>< meta name=Generator content="Microsoft Word 12">< meta name=Originator content="Microsoft Word 12"> Mặc Lâm phỏng vấn TS luật Cù Huy Hà Vũ người viết kiến nghị này mời quý vị theo dõi sau đây.

Tại sao phải “tẩy não”?

Mặc Lâm: Xin cảm ơn TS Cù Huy Hà Vũ đã dành cho chúng tôi buổi phỏng vấn đặc biệt ngày hôm nay. Thưa ông, chúng tôi vừa nhận được cái tin là ông đã đưa ra một bản kiến nghị lên Quốc Hội Việt Nam để mong muốn rằng Quốc Hội Việt Nam làm hai việc: Một là lấy tên Việt Nam làm quốc hiệu thay cho Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, và hai là xin ân xá cho tất cả tù nhân cựu quân nhân và viên chức chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, theo Khoản 10 của Điều 84 Hiến Pháp. Xin Tiến Sĩ cho biết thêm về những chi tiết trong kiến nghị này.

< meta name=ProgId content=Word.Document>< meta name=Generator content="Microsoft Word 12">< meta name=Originator content="Microsoft Word 12">

Bản thân tôi rất đau xót và thậm chí là căm giận khi Việt Nam hiện nay vẫn còn cái bầu không khí "chống các thế lực thù địch".

TS Cù Huy Hà Vũ

TS Cù Huy Hà Vũ: Bản thân tôi rất đau xót và thậm chí là căm giận khi Việt Nam hiện nay vẫn còn cái bầu không khí "chống các thế lực thù địch", coi cuộc chiến kết thúc vào ngày 30-4-1975 như là một thắng lợi có thể gọi là đúng đắn còn người bị đánh bại ở Miền Nam thì coi là cái "thế lực xấu xa" và cần phải loại trừ vĩnh viễn ra khỏi cuộc sống của người dân Việt Nam, thì tôi cho chuyện đấy là vô cùng bậy bạ bởi vì đúng là trong cuộc sống có những tranh chấp, ngay cả trong một gia đình cũng vậy thôi.

Người ta có thể cãi nhau, thậm chí lúc nóng lên có thể đánh nhau, nhưng đến khi mâu thuẫn, đến khi xung đột được giải quyết bằng một bên thắng chẳng hạn và một bên thua thì tất cả đều là anh em cũng một nhà cả, hà cớ chi lại lấy sự khác biệt về mặt tư tưởng gọi là cộng sản với tư tưởng gọi là không cộng sản, trong khi cộng sản bây giờ không còn tồn tại trên thế giới nữa và đó là cái của dởm, thì hà cớ gì lại lấy cái của dởm ấy để khẳng định tiếp tục cái cuộc chiến mà đã kết thúc vào 30-4-1975?

Ông Trần Văn Thiêng hiện đang bị chính quyền giam giữ, ảnh chụp trước năm 1975. Photo courtesy of hungvietsite.org
Ông Trần Văn Thiêng hiện đang bị chính quyền giam giữ, ảnh chụp trước năm 1975. Photo courtesy of hungvietsite.org
Việc nhà cầm quyền Việt Nam sau năm 1975 lại đưa đi cả trăm nghìn người gồm các quân nhân và viên chức chính thể Việt Nam Cộng Hòa vào tập trung cải tạo thì tôi thấy cái chuyện đấy nó là quá bất bình thường. Bởi vì khi đánh nhau trên chiến trường thì một bên thắng một bên thua, một bên hạ vũ khí rồi, một bên giành chiến thắng về mặt quân sự rồi, bây giờ lại còn phải "tẩy não", phải buộc người ta từ bỏ cái chính kiến của họ, thì tôi cho rằng cái chuyện đấy là cái chuyện bất công, vì con người sinh ra đều có quyền tự do, đó là một trong những nguyên tắc cơ bản mà Chủ Tịch Hồ Chí Minh trong Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2 tháng 9 đã nói tới, và thực ra điều này là nhắc lại nguyên tắc đã được Tuyên Ngôn Độc Lập của Mỹ nêu ra.

Ngay ở trong Hiến Pháp Việt Nam hiện thời thì cũng quy định là công dân có quyền tự do ngôn luận,ví dụ là như thế, hoặc có quyền tự do hội họp hay là lập hội. Tất cả những cái đó nó phản ánh là công dân có quyền bày tỏ những quan điểm hoàn toàn khác biệt với quan điểm của chính thể hiện nay ở Việt Nam. Thế thì cái chuyện bắt và đưa đi cải tạo hay là giam một cách trá hình như thế rất nhiều quân nhân và viên chức của chính quyền Sài Gòn thì tôi cho đấy là hành vi phản lại dân tộc Bởi vì dân tộc Việt Nam chúng ta vẫn nói là anh em, đồng bào, tức cùng một mẹ đẻ ra, cùng là người Việt, cùng một nguồn gốc. Đánh thắng rồi mà lại muốn tiếp tục tiêu diệt người ta sau khi chiến thắng thì tôi cho đấy là một tội ác.

Cấm kỳ thị người chế độ cũ?

Mặc Lâm: Có phải đó là lý do mà ông đề nghị Quốc Hội đưa ý kiến của ông làm thành một đạo luật hẳn hoi là cấm tuyệt đối không được phân biệt, kỳ thị những người của chế độ cũ, phải không ạ?

< meta name=ProgId content=Word.Document>< meta name=Generator content="Microsoft Word 12">< meta name=Originator content="Microsoft Word 12">

Kiến nghị này, cụ thể là tôi đề nghị Quốc Hội đại xá tức là trả tự do không điều kiện, nó khắc với đặc xá, đặc xá là trả tự do có diều kiện.

TS Cù Huy Hà Vũ

TS Cù Huy Hà Vũ: Hoàn toàn chính xác là như vậy. Kiến nghị này, cụ thể là tôi đề nghị Quốc Hội đại xá tức là trả tự do không điều kiện, nó khắc với đặc xá, đặc xá là trả tự do có diều kiện, ví dụ những người tù phải thấy là mình cải tạo tốt này, theo quan điểm này theo quan điểm kia của nhà cầm quyền, nhưng đại xá là bình lập tức vấn đề trên tinh thần dân tộc, đại xá trên tinh thần những người anh em, đồng bào mà trả tự do không điều kiện. Còn nếu sau đây Quốc Hội vận dụng được cái điều khoản đại xá đấy mà trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho tất cả các tù nhân vốn là quân nhân và viên chức của chính thể Việt Nam Cộng Hòa thì tôi cho đó là một bước hòa giải dân tộc quan trọng để đi đến những bước khác nữa là cái quyền được bày tỏ chính kiến, là cái quyền tất cả người Việt Nam có quyền yêu nước và có quyền đóng góp vào cơ đồ của đất nước. Và tất cả mọi người Việt Nam đều có quyền tham gia chống lại những cuộc xâm lăng từ bên ngoài xâm phạm chủ quyền và độc lập của đất nước Việt Nam.

Mặc Lâm: Thưa ông, sau năm 1975 cho tới bây giờ thì thời gian này những người bị bắt vào thời khoảng 1975 thì họ đã được thả hết rồi, tuy nhiên cũng có một vài người trong chế độ cũ đã hành động như một sự phản kháng lại chế độ bằng cách rải truyền đơn hay là chống đối theo cách mà chính phủ Việt Nam gọi là "chống phá nhà nước", như vậy ông có bao gồm những thành phần đó được đại xá hay không, thưa ông?

TS Cù Huy Hà Vũ: Chính xác là tôi muốn như vậy. Ở trong kiến nghị tôi đã nói rõ lẽ ra nhà cầm quyền cộng sản sau năm 1975 biết hòa giải dân tộc, tạo điều kiện cho tất cả những người thuộc về chế độ cũ hòa nhập với gia đình, hòa nhập với xã hội, người nào có tại thì mời người ta đóng góp, thậm chí nếu thực sự có tài thì sẽ bổ nhiệm theo quy định pháp luật bình thường vào các cơ quan công quyền. Lẽ ra thì nó phải thế, nhưng ngược lại thì nhà cầm quyền lại "tập trung cải tạo" tức là tiếp tục đẩy những người đó vào đường hầm không lối thoát, và điều đó dẫn đến một số người vũ trang, tham gia rải truyền đơn, là người thuộc của chính quyền Sài Gòn đấy.

Người tù lương tâm Nguyễn Hữu Cầu. RFA file Photo.
Người tù lương tâm Nguyễn Hữu Cầu. RFA file Photo.
Tôi cho rằng sở dĩ họ có hành động này là do chính thể hiện nay không thể hiện sự bao dung, dồn người ta vào chỗ không còn có thể sống như như một người tự do bình thường, thì tất cả những cái đấy do cấm đoán làm cho tức nước vỡ bờ, làm cho một số người này người nọ thuộc chính quyền cũ cảm thấy cần phải có những hành động mạnh mẽ, và vì vậy là họ bị nhà cầm quyền hiện nay bắt giam và đưa vào những tội gọi là xâm phạm an ninh quốc gia. Thế thì quan niệm của tôi là tất cả những người đó cần phải được trả tự do ngay tức khắc bởi vì suy cho đến cùng thì những hành vi đó có thể nói là nó không quá hơn cuộc chiến tranh mà hai bên anh em cùng một nhà ở Việt Nam đã giết nhau trong 30 năm.

Việt Nam

Mặc Lâm: Thưa Tiến Sĩ, một câu hỏi nữa là ông cũng có đề nghị Quốc Hội lấy tên Việt Nam làm quốc hiệu thay cho Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Thưa ông, ông có thể giải thích tại sao ông lại đề nghị như vậy ạ?

TS Cù Huy Hà Vũ: Rất là đơn giản! Cha ông ta trước đây lấy Việt Nam làm quốc hiệu, ngoài ra không có thêm những từ gì nữa. Thế thì tại sao bây giờ chúng ta lại không thể bắt chước cha ông mà lấy Việt nam làm quốc hiệu?

Điều thứ hai, tất cả những từ ví dụ như là Cộng Hòa kèm theo chữ Việt Nam thì giai đoạn đầu thì cũng đã hiểu rằng là khi lật đổ xong chế độ quân chủ vào ngày 2 tháng 9 và trước đó nữa để đi đến Lễ Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2-9-1945 thì chữ Cộng Hòa muốn được ghép bên cạnh chữ Việt Nam là để phân biệt từ nay trở đi mọi người dân Việt Nam sống trong chính thể cộng hòa chứ không phải là trong chính thể quân chủ nữa. Vậy chữ Cộng Hòa nó mang ý nghĩa phân biệt giữa quân chủ và cộng hòa. 65 năm đã trôi qua, tôi cho rằng mọi người trên thế giới cũng như ở Việt Nam nhiều thế hệ đều hiểu rằng không còn chế độ quân chủ ở Việt Nam nữa, cho nên không cần thiết phải thêm chữ Cộng Hòa.

Đó là điểm thứ nhất, điểm thứ hai là nước Việt Nam sẽ trường tồn vĩnh viễn, chế độ chính trị có thể thay đổi, có thể kế tục nhau nhưng Việt Nam trường tồn vĩnh viễn. Cho nên tôi cho rằng cái việc mà các chính thể chính trị lại lấy cái tiêu chí của mình để ghép vào Việt Nam thì tôi cho cái đấy là nó không đúng với sự trường tồn của Việt Nam. Ngay cả ở trong chính thể cộng sản thôi, từ năm 1945 cho tới năm 1975 lấy quốc hiệu là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, thế nhưng cũng vẫn chính thể cộng sản đấy, vẫn do Hồ Chí Minh sáng lập đấy, mà đến sau năm 1975, tức năm 1976, thì lại đổi thành Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Thành ra tôi ngay với tư cách là một người sống trong chính thể cộng sản, tôi cũng căm phẫn, bởi vì cái việc dùng Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt nam để thay thế Việt nam Dân Chủ Cộng Hòa thì đó là một sự phản bội, đó là một sự đảo chính của những người cầm quyền sau năm 1975 đối với ngay chính thể của Hồ Chí Minh.

Ý nghĩa thứ hai của Việt Nam là chỉ cần Việt Nam thôi là nó có thể áp dụng cho tất cả các triều đại của Việt Nam từ phong kiến cho đến cộng hòa. Và tôi cho rằng cái đó là cái trường tồn vĩnh viễn. Không được ghép bất kỳ một quan điểm chính trị nào với Việt Nam, vào Việt Nam!

Mặc Lâm: Một lần nữa xin cảm ơn TS Cù Huy hà Vũ đã cho chúng tôi cuộc phỏng vấn ngày hôm nay.




Kích Động Hận Thù Gây Xung Đột Tôn Giáo Để T́m Kiếm Sự Tồn Tại.

Cộng Sản Đi Sâu Vào Con Đường Tự Diệt

Lịch sử loài người đă từng ghi nhận nhiều cuộc chiến tranh: Chiến tranh biên giới quốc gia, chiến tranh sắc tộc, chiến tranh tôn giáo… Trong các cuộc chiến tranh đó, chiến tranh do bạo động tôn giáo là có vẻ tàn khốc và khó giải quyết nhất… Chính v́ thế trong xă hội văn minh ngày nay, không một thế lực chính trị nào dám khơi mào một cuộc chiến mang mầu sắc tôn giáo. Bạo động mang mầu sắc tôn giáo sẽ nhanh chóng thoát khỏi tầm kiểm soát cho dù nó được phát động từ thế lực nào, tàn bạo đến đâu, có đầy ḿnh kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường, từng chiến thắng chỗ này chỗ kia… Cũng có thể bị chết v́ chính cuộc chiến do nó khơi mào, phát động…

Thông thường chỉ những kẻ vô đạo mới liều lĩnh khơi mào bạo động tôn giáo bởi nó không có đời sống tâm linh, nó không bị ràng buộc lương tâm, và luôn mơ tưởng sẽ hưởng lợi từ cuộc chiến này. Nhưng lịch sử đă minh chứng ngược lại. Hận thù mang mầu sắc tôn giáo là thứ hận thù khủng khiếp… Nó là sự căm giận oán hờn sâu sắc đến mức luôn thôi thúc người ta có hành động trả thù. Đă có nhiều cuộc chiến tôn giáo sau khi sảy ra, người ta phát hiện âm mưu của những kẻ kích động súi dục, thay v́ hai tôn giáo đánh nhau, họ quay sang hợp tác để tiễu trừ kẻ lập mưu đẩy các tôn giáo vào ṿng bạo động… Thế lực chính trị gian manh kia sẽ phải trả giá mà nó không bao giờ tưởng tượng được.

Những kẻ kích động hận thù để phát động chiến tranh mang mầu sắc tôn giáo sẽ ngày càng thoái hoá. Từ thoái hoá nhân cách, đến thoái hoá tư duy, rồi làm rối loạn hành vi… Và bắt đầu tự huỷ. Y như tấm lợp nhựa dăi dầu mưa nắng lâu ngày trông th́ c̣n h́nh hài, động vào là vỡ vụn vậy… Cộng sản Việt Nam tồn tại được trong thế giới ngày nay đă khó, nay người cộng sản lại liều lĩnh âm mưu phát động cuộc chiến mang mầu sắc tôn giáo. Nó sẽ giúp đẩy nhanh quá tŕnh cộng sản tự huỷ, là v́ họ muốn thế, y như lời cảnh báo của Lê-nin: “Không ai kết liễu được cộng sản trừ chính người cộng sản”.

Nền tảng tồn tại của các tôn giáo là bác ái và khoan dung… Cho nên cuối cùng th́ mọi lỗi lầm đều được tha thứ mọi mâu thuẫn giữa các tôn giáo sẽ được giải toả. Những kẻ vô luân làm giả tài liệu chứng cứ lập mưu kích động bạo động sẽ lộ diện… Nó sẽ nhanh chóng tự huỷ bởi không c̣n cơ sở nào để tồn tại trong ḷng dân tộc được nữa. Đó là qui luật, là chân lư – Nó bất vị thân, cũng chẳng sợ bạo quyền dù là của cộng sản.

Cộng sản, và cộng sản việt nam từ xưa đến nay tồn tại chủ yếu dựa vào bạo quyền. Bạo quyền được người cộng sản sẵn sàng đem ra sử dụng ngay cả với đồng chí cộng sản, thậm chí cả với người thân ruột thịt của cộng sản. Những chuyện thâm cung bí sử do chính những tên trùm cộng sản cuối đời tiết lộ, hay người đồng chí cộng sản là nạn nhân của cộng sản được nếm mùi “chuyên chính vô sản” viết ra là bằng chứng không thể chối căi… Ở miền tây Nam Bộ sau 1975, có quan chức cộng sản bị đồng chí tổ chức ám sát ngay giữa trụ sở chết hụt phải chạy vào doanh trại quân đội tá túc (Bà Bạch Thị Ngọc Diệp)… Tổng bí thư csvn Đỗ Mười phải vào tận nơi rồi chua chát nói với tỉnh uỷ địa phương rằng : “Đừng để cộng sản đi tị nạn cộng sản thế này”… Căn nguyên là bà Diệp đă cả gan động đến món lợi sống c̣n của đảng uỷ địa phương – Động vào sự sống c̣n của cộng sản (bất luận món đó có hợp pháp hợp lẽ công bằng hay không) th́ đến cộng sản cũng phải đi tỵ nạn cộng sản, huống hồ các tôn giáo luôn bị cộng sản coi là cừu địch.

Kể từ khi hệ thống cộng sản hùng mạnh ở Âu châu – Đầu năo, đầu tầu của cộng sản sụp đổ tan tành, vài quốc gia cộng sản c̣n sót buộc phải hội nhập với thế giới văn minh ḥng kéo dài sự sống – Tức là phải xa rời chủ thuyết cộng sản bỏ đi nhiều nguyên lư trong lư luận của chủ nghĩa Mác… Đầu tiên họ sửa đổi các nguyên lư kinh tế. Nhưng kinh tế chính là hạ tầng, là nền móng của một thể chế chính trị, thay đổi nó đương nhiên sẽ làm tự động làm thay đổi các yếu tố chính trị… Thay đổi chính trị th́ chẳng khác ǵ cộng sản tự tay tṛng tḥng lọng vào cổ rồi nhờ người dân kéo lên giùm… Nguyễn Minh Triết cũng phải la lối om ṣm: Bỏ điều 4 hiến pháp là chúng ta tự sát.

Lư luận cộng sản đă phá sản, hệ thống tư tưởng dẫn đường bị bế tắc, nền tảng kinh tế th́ vay mượn nên hoàn toàn phụ thuộc thế giới văn minh bên ngoài… Ḷng dân bao năm nay chưa bao giờ phục cộng sản nay trỗi dậy đ̣i công lư… Như thế đôi chân của chế độ cộng sản hiện thời đă lẩy bẩy và đứng trên śnh lầy… Cộng sản sụp đổ là không tránh khỏi. Người cộng sản cũng biết vậy họ liền viện đến đôi nạng: Tuyên truyền lừa bịp xuống tay giết chóc. Nhưng tuyên truyền lừa bịp bây giờ không xuể với xă hội tin học… Giết người bây giờ không đơn giản như thời “chính quyền xô viết”… Chỉ có một cách duy nhất có thể giúp người cộng sản làm việc này là phải tạm thời đóng cửa quốc gia.

Và tạo ra t́nh huống khẩn cấp để đóng cửa quốc gia như là lối thoát cuối cùng cho người cộng sản. Một trong những cách người cộng sản tạo ra t́nh trạng khẩn cấp là kích động hận thù sắc tộc và tôn giáo, để các tôn giáo, các sắc tộc xung đột bạo động với nhau. Nhà nước cộng sản sẽ như một quan toà phân xử hai bên. Cho bên nào thua bên nào thắng tuỳ ư…

Khi sự kiện tổng giáo phận Hà Nội đ̣i tài sản đ̣i công lư nổ ra năm 2007, cộng sản đứng ngồi không yên. Những kẻ lưu manh bất đắc dĩ phải đóng kịch làm người lương thiện vội đến tận hiện trường vấn an Đức Tổng Giám Mục Hà Nội. Người Công Giáo khấp khởi vui mừng v́ lần đầu tiên chứng kiến hiiện tượng lạ lùng đến thế – Cộng sản phục thiện ??? Nhưng sau đó diễn biến sự việc mọi người đă mục sở thị. Sự gia trá, lật lọng được bày ra, nhưng người cộng sản bất cần. Họ một ḿnh một chiếu nói lấp liếm như mụ đàn bà bị truy vấn tội cắp vặt không quả tang… Phải căi lấy được chứ không nhục mặt kẻ cắp…

Có người nói Nguyễn Tấn Dũng bị muối mặt với phe Hà Nội đầu trâu mặt ngựa quyết phá đám những ván bài chính trị của ông ta… Ông ta vừa mới yết kiến Giáo Hoàng không bao giờ chỉ đạo làm cái việc tự huỷ hoại uy tín của ḿnh trên trường quốc tế. Mặt khác con đường hoạn lộ của ông ta c̣n dài, làn như thế chẳng khác lấy đá ghè chân ḿnh, sự nghiệp chính trị chết yểu… Nhưng lại có người cho rằng chính y thủ phạm, bởi khi tiếp HĐGMVN ông ta c̣n già mồm trơ chẽn bênh vực bộ máy truyền thông chuyên nghề lắp ghép đổi trắng thay đen.

Giới phân tích chính trị độc lập ở Việt Nam th́ cho rằng csvn đang lúng túng, do phải đối phó với một thế lực mà họ vẫn lo sợ từ trong học thuyết… Suốt những năm tháng tồn tại, chính quyền cộng sản luôn mơ thứ quyền lực như thần quyền của tôn giáo. Thật là mỉa mai! Thần quyền của tôn giáo th́ xuất phát từ sự yêu thương và chân thật. Yêu thương đến mức sẵn sàng từ bỏ chính ḿnh… Trong khi cộng sản lại chuyên nghề giả dối, loè bịp, lưu manh giết người vô tội vạ, giết người có khi chỉ với duyên cớ lặt vặt (Xem Đêm giữa ban ngày của Vũ Thư Hiên đoạn Trần Quốc Hoàn giết lưu manh Hà Nội v́ từng là bạn của Hoàn). Mơ có thần quyền, đă chẳng có, nay lại đối mặt làm kẻ thù của thần quyền, người cộng sản làm sao mà ăn ngon ngủ yên ???

Và bây giờ sự kiện Tam Toà sảy ra như giọt nước tràn ly… Cộng sản việt nam thực sự sợ hăi. Nh́n vào cách xử lư sự việc của nó, người ta nhận thấy sự lúng túng, bất nhất giữa các quan chức cộng sản. Sự ngạo mạn truyền thống của csvn biến đâu mất… Truyền thông láo lếu của cộng sản cũng phải bớt già mồm bởi làm thế chỉ phản tác dụng mà thôi – Cái nạng tuyên truyền lừa bịp coi như bị gẫy. Đàn áp giết người ư ??? Với giáo dân tu sĩ Công Giáo, được chết cho công lư vĩnh cửu của Chúa là phúc tử đạo – Tử đạo là con đường ngắn nhất về Thiên Đàng với Chúa. Cái gậy, cái nạng cuối cùng của tên lính thổ phỉ tàn phế cộng sản bây giờ là kích động gây xung đột ngụy tạo dưới mầu sắc tôn giáo, may chăng kéo dài sự sống ???… Lịch sử nhân loại chưa từng có thế lực nào lại ngu xuẩn đến thế. Xung đột tôn giáo chưa bao giờ có thể giải thoát cho một thế lực chính trị.

Căn bản để tồn tại của một thế lực chính trị là tuân thủ qui luật, từ qui luật tự nhiên đến qui luật xă hội. Tôn trọng các giá trị nhân bản. Tôn trọng mọi lớp người trong xă hội bằng cách thực thi công lư. Đương nhiên cũng phải tôn trọng các chuẩn mực quốc tế mà loài người đă xây dựng… Tuyệt nhiên từ cổ chí kim không có sách nào dậy một thế lực chính trị muốn tồn tại th́ phải gây hận thù tôn giáo, tiến đến bạo động và chiến tranh tôn giáo… Lê-nin cũng viết thành sách răn dậy người cộng sản rằng: Tuyên chiến với tôn giáo là một điều ngu xuẩn.

Tại sao csvn lại liều lĩnh và ngu muội đến thế ??? Có lẽ là v́ trong lịch sử, csvn đă từng lợi dụng một số tôn giáo, gây xung đột để thủ lợi. Cuộc tiếm chiến miền Nam Việt Nam, cộng sản đă xâm nhập và lôi kéo được nhiều tu sĩ, giáo dân không hiểu biết về cộng sản tham gia vào những cuộc xung đột. Từ sự kiện Phật Giáo 1963, đến Mậu Thân 1968, có rất nhiều tăng ni phật tử mơ hồ mà đi theo việt cộng nằm vùng… Có những vị Hoà Thượng bị họ “cơng đi lên núi” rồi đưa ra Hà Nội. Lợi dụng uy danh của các vị cao tăng trong chiến tranh chưa hết, csvn c̣n lấy danh các vị để cưỡng lập giáo hội quốc doanh, mà ngày nay ai cũng nhận biết… Ở một góc độ nào đó, csvn đă thành công trong việc lợi dụng tôn giáo vào các mưu đồ chính trị bẩn thỉu của nó. Mặc dù ḷng người không phục nhưng sự đă rồi…

Với kinh nghiệm đó, csvn những tưởng đem ra “nhân rộng điển h́nh” chiến thuật xung đột tôn giáo. Nhưng lịch sử đă sang những trang mới. Mỗi tôn giáo lại có những đặc thù riêng làm sao dùng chung một kinh nghiệm ??? Bộ mặt thật của cộng sản ngày càng lộ rơ, với các phương tiện kỹ thuật ngày nay, người ta không khó khăn lắm để vặch mặt bọn đầu gấu tội phạm xă hội đen tay chân công an cộng sản ngụy trang dưới lớp áo giáo dân Phật Giáo bất b́nh với Công Giáo. Công an cộng sản cũng khó mà ép buộc các vị tăng ni Phật Giáo lên tiếng cho dù họ bị áp chế đủ bề. Bài học đau đớn của lịch sử c̣n tày liếp, tôn giáo mà bị quốc doanh hoá th́ tín đồ bại hoại, đạo pháp tan hoang, nơi thờ tự thành đ́nh làng, thành công ty…

Kích động hận thù, gây xung đột tôn giáo, tạo ra t́nh trạng khẩn cấp, đóng cửa quốc gia để giết người diệt khẩu. Csvn lần nữa đẩy quốc gia dân tộc Việt đến bờ vực thẳm. Kẻ nào chủ mưu làm việc này ? Đó là 15 tên uỷ viên bộ chính trị csvn – Những kẻ người dân chưa bao giờ bầu lên, chưa bao giờ uỷ quyền – Chúng là những kẻ ngụy quyền cố bám giữ quyền lực để kéo dài sự sống. Lịch sử sẽ phán xét chúng như đă từng phán xét những kẻ độc tài ác man – Stalin bây giờ ở đâu ??? Hồ Chí Minh bây giờ ở đâu ??? Con cháu ông ta bây giờ ở vị trí nào của xă hội loài người ??? Hỡi ôi ! Người cộng sản vẫn cho rằng chẳng có thánh thần chẳng có đời sau ǵ sốt, thế mà đời sống hiện hữu của xă hội loài người họ cũng tàn lụi cũng tuyệt tự th́ họ tranh đấu cho cái ǵ ???

Nói với người cộng sản th́ phải nó cũng không nghe, trái nó cũng không nghe. Tuyên chiến với tôn giáo, kích động hận thù để gây bạo động tôn giáo, cộng sản Việt Nam đang đi sâu vào con đường tự hủy. Đằng nào th́ cộng sản cũng đổ, nhưng nếu chúng ta hèn nhát th́ thật là bất hiếu với tổ tiên và nhục mặt với hậu thế.

 Lê Sáng

 Phóng viên Vietcatholic


Lời Giới Thiệu: Giáo sư Phạm Minh Hoàng, giảng dạy tại Đại học Bách khoa TPHCM đã bị công an bắt giữ hôm 13-8-2010, với tội danh "hoạt động lật đổ chính quyền". Trước khi bị bắt, ông đã cho phổ biến nhiều bài viết trên internet với bút danh Phan Kiến Quốc. Dưới đây là bài do GS Phạm Minh Hoàng đưa lên trong blog cá nhân hôm 2-5-2010 với tựa đề " Xóa bỏ hận thù: tại sao không?"

***

Một trong những điều người ta cảm nhận được trên truyền thông trong hai tuần đổ lại đây là những bài viết kêu gọi sự hòa hợp, xóa bỏ hận thù. Dễ có đến hơn chục bài, thậm chí còn có cả những cuộc giao lưu giữa những người có tiếng tăm trong xã hội. Điều này cũng dễ hiểu vì chúng ta đang bước sang năm thứ 35 ngày chấm dứt chiến tranh, thống nhất đất nước.

Chủ đề này đã nhiều lần được đưa lên báo, đã nhiều cuộc hội thảo, đã có nhiều phát biểu nhưng hình như nó vẫn còn nguyên vẹn, nếu không báo chí và truyền thông chẳng có hàng loạt bài “bức xúc” như vậy. Nhưng sau khi đọc những bài viết này thì những trăn trở trong tôi chẳng những không bớt mà còn nổi sóng hơn.

Cái thắc mắc trước tiên là các bài viết hầu như đều bắt đầu bằng điệp ngữ “Không có kẻ thắng người thua nhưng cả dân tộc Việt Nam thắng”, nhưng tất cả các bài viết đều xuất phát từ “kẻ thắng”, họa hoằn lắm thì cũng thấy ông Nguyễn Cao Kỳ, Tướng Nguyễn Hữu Có, nhưng những nhân vật này từ lâu cũng chẳng còn ở phía “kẻ thua”. Điều đó có nghĩa rằng ngay trong lúc đi tìm sự hòa hợp, chúng ta vẫn chỉ đi tìm từ phía “kẻ thắng” (tạm gọi là như thế cho dễ hiểu), nên khó mà tìm ra sự đồng thuận.

Khi đọc các bài viết, tôi thấy tât cả hình như vẫn đóng khung - cả về hình thức lẫn nội dung – và chẳng có một cái gì mới để giải quyết một vấn đề xưa cũ từ 35 năm. Tôi có thể ví chúng như một bài luận cấp 2 gồm 3 phần, nhập đề, thân bài và kết luận:

- Nhập đề : Đại thắng mùa Xuân 1975 là kết quả tổng hợp của thời cơ cách mạng, sự phát triển có tính bước ngoặt về thế và lực của cách mạng Việt Nam, sự hội tụ các yếu tố thiên thời, địa lợi, nhân hòa để làm nên một trong những chiến thắng vĩ đại nhất của dân tộc…(Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết)

- Thân bài : Tuy nhiên sự nghiệp đặt ra sau khi thống nhất giang san là thống nhất lòng người dường như vẫn chưa hoàn thành trọn vẹn. Bằng chứng là chúng ta vẫn phải nói về hòa giải, hòa hợp dân tộc. Phải chăng 35 năm là một thời gian quá dài cho hòa giải và hòa hợp dân tộc (phỏng vấn cựu đại sứ Võ Văn Sung) hay Sự mất mát, đau khổ ở cả hai phía, trong nhiều gia đình Việt Nam. Có những vết thương lòng rất sâu nên sự hàn gắn không dễ dàng, đòi hỏi thời gian... Chúng ta đã giành được độc lập nhưng đất nước còn nghèo, còn thua kém nhiều nước xung quanh. Về mặt dân tộc, họ không có gì nổi trội hơn dân tộc Việt Nam cả nhưng họ lại hơn chúng ta về trình độ phát triển kinh tế - xã hội. (phỏng vấn Cựu phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Bình).

- Kết luận : Bởi vậy, phải làm thế nào để xây dựng và phát triển một nước Việt Nam phồn vinh và vững mạnh, một xã hội công bằng, dân chủ và văn minh. Trước mắt là tiến hành công nghiệp hóa và hiện đại hóa đất nước. Đó là mục tiêu mà với mọi người Việt Nam yêu nước ai cũng thấy day dứt. .(phỏng vấn Bà Nguyễn Thị Bình)

Thú thật, cũng là một giảng viên đại học nhưng tôi không đủ can đảm đọc hết chục bài viết nhưng có cùng một nội dung sáo mòn kiểu này. Hoàn toàn không có một cái gì mới và cụ thể để giải quyết vấn đề cực kỳ cấp bách như vấn đế hòa hợp, xóa bỏ hận thù. Đó là chưa kể đến văn phong của một vài vị đi ngược lại nội dung bài viết, chẳng hạn như trong bài phỏng vấn ông Võ Văn Sung, ông đã viết: ”Thời điểm cuối tháng 4/1975 nếu Nguyễn Văn Thiệu và bè lũ còn nắm quyền và thực hiện tử thủ như ở Xuân Lộc…”, hoặc lời phát biểu của ông Nguyễn Trọng Huấn, người đã tiếp quản miền Nam năm 75 trong cuộc giao lưu do báo Doanh nhân Sài Gòn tổ chức :“chúng tôi phải cải tạo các anh (…) vì rằng đó chỉ là một phần của cuộc đấu tranh giai cấp.”

Trở lại vấn đề hòa hợp, xóa bỏ hận thù, chắc chắn chúng ta không thể không đề cập đến nghị quyết 36/NQ-TW ngày 26/3/2004 của Bộ Chính trị về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài. Và cũng chính vì nội dung này tôi đã có dịp tham dự một buổi hội thảo tại Sàigòn vào tháng 7/2006 do Uỷ ban về người Việt Nam ở nước ngoài tổ chức, tại đây tôi đã ghi nhận được hai phát biểu khá lý thú. Phát biểu thứ nhất : Theo ông Nguyễn Trí Dũng (Việt kiều Nhật có nhiều đóng góp xuất sắc về công nghệ) thì ông đã tham dự "gần một trăm" cuộc hội thảo về chính sách thu hút việt kiều. Điều đó cho thấy rằng đảng đã không tập hợp thêm được nhân tố mới và nghị định 36 không tạo được chuyển biến.

Phát biểu thứ hai từ ông Bùi Kiến Thành, một việt kiều Mỹ, đã có kinh nghiệm về tài chánh ngay từ thời chế độ VNCH và hiện đang là cố vấn tài chính cho chính phủ Việt Nam. Ông Thành nói : ”sau hơn 30 năm chấm dứt chiến tranh, hố chia rẽ giữa hai chiến tuyến chưa được dẹp bỏ. Trên báo đài, trên các phương tiện truyền thông, các diễn văn chính thức người ta vẫn hô hào xóa bỏ quá khứ, xóa bỏ hậu quả chiến tranh... nhưng tất cả chỉ là những hô hào suông.” Rõ là bài toán nan giải.

Gần đây báo chí hay trích lời Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết : ”Tôi mong bà con, hãy vì quê hương đất nước, gác bỏ những khác biệt của mình, hãy đoàn kết lại, cùng nhau xây dựng Mẹ hiền Việt Nam, đất nước Việt Nam giàu mạnh, hùng cường. Đó không chỉ là lời nói và ý kiến của tôi mà là tâm nguyện của cả dân tộc Việt Nam, là ý chí của Đảng và Nhà nước Việt Nam”.

Tôi cực kỳ ngạc nhiên khi đọc những giòng này hoa mỹ này, đơn thuần là vì nó xuất phát từ một người lãnh đạo đất nước. Ông Triết được bầu ra (tạm gọi là như thế) để quản lý, vậy thì nếu đó là ý Đảng và Nhà Nước thì ông cứ làm bằng cách ban hành các biện pháp cần thiết thay vì cứ kêu gọi chung chung như thế. Nhân dân đang dài cổ trông chờ những biện pháp chứ không phải những ước mơ. Đảng lãnh đạo, Nhà Nước quản lý mà cứ “huấn dụ” bằng nghị quyết hoặc bằng những từ hoa mỹ thì người dân (vốn chỉ…làm chủ) còn biết phương nào để vái?

Trong cái tận cùng bế tắc của những “bài luận cấp 2” thì bất ngờ vớ được một bài viết của nhà văn Nguyễn Quang Thân trên Phụ Nữ ngày 30/4/2010 với tựa đề “Từ vòng tay của mẹ”. Ông Thân viết : ”Có lẽ vấn đề mấu chốt ở chỗ chúng ta rất dễ thống nhất với nhau, hòa hợp với nhau trên chủ trương, lời nói, nhưng cả hai phía lại khá khó khăn và thiếu những thay đổi phù hợp trong việc làm, trong từng chi tiết nhỏ như cách tiến hành một ngày kỷ niệm, thậm chí một cách xưng hô chẳng hạn”.

Tôi xin được phép khai triển ý kiến tác giả, nếu không đúng xin nhà văn và mọi người bỏ qua :

1. Cách tiến hành một ngày kỷ niệm. Cho dù đứng về phe nào đi nữa thì ngày 30/4 đúng là một ngày kỷ niệm, ngày chấm dứt chiến tranh. Nhưng cái cung cách ăn mừng rầm rộ như vừa qua rõ ràng là không có lợi cho việc xóa bỏ hận thù. Trong suốt hai tuần cuối tháng tư, đài VTV3 trong mục thời sự liên tục phát sóng về những chiến thắng từ Buôn Ma Thuột cho đến Sàigòn. Tôi chắc chắn là sẽ chẳng có gia đình cán bộ, công viên chức, binh sĩ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) nào có thể xem một cách vô tư mà không công chiếu thì các binh sĩ Quân Đội Nhân Dân Việt Nam (QĐNDVN) cũng sẽ bất mãn vì xương máu của họ bị lãng quên. Nhưng nếu tôi không lầm thì xương máu của các binh sĩ VNCH cũng là máu đỏ da vàng thì phải.

Thử nghĩ nếu có ngày “30/4 ngược”, nghĩa là xe tăng M-48 của VNCH húc đổ trụ sở Trung Ương Đảng và bắt sống Tổng bí thư Lê Duẩn và “bè lũ” (xin được mượn từ ngữ của nhà ngoại giaoVõ Văn Sung), và trong suốt 35 năm sau đó bắt cả miền Bắc xem lại cảnh các binh sĩ của mình lũ lượt ra hàng lính miền Nam, thì chắc chắn là chúng ta sẽ lại cùng nhau ngồi tìm giải pháp cho vấn đề xóa bỏ hận thù như ngày hôm nay.

Vậy có thể nào chúng ta sẽ kỷ niệm ngày 30/4 một cách khác ? Đó sẽ là ngày tưởng niệm tất cả mọi người Việt không phân biệt phe phái đã nằm xuống sau 20 năm nồi da nấu thịt ? Còn gì đẹp hơn hình ảnh hai chiến sĩ QĐNDVN và VNCH trong sắc phục cùng thắp nén hương trước bàn thờ Tổ Quốc.

2. Cách xưng hô : Trong các phóng sự, mỗi khi đánh chiếm được một cơ quan, một tỉnh thành nào của chính phủ VNCH thì bây giờ người ta dùng những từ như "đánh chiếm sào huyệt của địch", "xóa tan hang ổ của ngụy quyền". Thiết nghĩ chữ "sào huyệt, hang ổ" chỉ nên dùng cho bọn cướp, cho súc vật, không nên dùng cho người, nhất nữa lại là những người mình đang kêu gọi cùng nhau xóa bỏ hiềm khích, cùng nhau sống chung. Cũng về cách xưng hô, các binh sĩ, sĩ quan VNCH thường được gọi là tên lính ngụy, tên tướng, tá ngụy kèm theo những tính từ có tính cách mạt sát, mạ lỵ... chẳng hạn tên tướng ngụy Nguyễn Khoa Nam,tên tướng ngụy Phạm Văn Phú, tên đại tá ngụy Hồ Ngọc Cẩn... Nếu ngày “30/4 ngược” xảy ra, nhân dân miền Bắc sẽ nghĩ sao khi suốt 35 được “rót vào tai” những từ “tên cộng nô” tiếp sau đó là các vị như Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Đồng Sỹ Nguyên ? Những từ ngữ có tính cách thóa mạ này cũng nên bỏ.

Làm như thế có thực sự xóa bỏ hận thù ? Tôi nghĩ là cần nhưng chưa đủ. Đây là một vết thương nhức nhối đã kéo dài quá lâu nên không thể một sớm một chiều có thể biến mất, nhưng nếu không bắt đầu bây giờ thì chu kỳ 5 năm sau, kỷ niệm 40 năm chấm dứt chiến tranh, chúng ta lại phải đọc lại những “bài luận cấp 2” mà mọi người đã thuộc lòng.

Và đã làm là làm đến nơi đến chốn. Tất cả hai điều trên phải được luật hóa chứ không phải là những lời kêu gọi suông hoặc những nghị quyết không có giá trị pháp luật.

Để kết thúc, tôi xin lấy lại lời của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt vào năm 2005 :”ngày 30/4/75 là ngày có hàng triệu người vui mà cũng có hàng triệu người buồn, đó là một vết thương chung của dân tộc".

(Phan-Kiến-Quốc, bút danh của GS Phạm Minh Hoàng)



 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email  Thảo luận


Những nội dung khác:




Lên đầu trang

     Tìm kiếm 

     Tin mới nhất 
Nhận được tin vui viện trợ Mỹ được Hạ Viện chấp thuận, quân Ukraine tổng phản công đánh bom tàu ​​cứu hộ lâu đời của Nga ở Crimea
Bí mật 30-4 chưa bao giờ tiết lộ : Quân đội Mỹ và VNCH suýt bắn nhau tan nát vào giờ chót Vì Bị Bỏ Rơi
Viết về ngày Quốc Hận, 30-4-1975
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford!
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh!
Tưởng niệm tháng tư 75
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến
Tưởng niệm cuộc chiến với đại cường TQ anh em môi hở răng lạnh sông liến sông núi liền núi
Tỷ lệ dân số độc thân Việt Nam và Đông Nam Á

     Đọc nhiều nhất 
Ảnh hưởng của Nga đối với phe Trump và đảng Cộng Hoà tại quốc hội làm ngăn chân gói viện trợ vũ khí cho Ukraine để vừa lòng Putin [Đã đọc: 672 lần]
Nhiều thanh niên Ấn, TQ và VN đang du học, lao động hoặc định cu bị Nga bắt lính đưa ra tiền tuyến [Đã đọc: 657 lần]
CSBK chứng tỏ tình yêu đối với Nga: đội mưa hiến máu cứu người - Phú Trọng tha thiết mời Putin thăm VN bảo đảm không bị bắt [Đã đọc: 648 lần]
Không khiếp nhược như CSVN,Philippines 'thách' Trung Quốc ra tòa quốc tế [Đã đọc: 574 lần]
Bấc Công Diệt Nam Cộng thu hết giang san vào tay BK độc quyền trị quốc bình thiên hạ [Đã đọc: 541 lần]
Nhân dân Pakistan chống Tàu cứu nước: Tấn công tự sát nhằm vào nhóm kỹ sư Trung Quốc, 6 người thiệt mạng [Đã đọc: 535 lần]
CHXHCNVN: Vô địch thế giới sinh viên đại học làm kinh tế: mãi dâm 4 lần được cho học [Đã đọc: 529 lần]
Tưởng niệm tháng tư 75 [Đã đọc: 515 lần]
Ukraine trước nguy cơ bị đảng Cộng Hòa của Trump bỏ rơi như VNCH thời TT Ford! [Đã đọc: 502 lần]
Nhiều nước thế giới cấm công dân miền Bắc CHXHCNVN nhập cảnh! [Đã đọc: 464 lần]

Trang chủ :: Tin tức - Sự kiện :: Website tiếng Việt lớn nhất Canada email: vietnamville@sympatico.ca :: Bản sắc Việt :: Văn hóa - Giải trí :: Khoa học kỹ thuật :: Góc thư giãn :: Web links :: Vietnam News in English :: Tài Chánh, Đầu Tư, Bảo Hiểm, Kinh Doanh, Phong Trào Thịnh Vượng :: Trang thơ- Hội Thi Nhân VN Quốc Tế - IAVP :: Liên hệ

Bản quyền: Vietnamville
Chủ Nhiệm kiêm Chủ Bút: Tân Văn.