Hàn Quốc bắt 2 tiếp viên hàng không Việt Nam (BK) vì nghi buôn lậu tinh dầu cần saHai nữ tiếp viên hàng không Việt Nam vừa bị cảnh sát Hàn Quốc bắt giữ vì bị nghi ngờ buôn lậu số tinh dầu cần sa trị giá 300 triệu won (5,4 tỷ VND) vào nước này.
Hai nữ tiếp viên hàng không Việt Nam vừa bị cảnh sát Hàn Quốc bắt giữ vì bị nghi ngờ buôn lậu số tinh dầu cần sa trị giá 300 triệu won (5,4 tỷ VND) vào nước này.
Theo đài MBC, cảnh sát thành phố Incheon hôm nay đã bắt giữ 2 nữ tiếp viên hàng không Việt Nam vì nghi ngờ buôn lậu tinh dầu cần sa vào Hàn Quốc. Hai tiếp viên này ở độ tuổi 20, bị cáo buộc mang số tinh dầu cần sa trị giá 300 triệu won tới Hàn Quốc vào tháng 4 năm nay.
Báo cáo của cảnh sát Incheon cho biết, 2 nữ tiếp viên đã khai nhận việc chuyển hộ hàng hóa từ Việt Nam sang Hàn Quốc và ngược lại. Mỗi lần vận chuyển họ nhận được từ 68.000-150.000 Won (1,2-2,7 triệu VND). Hai nữ tiếp viên nói rằng họ chỉ nhận chuyển hàng hộ, không biết bên trong là chất bị nghiêm cấm.
Hiện tại, cảnh sát Hàn Quốc đang truy tìm các tiếp viên hàng không có liên quan, đồng thời mở rộng điều tra để xác định xem có thêm bất cứ cá nhân nào, bao gồm cả người Hàn Quốc, tham gia vụ việc.
Theo đài MBC, việc kiểm tra hành lý với thành viên phi hành đoàn ở sân bay đơn giản hơn nhiều so với hành khách thông thường. Nhưng sau vụ việc này, hải quan sân bay Incheon nói rằng sẽ tăng cường kiểm tra hành lý của các tổ bay tới từ Việt Nam.
Sau khi chiếm miền Nam, CSBV đã quốc hữ hóa Ải Vietnam(HKVN) đổi tên thành Vietnam Airlines và độc quyền chiếm đoạt tất cả chức vụ từ TGĐ ban quản trị đến tiếp viên, thợ máy, lao công. Nói đến Vietnam Airlines là nói đến CSBK
Sáng kiến made in BK: Giấu ma túy ở “vùng kín” - trò ma mãnh đánh lứa hải quan quốc tế
Báo CAND ra ngày 25/12 đã đưa tin về việc nữ quái Nguyễn Thị Tình, 35 tuổi, trú tại huyện Gia Bình (Bắc Ninh) đã 4 lần giấu ma túy vào “vùng kín” của mình để vận chuyển từ Sơn La về Bắc Ninh tiêu thụ. Đây là trò ma mãnh nhưng rất nguy hiểm mà một số đối tượng, trong đó có nhiều đối tượng là Việt kiều sử dụng nhằm qua mặt các cơ quan bảo vệ pháp luật. Thế nhưng, dù “khổ nhục kế” như thế, vẫn nhiều đối tượng bị cơ quan Công an bắt giữ. Một số đối tượng khác còn bị nguy hiểm đến tính mạng khi ma túy bị bục bao gói, thẩm thấu vào cơ thể… >> Nữ quái 4 lần giấu ma túy ở 'vùng kín' chờ ra tòa
“Khổ nhục kế” vẫn bị phát hiện
Đối tượng Lâm Thị Kim Hồng Hạnh (37 tuổi, quốc tịch Australia) vừa bị Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an tỉnh Tây Ninh phối hợp với Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy bắt giữ hôm 2/12 vừa qua tại sân bay Tân Sơn Nhất là một trường hợp như thế. Do đã có thông tin đối tượng Hạnh sẽ vận chuyển một lượng lớn ma túy trong cơ thể để xuất cảnh trên chuyến bay VN 781 từ TP Hồ Chí Minh đi Melbourne (Australia) nên lực lượng Công an đã phối hợp với các cơ quan chức năng của sân bay Tân Sơn Nhất tiến hành kiểm tra đối tượng khi chị ta làm thủ tục xuất cảnh.
Qua kiểm tra, cơ quan chức năng đã phát hiện có 5 thỏi heroin bọc trong bao cao su với tổng trọng lượng gần 380g được Hạnh giấu ở “chỗ kín”, hậu môn và trong quần lót. Theo lời Hạnh khai, chị ta nhận vận chuyển số ma túy trên về Australia với tiền công 25.000 AUD.
Vụ án “giấu chỗ kín” đầu tiên mà các trinh sát Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an TP Hà Nội khám phá là vụ bắt đối tượng Trần Thị Hợp, 52 tuổi, trú tại Bắc Ninh. Qua công tác trinh sát, đơn vị đã phát hiện Hợp là một “mắt xích” quan trọng trong đường dây mua bán, vận chuyển ma túy tuyến Sơn La- Hà Nội- Lạng Sơn. Khi bắt giữ Hợp, các trinh sát cũng phải theo sát thị ta từ Bắc Giang đi Mộc Châu (Sơn La) lấy hàng rồi vận chuyển về khu vực quận Hà Đông (Hà Nội) mới bắt giữ. Khi thấy các trinh sát “đọc vị” được cách thức giấu ma túy tưởng như rất “độc” của mình, Hợp đành khai nhận đã giấu hơn 200g ma túy chia thành 3 gói, một giấu trong “chỗ kín”, một nhét vào hậu môn, còn lại buộc sát nách. Các trinh sát đã áp giải Hợp đến cơ sở y tế để các bác sỹ lấy giúp ma túy giấu ở những chỗ “hiểm” của nữ quái này ra…
Trần Thị Hợp, Lâm Thị Kim Hồng Hạnh giấu ma túy vào “chỗ kín”.
“Cáo tự lòi đuôi”
Theo tài liệu Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy còn lưu giữ, có 2 đối tượng là Việt kiều Australia đã tự “lòi đuôi” trò giấu ma túy trong cơ thể khi số ma túy này bị bục, thẩm thấu, khiến các đối tượng bị…bất tỉnh vì ngộ độc heroin. Như đối tượng Nguyễn Hưng, 34 tuổi, đi trên chuyến bay từ Hà Nội đến sân bay quốc tế Sydney (Australia) thì bị bất tỉnh khiến các hành khách đi cùng nhốn nháo. Người bạn gái đi cùng chuyến bay là Ngọc Anh cũng có dấu hiệu mệt mỏi. Hai người này nhanh chóng được chuyển ra xe cấp cứu đến bệnh viện để kiểm tra. Trên xe cấp cứu, Nguyễn Hưng đã nôn ra khoảng 10 đến 15 viên nhỏ nghi giống ma túy. Khoảng 1 tiếng sau thì sức khỏe của Ngọc Ánh xấu đi nhiều, các nhân viên phải đưa cô này đi chụp CT, thế là phát hiện nhiều vật thể lạ giấu trong dạ dày và âm đạo. Kết quả, các nhân viên y tế đã lấy được 18 viên chứa chất nghi ma túy trong người Nguyễn Hưng, còn trong cơ thể Ngọc Anh thì phát hiện 3 vật hình trụ khá lớn giấu trong âm đạo, một vật có chứa khoảng 50 viên nhỏ chứa trong trực tràng…
Hãng hàng không Việt Nam Airlines từng phải cho quay trở lại sân bay Tân Sơn Nhất một chiếc máy bay đi Sydney cũng vì một hành khách bị… bất tỉnh vì nuốt heroin vào bụng. Đó là hành khách Nguyễn Kant, Việt kiều Australia. Khi máy bay cất cánh được khoảng 2 tiếng thì đột nhiên Nguyễn Kant ngất xỉu, hôn mê, cần cấp cứu khẩn cấp. Chiếc máy bay đành quay trở lại, hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất để cấp cứu nạn nhân. Để cứu tính mạng của đối tượng này, các bác sỹ Bệnh viện Chợ Rẫy đã phải dùng kỹ thuật nội soi để gắp ra khỏi dạ dày 9 túi bao cao su, bên trong đựng bột trắng heroin.
Theo một lãnh đạo Trung tâm giám định ma túy của Viện Khoa học hình sự Bộ Công an, một liều heroin bình thường các con nghiện sử dụng là từ 5 đến 10mg, nếu sử dụng quá mức này sẽ dẫn đến ngộ độc heroin, trong trường hợp hàm lượng ma túy thẩm thấu lớn có thể dẫn đến tử vong hoặc để lại di chứng trên hệ thần kinh của đối tượng.
Thiếu tá Ngô Thanh Bình, Trưởng Phòng 5, Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy cho biết: Để đấu tranh với tội phạm này, lực lượng Công an phải làm tốt công tác nghiệp vụ cơ bản, đặc biệt tại các sân bay, khi kiểm soát các đối tượng nghi vấn, nếu không phát hiện ma túy trong hành lý hay những chỗ giấu thông thường trên cơ thể thì chú ý những biểu hiện nghi vấn của các đối tượng này. Khi nuốt, nhét ma túy vào cơ thể, các đối tượng sẽ rất khó chịu, đau rát trong cơ thể, đi lại không bình thường, ngại ăn, ngại uống, đi vệ sinh… Hầu hết các đối tượng này thường đến sát giờ bay mới đến làm thủ tục, có thái độ hoang mang, lo lắng.
T. Hòa
Những vụ án dùng 'độc chiêu' giấu ma tuý tận 'chỗ kín' vẫn sa lưới
Cho ma túy vào túi nylon rồi nhét vào tử cung, hậu môn, vùng kín... là những quái chiêu của tội phạm nữ buôn ma tuý.
Nữ Việt kiều tử vong vì nhét ma túy vào "chỗ kín"
Lúc 20h ngày 24.2.2014, bà P (50 tuổi, Việt kiều Australia) được người nhà đưa đến BV Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng nguy kịch. Bệnh viện chẩn đoán bệnh nhân bị choáng phản vệ.
Vừa hồi sức cấp cứu xong, bà P được bác sĩ theo dõi đặc biệt, nhưng đến trưa 25.2 thì tử vong. Qua chụp hình ảnh, bệnh viện phát hiện trong trực tràng và âm đạo có ba bịch chứa chất bột trắng nên báo cho cơ quan công an làm rõ.
Quá trình khám nghiệm và mổ tử thi, cơ quan công an lấy ra ba gói ma túy hình trụ, dài khoảng 14cm, đường kính 5cm. Ước tính ba gói heroin trên tương đương ba bánh, trọng lượng gần 1kg.
Thông tin ban đầu, bà P sống ở Sydney (Australia) và thường về quê ở huyện Càng Long (Vĩnh Long) thăm viếng người thân.
Tết Nguyên đán vừa qua, bà P về quê chơi. Theo lịch, vào lúc 20h45 ngày 24.2 bà P sẽ lên máy bay về Australia. Trước đó một ngày, bà P đi cùng người cháu lên TPHCM thuê khách sạn tại khu Trung Sơn (Bình Chánh, TPHCM) ở để chờ ra sân bay.
Đến trước giờ bay, người cháu đến phòng của bà P để chở bà ra sân bay thì thấy phòng bị khóa, gọi cửa không được. Khi nhân viên của khách sạn lên mở cửa phòng thì phát hiện bà P đang bất tỉnh trong phòng nên đưa đi cấp cứu.
Độc chiêu giấu ma túy của 8 nữ quái
Nhận được thông tin ngày 20.11.2012, đường dây gồm 8 nữ quái sẽ vận chuyển một số lượng lớn ma túy từ Hòa Bình về, Công an Hải Phòng lập chuyên án 647T, chia các mũi trinh sát để phá án.
Khi các nghi phạm từ Tân Lạc (Hòa Bình) trở về trên chiếc Fortuner, cảnh sát bám theo. Đến khu vực trạm giao thông số 2 tại huyện An Dương (Hải Phòng), các trinh sát tổ chức bắt giữ. Khám xe, cảnh sát không thu được tang vật. Khám người các nghi can vẫn không tìm được bằng chứng.
Trong khi trinh sát không hiểu số ma túy lớn được chúng cất giấu ở đâu thì bất ngờ trong nhóm nghi can có người tỏ vẻ đau đớn, có người buột miệng kêu đau bụng.
Một số y tá Bệnh viện Đa khoa huyện An Dương được trưng dụng trong đêm để khám xét những "quý bà" này. “Lần lượt 8 người bị đưa vào phòng kiểm tra và phải hơn một tiếng đồng hồ sau họ mới “đẻ” ra hết số ma túy giấu trong vùng kín” - một nữ trinh sát nhớ lại.
Các nghi phạm thú nhận đã cho ma túy vào túi nylon thành từng gói dài 12cm giấu trong bao caosu rồi đưa từ từ vào trong người. Để mỗi người có thể nhét được khoảng nửa bánh heroin, chúng phải dùng thuốc bôi trơn.
Trong 8 nghi can có chị em Thu và 3 cặp chị em sinh đôi. Thu khai trả công mỗi người 3 triệu đồng một lần vận chuyển thuê. Sau mỗi phi vụ trót lọt, họ được nghỉ ngơi khoảng 4-5 ngày để đỡ đau.
Nữ quái buôn ma túy giấu hàng vào “chỗ kín”
Sáng ngày 16.10.2012, tại tổ 13, khu vực 5 phường An Hòa (TP.Huế), lực lượng cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy Công an TP. Huế đã phát hiện và bắt quả tang hai đối tượng có hành vi mua bán trái phép chất ma túy.
Đó là Trần Thị Tuyết (SN 1969, trú tại 42 đường Trần Quý Cáp, phường Thuận Lộc) và Nguyễn Thị Hoài Vi (SN 1994, trú tại tổ 13, khu vực 5, phường An Hòa, cùng TP.Huế).
Đối tượng Vi tuy còn nhỏ tuổi, nhưng đã đi mua ma túy.
Vào thời gian và địa điểm trên, Tuyết đã thực hiện hành vi bán trái phép cho Vi 2 tép heroin với giá 400 nghìn đồng và bị lực lượng phòng, chống ma túy phát hiện bắt quả tang.
Đào Thị Tuyết đã giấu ma túy vào "chỗ kín" của mình để hòng che giấu tội.
Được biết, Tuyết vừa bị Tòa án Nhân dân TP.Huế tuyên phạt 8 năm tù về hành vi mua bán trái phép chất ma túy. Do nuôi con dưới 36 tháng tuổi nên đối tượng được tạm hoãn thi hành án. Mặc dù được hưởng sự khoan hồng, nhân đạo của Nhà nước, nhưng Tuyết vẫn “chứng nào tật ấy”.
Đặc biệt, khi bị bắt Tuyết cố tình che giấu tang vật, cất giấu ma túy ở chỗ “kín” trong người; nhưng Tuyết đã không thể “qua mắt” các trinh sát nữ dày dạn kinh nghiệm ở đội ma túy Công an TP.Huế.
Nữ quái Hải Phòng sa lưới vì giấu ma túy ở "vùng kín"
Chiều 4.6.2012, Công an huyện An Dương - TP. Hải Phòng cho biết, vào hồi 22 giờ 30 phút ngày ngày 3.6, tại khu vực làng Trang Quan, xã An Đồng, huyện An Dương (Hải Phòng), Đội cảnh sát điều tra tội phạm ma tuý - Công an huyện này đã phục kích, bắt quả tang Nguyễn Thị Thu Hiền (SN 1974, đăng ký hộ khẩu thường trú tại số 6, ngõ Hàng Gà, đường Cát Dài, quận Lê Chân, Hải Phòng) có hành vi vận chuyển, tàng trữ trái phép chất ma tuý.
Nguyễn Thị Thu Hiền đã giấu 100 viên ma tuý tổng hợp vào chỗ "kín".
Là đối tượng có 3 tiền án với tổng cộng 10 năm tù giam về tội ma tuý và đánh bạc nên Nguyễn Thị Thu Hiền thừa gian ngoan xảo quyệt cũng như thủ đoạn đối phó với cơ quan chức năng. Khi bị tiến hành kiểm thể, Hiền vẫn tự tin cho rằng lực lượng công an không thể phát hiện 100 viên ma tuý tổng hợp (“thuốc lắc”) đã giấu vào chỗ “kín” của phụ nữ. Song "chiêu độc" này của Hiền cũng vẫn bị lực lượng công an phát hiện.
Bước đầu, Nguyễn Thị Thu Hiền khai nhận đã mua số ma tuý trên tại đường Miếu Hai Xã (quận Lê Chân) và đem về làng Trang Quan để tiêu thụ. Trong khi vận chuyển, thị đã bị lực lượng công an phát hiện, bắt giữ.
Cơ quan điều tra cho biết thêm, đây là một trong những loại ma tuý tổng hợp loại mới nhất, có màu vàng, dạng nén, hình bông hoa 3 cánh quả trám, vừa được đưa vào Việt Nam.
Giấu ma tuý trong áo ngực và "vùng kín", 4 hành khách sa lưới
4 đối tượng bao gồm: Trần Thị Thanh Lan (44 tuổi), Võ Thị Lâm (39 tuổi), Phạm Thị Ni (49 tuổi, cùng ngụ thị trấn Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước) và Trần Thị Bé Na (19 tuổi, quê quán Hòa Thành, Tây Ninh).
Từ tháng 6.2012, Phòng CSĐT tội phạm về ma túy - CA TP. Hồ Chí Minh đã xác lập chuyên án quyết triệt phá những đường dây này. Qua một thời gian dài tung các trinh sát xuống địa bàn nắm tình hình, ban chuyên án phát hiện một đường dây vận chuyển ma túy bằng đường bộ với số lượng lớn do Trần Thị Thanh Lan cầm đầu. Đối tượng này từng nằm trong một đường dây vận chuyển ma túy nhưng khi đường dây trên bị xóa sổ, Lan tự tách ra làm ăn riêng.
Khoảng tháng 10.2012, trên đường Phạm Ngũ Lão, quận 1, các trinh sát đã bắt được Nguyễn Thị Thanh (51 tuổi, ngụ phường 18, quận 4) khi Thanh đang vận chuyển 3kg heroin từ Campuchia về TP. Hồ Chí Minh. Tại CQĐT, Thanh Khai nhận vận chuyển thuê cho đối tượng Mai Thy với tiền công 250 USD một chuyến.
Từ lời khai của Thanh, lực lượng công an đã bắt được Mai Thy và xác định Mai Thy nằm trong đường dây của Lan. Từ việc xác định đối tượng cầm đầu, thượng tá Nguyễn Hoàng Thắng - Trưởng phòng CSĐT tội phạm về ma túy - CA TP. Hồ Chí Minh, Trưởng ban chuyên án chỉ đạo một tổ trinh sát tinh nhuệ có mặt cửa khẩu biên giới Tây Ninh, mật phục theo dõi mọi hoạt động của các đối tượng.
Đầu tháng 1.2013, nhận được nguồn tin Lan sẽ cùng đồng bọn đánh một số lượng ma lớn về thành phố, ban chuyên án quyết định "kéo lưới". Khoảng 17h ngày 4.1, Lan cùng Lâm, Ni, Na làm thủ tục nhập cảnh vào TP. Hồ Chí Minh đi trên chuyến xe khách của Công ty du lịch Sapaco và xuống xe trên đường Cộng Hòa (quận Tân Bình) và bắt xe taxi về hướng quận 3, nên tổ trinh sát đã mời Lan cùng ba đối tượng còn lại về trụ sở Công an phường 13, quận Tân Bình.
Qua khám xét 4 đối tượng, các nữ trinh sát phát hiện ma túy được cất giấu xung quanh người, đế dép và đặc biệt là trong áo ngực và trong "chỗ kín" với một khối lượng ma túy lên đến 4,3kg. Các đối tượng khai nhận vận chuyển ma túy theo sự điều hành của Lan, mỗi chuyến vận chuyển thành công các đối tượng được Lan trả 1.400USD tiền công.
Ma túy được cất giấu sau những đồ vật này.
Đường dây vận chuyển ma túy lớn được triệt phá thành công, không uổng công hàng chục trinh sát suốt 6 tháng trời "ăn bờ ngủ bụi". Phòng CSĐT tội phạm về ma túy - CA TP. Hồ Chí Minh tiếp tục mở rộng chuyên án, triệt phá và bắt những ''chân rết'' còn lại trong đường dây này. Theo Lao động
Nữ Việt kiều giấu ma túy trong vùng kín
(TNO) Để xuất cảnh qua Úc, nữ Việt kiều BK giấu 5 gói ma túy trong áo ngực, vùng kín nhưng bị bắt quả tang.
(TNO) Để xuất cảnh qua Úc, nữ Việt kiều giấu 5 gói ma túy trong áo ngực, vùng kín nhưng bị bắt quả tang.
Ngày 8.9, TAND TP.HCM xét xử sơ thẩm, tuyên phạt Lâm Thị Kim Hồng Hạnh (38 tuổi, quốc tịch Úc) 20 năm tù về tội "Vận chuyển trái phép chất ma túy".
Tại tòa, Hạnh khai nhận toàn bộ hành vi phạm tội
Theo cáo trạng, một lần đến quán bar ở Úc, Hạnh quen hai người gốc Việt tên là Tư và Tiền (không rõ lai lịch). Họ đề nghị Hạnh về Việt Nam vận chuyển ma túy sang Úc cho họ và hứa sẽ trả công 5.000 đô la Úc cho mỗi chuyến. Vì đang cần tiền trả nợ nên Hạnh đồng ý ngay.
Ngày 14.10.2014, Hạnh cùng người tình về nước và đến một khách sạn ở Q.5 (TP.HCM). Ngày 28.11.2014, một người đàn ông tên Thúc (không rõ lai lịch) đến đưa cho Hạnh gói heroin bọc trong bao cao su để Hạnh mang về cho Tiền.
Ngày 2.12.2014, một người khác đưa cho Hạnh 4 gói heroin đựng trong bao cao su gửi mang về cho Tư. Người phụ nữ này còn hướng dẫn cho Hạnh cách giấu ma túy vào vùng kín, hậu môn, áo ngực để qua mặt cơ quan chức năng.
Chiều cùng ngày, khi Hạnh đang làm thủ tục xuất cảnh về Úc thì bị cơ quan chức năng phát hiện và bắt quả tang Hạnh giấu 5 gói ma túy trong áo ngực, vùng kín.
Cơ quan điều tra xác định, lượng ma túy mà Hạnh vận chuyển là gần 380 gram.
Tại tòa, Hạnh thừa nhận toàn bộ hành vi của mình.
Tuyệt chiêu giấu ma túy vào 'chỗ kín'
Trên người phụ nữ 52 tuổi, trinh sát thu được một cục heroin giấu ở "vùng kín", hậu môn và kẹp trong nách.
Thủ đoạn cất giấu ma túy tinh vi nhưng Hợp vẫn bị bắt giữ.
“Nữ quái” giấu cả ma túy ở hậu môn
Người đàn bà bị phát hiện giấu ma túy vào "chỗ kín" mới đây bị công an bắt là Trần Thị Tình (40 tuổi, ở huyện Gia Bình, Bắc Ninh). Theo tài liệu điều tra, từ tháng 3 đến nay, người phụ nữ 40 tuổi cùng đồng bọn nhiều lần lên Sơn La mua bán heroin chuyển về Bắc Ninh tiêu thụ.
Đường dây ma túy do Tình cầm đầu bị Cục cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (Bộ Công an) triệt xóa. Trong chuyến hàng, cảnh sát phát hiện nữ quái nhét một phần heroin vào "chỗ kín". Khi bị đưa vào trại tạm giam T16 của Bộ Công an, Tình vẫn tìm cách ấn 2 cục heroin vào "chỗ kín" để mang vào nơi giam giữ sử dụng.
Khi thu rác tại buồng giam, cán bộ quản giáo phát hiện trong sọt có một vật hình chữ nhật, bên ngoài bọc ba lớp bao cao su. Mở ra kiểm tra, cảnh sát phát hiện hai cục heroin kích thước 12x5x1,5cm. "Nữ quái" thừa nhận hành vi nhét 2 cục ma túy vào âm đạo, hòng qua mặt lực lượng kiểm soát trong trại.
Việc thẩm lậu ma túy vào trại giam, nhất là qua đường "kín" vẫn xảy ra, tuy nhiên, nhắc đến chiêu trò này, chưa ai vượt qua được Trần Thị Hợp (52 tuổi, ở xã Nhân Thắng, huyện Gia Bình, Bắc Ninh).
Nói về vụ án đơn vị khám phá năm 2008, chỉ huy Đội 2 Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về ma túy (Công an Hà Nội) khẳng định, cho đến nay đây vẫn là vụ đầu tiên công an Hà Nội phát hiện một phụ nữ giấu gần một bánh heroin (214 gam) trong âm đạo, hậu môn và kẹp nách.
Hợp là một "mắt xích" quan trọng trong đường dây mua bán, vận chuyển trái phép ma túy tuyến Sơn La - Hà Nội - Lạng Sơn. Ngày cuối năm 2008, trinh sát phát hiện người đàn bà này rời nhà ở Bắc Giang và đón xe khách đi Mộc Châu, Sơn La đã theo sát.
Ngủ tại Sơn La đến sáng hôm sau, Hợp đón xe về quận Hà Đông (Hà Nội), thì bị cảnh sát ập tới kiểm tra. Bà ta nhận cất giấu ma túy ở "chỗ kín". Mời bác sỹ kiểm tra người Hợp, cảnh sát thu giữ một cục heroin bọc ngoài bằng bao cao su, trọng lượng trên 125 gam.
Nhận định người phụ nữ này vẫn còn ma túy trong người, trinh sát áp giải Hợp đến cơ sở y tế kiểm tra. Tại đây, các bác sĩ tìm thêm một cục giấu trong hậu môn, một cục Hợp buộc sát nách.
Nhồi ma túy vào hậu môn gà
Thủ đoạn giấu hàng cấm không như Hợp, nhưng cách của Nguyễn Minh Tùng (37 tuổi, ở phường Tương Mai, quận Hoàng Mai) lại chưa từng ghi nhận.
Tài liệu trinh sát cho thấy, người đàn ông 37 tuổi này nằm trong một đường dây mua bán ma túy nhỏ lẻ trên tuyến Hà Nội-Sơn La.
Trung tuần tháng 7/2008, trinh sát phát hiện Tùng đón ôtô từ Hà Nội đi Mộc Châu, Sơn La mua ma túy về sử dụng và bán lẻ kiếm lời.
Sau khi giao tiền cho kẻ buôn ma túy, người đàn ông 37 tuổi được tên này đưa đến một khu chợ đông đúc, giao cho một con gà mái đã giấu sẵn heroin trong hậu môn.
Tùng xách làn gà từ Sơn La về Hà Nội. Khi vừa xuống bến xe, người đàn ông này bị lực lượng nghiệp vụ công an quận Hai Bà Trưng bắt giữ cùng một cục heroin, trọng lượng trên 35 gam giấu trong hậu môn gà.
Dĩa thịt chó 200,000 USD & 350,000 AUD và 2 năm tù quản chế cho đảng viên CSBK cao cấp chìm đang hoạt động hải ngoại
Tổ chức tiệc sinh nhật bằng thịt chó 2 cán bộ CSBK bị phạt mỗi người $100,000 USD và 6 tháng tù giam.
Hai lao động Việt trá hình gốc đảng BK bị tuyên án tại bang Texas sau khi giết một con chó để lấy thịt. Tờ America Times đưa tin tòa án ở thành phố Houston (bang Texas).
Ngày 01/08 đã tuyên án đối với 2 người đàn ông Việt vì giết mổ một con chó để lấy thịt, vi phạm Đạo luật Bảo vệ động vật năm 2015.
Theo đó, mỗi bị cáo nhận hình phạt $100,000 USD và 6 tháng tù giam được giam giữ tại trại tạm giam thành phố Houston.
Hai bị cáo gồm Hạnh Trần (38 tuổi) và Nam Nguyễn (39 tuổi) thừa nhận hành vi phạm tội trước toà.
Tại Mỹ, hành vi ngược đãi động vật này đối diện hình phạt lên đến $200.000 USD hoặc tù giam đến 3 năm, hoặc cả 2 hình phạt.
Hai bị cáo khai nhận đã giết mổ một con chó tại một căn nhà ở ngoại ô thành phố Houston (bang Texas) vào chiều ngày 8/7/2021.
Vụ việc được phát hiện sau khi một người nhận được đoạn phim do 2 bị cáo quay lại và gửi, nên đã báo cảnh sát hơn một tuần sau đó.
Sau khi giết mổ và chế biến, 2 bị cáo và Martin Leno đã ăn thịt chó do tổ chức sinh nhật. Đến hôm nay, Martin Leno bị phạt $200,000 USD và 3 tù giam vì ngược đãi động vật khi giết thịt chú chó đang nuôi trong nhà trước tòa án thành phố.
Bản án đối với 2 bị cáo lao động Việt được giảm nhẹ do cả 2 khai nhận không biết luật pháp Mỹ về ngược đãi đồng vật. Họ khai rằng thường ăn thịt chó khi ở Việt Nam.
Cả 2 khẳng định họ làm vậy để lấy thịt chứ không có ý hành hạ con vật. Sau phiên tòa, hai bị cáo đã đóng tiền phạt $100,000 USD.
Tại sao người Bắc Việt Nam lại trồng cần sa nhiều đến thế?
Tại sao người Bắc Việt Nam lại trồng cần sa nhiều đến thế? Phóng sự điều tra của phóng viên Canada về hoạt động ma túy quốc tế của người VN- TQ đầu độc dân VN bằng chiến tranh ma túy. Vào đầu tháng 3 năm 2007, công an đã tìm thấy ma túy làm từ cần sa (cannabis) mọc ở nhiều khu vườn thuộc tỉnh Hà Tây, gần Hà Nội. Những người buôn bán ma túy đã thuê những người nông dân để trồng cần sa, và công an cho biết rằng nó đã được trồng khá lâu rồi bởi vì những người dân địa phương không hiểu đó là loại cây gì. Người chủ của một vườn nghĩ rằng đây này là một loại cây thuốc (và đúng vậy, nó là một loại thuốc), và nhìn chung thì những người nông dân đã rất ngạc nhiên khi biết rằng đó chính là một loại dược liệu bị cấm. Có một số lượng không nhiều tài liệu về lịch sử việc sử dụng cây cần sa ở miền Bắc Việt Nam. Nó không được hút phổ biến ở đây như bên Lào hoặc một số nước láng giềng khác. Rượu cồn và thuốc phiện (giờ đây là Heroin) là những dược liệu được sử dụng trong truyền thống. Tuy cây cần sa được trồng ở miền Nam trong thời kỳ chiến tranh chống Mỹ, nhưng việc trồng cây này đã sút giảm rõ rệt sau khi GI Mỹ rời đi. Vậy thì tại sao bây giờ nó lại được tái trồng? Người nước ngoài ở Hà Nội đã kêu khóc trong một thời gian dài do sự thiếu hụt của cần sa tốt ở địa phương, nhưng đây không chỉ là một sự tình cờ may mắn. Trong mười năm qua, những người Việt miền Bắc buôn lậu ma túy đã trở thành những người cung cấp chủ yếu cần sa tinh chế cho thế giới. Sự lớn mạnh đột ngột của các vườn cần sa xung quanh Hà Nội chỉ là một trường hợp như “gà về nhà để ngủ”. Nhưng làm thế nào và tại sao các băng nhóm ở miền Bắc Việt Nam lại có thể biến cần sa thành một nguồn thu lợi của họ? Câu chuyện được dẫn dắt đến nước Anh, nơi mà vài năm gần đây cảnh sát đã ập vào bắt giữ một hoạt động trưng cất cây cần sa với số lượng kỷ lục. Ở London, có khoảng 1500 vụ hoạt động trồng cây cần sa được phát hiện từ 2005-2007, trong đó 2 năm gần đây nhất là 500 vụ. Có khoảng 75 phần trăm những người có hoạt động trồng này là người Việt Nam, và hầu hết họ là những người dân mới nhập cư gần đây. Tình huống này đã xấu đến mức giờ đây những cán bộ nhập cảnh đã cùng với cảnh sát hành quên trong các cuộc truy tìm. Rất nhiều công nhân chăm sóc cây dược liệu này là trẻ em, đó là những người bị mang đến Anh quốc bởi những băng nhóm buôn thuốc phiện, đặc biệt là để làm việc trong việc trồng cây cần sa. Trẻ em là đối tượng dễ dàng để quản lý và có thể trả công rẻ mạt. Thêm vào đó, chúng không thể bị xét xử với các tội danh hình sự, và sau khi việc trồng cây dược liệu này bị bể vỡ, những đứa trẻ có thể bị nhà nước bỏ quên và lại quay trở lại những ngôi nhà để trồng cây cần sa. Nếu chúng bị ép buộc phải trở về Việt Nam, không gì có thể ngăn cản chúng khỏi bị mang trở lại Anh quốc. (Một quy định trong Luật của Anh đã làm cho cơ quan nhập cảnh không thể đề phòng những đứa trẻ này ở trong đạo luật về trẻ em năm 2004). Lợi nhuận là khủng khiếp. Một ngôi nhà trồng cây dược liệu có thể kiếm được 500,000 Đô la Mỹ một năm. Mười năm trước, 11 phần trăm cần sa ở Anh được trồng ở nội địa. Hiện nay số lượng này là 60 phần trăm. Hơn nữa, marijuana có liều lượng cao được goi là skunk, với một lượng thuốc lớn gấp 10 đến 20 lần loại cần sa bình thường. Sự vận hành việc trồng trọt đã sử dụng những công nghệ cao với trị giá lên tới 100,000$ để gia tăng sản lượng và che đậy khỏi sự xoi mói của hàng xóm (mùi hương và độ nóng được tổng hợp bởi sự sản xuất với cường độ cao, và phân bón hóa học thì có thành phần độc tố cao). Lý do trực tiếp cho sự gia tăng là một sự thay đổi về pháp lý năm 2004 với việc giảm cần sa xuống hạng C thay vì hạng B. Điều này có nghĩa rằng họ sẽ không bị buộc tội hình sự nếu như họ chỉ làm với số lượng nhỏ. Họ hiểu rằng đây là một sự phi tội phạm hóa và do đó sản phẩm dược liệu nội địa cất cánh. Tuy nhiên tại sao những băng nhóm Việt Nam lại đứng đằng sau việc trồng cây này? Tại sao không phải là những nhóm tội phạm khác? Để lý giải vấn đề này, chúng ta cùng tiếp tục đi đến thành phố tươi đẹp Vancouver ở bờ Tây đất nước của tôi, Canada. Vào giữa những năm 1990, người Việt Nam hầu như chiếm lĩnh toàn bộ công nghiệp trồng cần sa ở Vancouver và các vùng lân cận ở tỉnh British Columbia. Đây không phải là một chiến công nhỏ, bởi vì sản xuất marijuana quy mô lớn trước đó được cai quản bởi “câu lạc bộ đua xe các Thiên thần địa ngục”(Hell Angels) khét tiếng với việc sử dụng bạo lực để đáp lại đối thủ. Bờ tây của Canada đã là một ổ cung cấp marijuana trong nhiều năm. Từ những năm 1960, những người Mỹ chạy trốn chế độ quân dịch đã đến vùng núi của tỉnh Bristish Columbia và trồng cây cần sa như là một nguồn kế sinh nhai. Người Canada có thái độ thản nhiên với chất kích thích nhẹ, và nhiều người sống ở bờ Tây đã trồng trên phần vườn của họ. Nhưng có những người “thích” trồng để sử dụng hoặc để bán lại cho bạn bè. Nhóm Thiên Thần Địa Ngục bắt đầu sản xuất ở cấp độ lớn và công nghiệp để cung ứng cho thị trường lớn ở Mỹ. Và trong những năm 1990, các băng nhóm Việt Nam bắt đầu chiếm lĩnh thị trường. Nhóm Thiên thần địa ngục có những vườn ươm lớn ở trong các ngôi nhà thô sơ ở vùng nông thôn. Khi một khu bị phát hiện, nhóm đó sẽ bị mất và sẽ rất khó để bắt đầu lại. Những nhóm người Việt lại chú trọng biến những căn hộ và nhà nhỏ ở khu vực đô thị thành những nơi trồng trọt. Nếu bị phát hiện, những nơi đó sẽ dễ dàng thiết lập lại ở những nơi khác. Một điều quan trọng là, cảnh sát có một thái độ mềm mỏng đối với tội phạm, ít nhất là lúc bắt đầu, và người nào bị bắt với việc trồng cây cần sa sẽ bị đuổi đi/trục xuất với một mức tiền phạt hoặc là bị tuyên án treo. Một báo cáo của cơ quan chống ma túy của Mỹ năm 2000 cho biết rằng năm 1998, có 2,351 trường hợp trồng bị phát hiện ở tỉnh Bristish Columbia. Một năm sau, những trường hợp này lên tới 30 phần trăm, tức là 3,279 trường hợp. Năm 1994, khoảng 325 cân marijuana bị tóm được khi đang vận chuyển qua biên giới British Columbia với Hoa Kỳ. Và vào năm 1998 có 2600 cân bị bắt. Marijuana chất lượng cao được chế biến hoàn hảo ở British Columbia, nơi mà các cửa hàng bán hạt giống, thiết bị và sách dạy trồng cây trong nước. Những năm 1990 “BC Bud” là loại cần sa hảo hạng nhất và người Mỹ rất thích loại này. Giá một cân (pound – cân của Anh) trong khoảng từ 1,500$ cho đến 2000$ ở Vancouver, thuốc drug được bán với giá 3000$ một cân ở California và tới 8000$ một cân ở New York (số liệu lấy từ Báo cáo năm 2000 của DEA). Những đánh giá gần đây cho biết rằng giá trị thương mại khoảng 6,5 tỷ Đô la Mỹ một năm của tỉnh British Columbia, đứng thứ hai sau dầu mỏ và khí ga. Nhưng nếu đặt trong hoàn cảnh như thế này, nó vẫn không trả lời câu hỏi khởi đầu của chúng ta là: Có nhiều nhóm nhập cư ở Vancouver, tại sao các băng nhóm Việt Nam lại thống trị nhanh chóng đến như vậy? Để trả lời cho câu hỏi này, tôi nghĩ là rất cần thiết để xem xét câu chuyện cụ thể của việc di cư. Để cho rõ ràng, những người Canada gốc Việt không liên quan gì đến câu chuyện này. Trong những năm sau 1975, Canada cũng như nhiều quốc gia phương Tây khác tiếp nhận hàng chục nghìn người Việt Nam tị nạn. Những người này đến từ miền Nam, phần lớn đã được đào tạo nghề nghiệp tốt. Họ cư trú ở những trung tâm đô thị lớn ở Montreal, Ottawa và Toronto, và đến những khu vực khác như Edmonton và Vancouver. Nhìn chung, thế hệ những người nhập cư đầu tiên này sinh sống khá tốt ở Canada. Thị trấn của tôi ở Ottawa là một trong số ít các thành phố Bắc Mỹ mà không có cái gọi là “khu vực Trung Quốc”. Chúng tôi lại có khu vực Việt Nam, với đầy đủ một số lượng đa dạng các cửa hàng, doanh nghiệp thương mại (không chỉ là nhà hàng) được sở hữu bởi những người Việt Nam hoặc người Việt – Hoa. Ottawa là trung tâm công nghiệp của Canada, và một vài năm trước danh hiệu công dân Ottawađã mang lại một câu chuyện tiêu biểu cho sự xuất chúng của những kỹ sư người Việt Nam – Canada ở trong khu vực kinh tế này. Nói chung, đây là câu chuyện về người Canada gốc Việt ở khắp mọi nơi ở Canada, những người được qua đào tạo theo các nghề nghiệp. Tuy nhiên khi họ đến Vancouver, mọi thứ đã thay đổi đôi chút. Vancouver là một cái đích để những người miền Bắc Việt Nam đã tị nạn ở Hồng Kông. Những người tị nạn kinh tế chạy khỏi Việt Nam khoảng giữa những năm 1980. Khởi điểm của họ không phải là những người đã được đào tạo nghề nghiệp tốt, nhìn chung, hầu hết họ đến từ Hải Phòng và một số vùng nghèo lân cận. Tôi được nghe kể rằng vào những năm 1980, Việt Nam ở giai đoạn tuyệt vọng đến nỗi các cán bộ chính phủ phạm các tội phạm xấu xa nhất và đã bị tống lên thuyền để đẩy đến Hồng Kông. Trong bất cứ trường hợp nào thì trại tị nạn ở Hồng Kông là một nơi khủng khiếp, với những người tị nạn bị bỏ lại hàng năm trời trong tình trạng hoang mang/lơ lửng, dưới sự cai quản của những băng nhóm phát triển tràn lan không bị kiềm chế từ chính quyền bên ngoài. Ngay cả nếu anh không có xu hướng phạm tội, sau khi anh tới đó, không ai có thể trách anh có xu hướng này khi anh rời khỏi trại tị nạn. Những người miền Bắc đến Canada vào những năm cuối 1980 và 1990 thường đến Vancouver hoặc miền Tây Canada (Tôi không chắc là tại sao). Ở đó, họ có lẽ đã gặp những người Việt Nam đến từ miền Nam đã thật sự “hòa hợp” hoặc ít nhất là sống một cách thành đạt như những người ở tầng lớp trung lưu ở Canada. Không có một cơ quan nào chào đón họ. Thiếu hụt về giáo dục và cơ hội, những người nhập cư mới này buộc phải khổ sở làm việc cho các băng nhóm để có những công việc không cần kinh nghiệm. Sự liều lĩnh cũng là phần thưởng cho việc trồng cây cần sa vào năm 1990 ở Vancouver gần như chính là phần thưởng với những rủi ro không đáng kể. Xã hội, bao gồm cả cảnh sát, có một thái độ tương đối rộng rãi đối với những người nhập cư mới (điều này có lẽ là một sự sai lầm về chính trị ở Canada khi bắt đầu tống giam những người nhập cư gần đây). Hơn nữa, xã hội, bao gồm cả cảnh sát, đã có một thái độ mềm mỏng với tội phạm ma túy (có sự phân biệt lớn ở Canada và Anh quốc giữa ma túy “nhẹ” như marijuana và “nặng” như heroin). Khi việc trồng cây thuốc ở đô thị bị phát hiện, kết quả là một số lượng người nhất định chỉ bị phạt chứ không bị tù. Đó là môt sự khác biệt lớn giữa Canada và Hoa Kỳ, và đây là lý do sự canh tác cần sa không phải bắt đầu từ phía nam của biên giới – ít nhất là cho đến gần đây. Như vậy, đối với những thành viên của nhóm đến Vancouver, rất dễ dàng để có thể tuyển mộ những người Việt Nam để vận hành việc trồng cây này. Họ thu nhỏ những lợi nhuận vào các tổ chức tội phạm, bao gồm cả việc buôn lậu. Chỉ trong vài năm, những băng nhóm Việt Nam đã đuổi nhóm Thiên thần địa ngục ra khỏi Vancouver, gây ra cho những sỹ quan cảnh sát gọi họ là “những tội phạm gan lỳ bất thường nhất từ trước đến nay ở Canada”. Sống trong nền kinh tế kế hoạch tập trung những năm 1980 ở Việt Nam – nơi mà tất cả mọi người đều “vi phạm pháp luật” chỉ để tồn tại – và sự di cư cực kỳ khó khăn tới trại tị nạn ở Hồng Kông – không ít khủng khiếp hơn một ‘gulag’ Liên Xô – chắc chắn phải ảnh hưởng tới lòng quyết tâm của họ để thành công ở Canada bằng mọi giá. Từ bờ biển phía Tây của Canada, và từ những người trồng cây đến từ miền Bắc Việt Nam và những người Việt gốc Hoa, thương mại đã lan rộng nhiều. Họ đi vượt qua Canada, gia tăng những người nhập cư (miền Nam) Việt Nam và châu Á vào công việc kinh doanh, không chỉ là những người trồng, mà còn sử dụng triệt để những đặc vụ và những thứ khác để có thể dễ dàng lấy những văn tự cầm cố tài sản quan trọng ở vùng ngoại ô. Và bởi vì mạng lưới của người tị nạn Việt Nam có tính quốc tế, với các thành viên của cùng gia đình hoặc dòng họ được cung cấp những nơi cư trú bởi các chính phủ khác nhau, vì vậy cũng không bất ngờ rằng việc kinh doanh nhanh chóng trải dài đến các nước khác, chủ yếu là Anh quốc, khi mà những rủi ro/phần thưởng trở nên rất ưu đãi. Một chuyển cuối cùng cho câu chuyện này. Điểm đến tại Hoa Kỳ dần mất đi vị trí quan trọng vì luật pháp trở nên nghiêm khắc: bị bắt có nghĩa là bị ngồi tù đến 10 năm. Tuy nhiên, sau vụ khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001, an ninh biên giới đã được thắt chặt và số lượng ma túy bị tịch thu ở biên giới Canada – Hoa Kỳ tăng lên đáng kể. Vì thế, những người buôn lậu đã thiết lập những cửa hàng tại Mỹ, mở những kho cung cấp vườn và tìm kiếm những người hợp tác trong cộng đồng người Việt có thể giúp họ có được sự thế nợ/văn tự thế chấp đối với bất động sản ở khu vực ngoại ô. Thật đáng buồn là bạo lực đã gây rắc rối cho việc kinh doanh ở Vancouver cũng đã di chuyển xuống phía nam của đường biên giới. Ở một thời điểm nào đó, có lẽ chỉ vài năm trước, các băng nhóm đã bàn bạc rằng quê hương của họ ở đồng bằng sông Hồng sẽ là một điểm tốt để thiết lập những nơi trồng cây dược liệu này (liệu bạn đã thử chưa?) Điều này chắc chắn khiến cho chính phủ lo lắng, và họ đã bắt đầu có sự chuẩn bị: đầu năm 2007, sứ quán Anh và Canada đã giúp đỡ chính phủViệt Nam thành lập một lực lượng chống rửa tiền đặc biệt để chống lại tiền từ cây cần sa. Đối với người Việt Nam bình thường, băng nhóm kiếm được hàng triệu đô có một sự tác động đáng kể - tiền buôn bán thuốc phiện hồi hương tham gia vào thị trường bất động sản vốn đã nóng hổi. Bất luận thế nào, một khi người bán nóng bị phát hiện bởi những người nông dân ở đấy, nó sẽ lan tràn như ngọn lửa hoang dại. Nếu tương lại marijuana được bán ở thị trường chứng khoán Hà Nội, tôi có thể sẽ đầu tư… Michael L. Gray
Đời đời nhân dân miền Bắc nhớ ơn Trung Quốc – hậu phương lớn và sao Bắc Đẩu của miền Bắc trong chiến tranh xâm chiếm miền Nam
Khi nói đến chiến tranh Việt Nam, bạn đọc ắt hẳn sẽ nghĩ ngay đến Hoa Kỳ. Họ được mệnh danh là “kẻ xâm lược”, “kẻ giật dây”, “kẻ đầu sỏ” đứng đằng sau chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Điều này lại càng dễ nhận thấy hơn khi báo chí Hoa Kỳ và quốc tế liên tục đưa tin, bài về các hoạt động và những hỗ trợ của lực lượng này tại miền Nam Việt Nam.
Tuy nhiên, cũng còn nhiều “thế lực ngoại bang” khác can thiệp vào chiến tranh Việt Nam. Song bởi thông tin ít ỏi và môi trường báo chí bị kiểm soát chặt chẽ của quốc gia đó, ít ai biết đến việc tham chiến này của họ để bình luận hay phán xét.
Dưới đây là những điểm sơ lược bạn cần biết về vai trò của Trung Quốc trong chiến tranh Việt Nam, cuộc chiến mà sách báo nhà nước vẫn gọi là “cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước”.
Trung Quốc can dự vào chiến tranh Việt Nam: Thuyết âm mưu trị giá 20 tỷ USD
Một trong những thất bại lớn nhất của báo chí phương Tây, cả trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam lẫn trong những khủng hoảng toàn cầu như đại dịch COVID-19 hiện nay, là Trung Quốc “nói sao” thì họ “nghe vậy”.
Giới tình báo Hoa Kỳ từ lâu đã báo cáo rằng họ phát hiện một số lượng lớn quân dân Trung Quốc đi qua biên giới Bắc Việt. Cùng với đó, các lực lượng tham chiến rất thường ghi nhận “quân nhân Bắc Việt” nhưng lại mặc quân phục Trung Quốc. Tuy nhiên, trong suốt nhiều thập niên, Trung Quốc phủ nhận việc này. Và báo chí phương Tây cũng không khai thác hay làm rõ gì thêm. Trung Quốc can dự vào chiến tranh Việt Nam trong một thời gian dài chỉ được xem là “thuyết âm mưu”.
Tuy nhiên, những nghi ngờ bị đánh tan khi chính giới tướng lĩnh và các nhà khoa học quân sự, pháp luật quốc tế của Đảng Cộng sản Trung Quốc thừa nhận chuyện này. Vào khoảng đầu những năm 2000, Việt Nam bình thường hóa quan hệ với chính quyền Hoa Kỳ và hầu hết các tổ chức quốc tế trên thế giới, người Trung Quốc cũng “mở lòng” hơn với những đóng góp của họ trong chiến tranh Việt Nam.
Theo ghi nhận của Washington Post, báo cáo của chính phủ Trung Quốc cho thấy có đến 310.000 quân Trung Quốc hiện diện tại Việt Nam trong thời kỳ đỉnh điểm của chiến tranh Việt Nam giai đoạn 1960 – 1970. Tổng chi phí mà họ đài thọ cho chính quyền Bắc Việt (hay Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa) cả về kinh tế lẫn công cụ, vũ khí quân dụng là hơn 20 tỷ USD. Một đóng góp khổng lồ trong giai đoạn 1955 – 1975.
Như vậy, điều cần khẳng định trước tiên, là Trung Quốc có tham gia vào chiến tranh Việt Nam cả về nhân lực lẫn tài lực. Và khoản đóng góp của họ là khổng lồ. Câu hỏi đặt ra ở đây là tầm ảnh hưởng chính sách và đường lối của Bắc Kinh đối với Hà Nội như thế nào?
Chuyên gia Trung Quốc: Người Việt muốn nghĩ rằng họ thắng chiến tranh Việt Nam bằng nội lực
Giáo sư Sử học người Trung Quốc Qiang Zhai là nhà khoa học đầu tiên mang góc nhìn của Trung Quốc về chiến tranh Việt Nam ra phương Tây. Quyển “Trung Quốc và chiến tranh Việt Nam” (China and the Vietnam War) do ông chấp bút vẫn là tư liệu quan trọng nhất để các nhà nghiên cứu ngoại quốc tìm hiểu về chính sách, đường lối và tham vọng của Trung Quốc trong chiến tranh Việt Nam.
Qiang Zhai thừa nhận rằng giới sử gia và người Việt Nam không muốn làm rõ vai trò và đóng góp của Trung Quốc trong chiến tranh Việt Nam. Trả lời phỏng vấn riêng của Wilson Center (hay tên đầy đủ là Woodrow Wilson International Center for Scholars, một trong mười tổ chức chiến lược hàng đầu thế giới), Zhai lý giải rằng vì niềm tự tôn dân tộc, người Việt muốn tin rằng họ tự chiến thắng chiến tranh Việt Nam mà không cần Trung Quốc trợ giúp. Ngược lại, Trung Quốc thời điểm đó cũng không muốn thế giới biết rằng mình can dự trực tiếp vào chiến tranh Việt Nam. Họ không muốn bị lôi vào cuộc chiến tranh Triều Tiên 2.0 này.
Ông này cũng nói thêm, khó có thể cáo buộc rằng Hồ Chí Minh và các ban bệ của ông ta là con rối của chính quyền Trung Quốc. Ông Hồ có tham vọng riêng và theo đuổi những lợi ích riêng, và chúng đôi khi trái ngược với những thứ Trung Nam Hải mong muốn. Nhưng hầu hết những tham vọng mà họ đạt được, mặt khác, lại đều cần có sự hỗ trợ hết mình, hay thậm chí là chỉ dẫn, từ phía Trung Quốc.
Quyển “Trung Quốc và chiến tranh Việt Nam” cùng với các nghiên cứu sau này của Trung Quốc lẫn quốc tế chứng minh giả thuyết đó.
Trung Quốc: Hậu phương lớn của Bắc Việt trong giai đoạn chuẩn bị chiến tranh?
Zhai bắt đầu quyển sách các thảo luận về mối quan hệ giữa chính quyền Bắc Việt và Bắc Kinh bằng cách nói về lịch sử văn hiến giữa hai quốc gia. Người Việt luôn có thói quen ngàn năm là dò xét và học hỏi từ Trung Quốc. Từ nông nghiệp đến quân đội, từ thực phẩm đến văn hóa, và cao nhất là chính trị. Vậy nên việc chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa nhờ cậy vào chính quyền cộng sản Trung Quốc, vốn thành lập sau họ đến tận bốn năm, cũng là một chuyện dễ hiểu. Đến cuối cùng, chính sách và Luật Cải cách Ruộng đất năm 1953 tại Bắc Việt cũng là một sản phẩm được hội ý rất kỹ với các tham mưu và lãnh đạo người Trung Quốc. Thậm chí cũng có cáo buộc rằng toàn bộ chương trình cải cách ruộng đất là từ sức ép của Bắc Kinh mà ra.
Những vấn đề trên chúng ta sẽ phải thảo luận trong một dịp khác, kỹ càng hơn, nhưng có thể an toàn mà thống nhất rằng vai trò của Trung Quốc trong các quyết sách của chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là không hề nhỏ.
Tác giả Chen Jian cũng sẽ đồng ý với nhận định trên. Trong nghiên cứu “China’s Involvement in the Vietnam War”, đăng tải trên tạp chí China Quarterly do Đại học Cambridge chịu trách nhiệm xuất bản, Jian tìm kiếm các văn bản trao đổi chính thức giữa hai đảng và tìm thấy nhiều tài liệu thú vị.
Ví dụ, Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam gửi Bắc Kinh một văn kiện hỏi ý kiến Bắc Kinh về “cách mạng ở miền Nam Việt Nam” vào mùa hè năm 1958, tức sau khi họ thực hiện xong cải cách ruộng đất. Khi trả lời, những người đồng nhiệm Trung Quốc khuyên rằng “nhiệm vụ cốt lõi, quan trọng và gấp rút nhất” hiện nay là quảng bá xây dựng xã hội chủ nghĩa và tái xây dựng miền Bắc. Theo Trung Nam Hải, kỳ vọng thực hiện cách mạng tại miền Nam Việt ngay tại thời điểm đó là “bất khả thi”.
Năm 1960, Chu Ân Lai (Zhou Enlai) thăm và làm việc tại Hà Nội. Ở đây, ông nhấn mạnh với những người bạn Việt Nam của mình rằng cần kết hợp đấu tranh chính trị với đấu tranh vũ trang. Và rằng dù đấu tranh vũ trang là không thể tránh khỏi, Hà Nội cần chuẩn bị xây dựng lực lượng và tranh thủ các cơ hội chính trị để xây dựng nền tảng.
Trùng hợp thay, đây cũng là thời điểm Mặt trận Giải phóng Dân tộc miền Nam Việt Nam được thành lập, ngày 20/12/1960.
Bản thân những người bạn Trung Quốc vẫn khẳng định quyết định tiếp tục tranh đấu ở miền Nam Việt Nam là ý muốn tự thân của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tuy nhiên, họ vẫn là “hậu phương” vững chắc nhất cho Bắc Việt yên tâm chuẩn bị cho giai đoạn tiền leo thang của chiến tranh Việt Nam.
Theo nghiên cứu của Li Ke và Hao Shengzhang có tên gọi “The People’s Liberation Army during the Cultural Revolution” (bản gốc tiếng Trung), một trong những nguồn khả tín nhất về lịch sử chiến tranh của quân đội Trung Quốc trên toàn thế giới, các chuyến hàng viện trợ quân sự chở đến Việt Nam bao gồm 270.000 khẩu súng, 10.000 pháo, 200 triệu đạn các loại, 2 triệu đạn pháo, 1.000 xe tải, 15 máy bay, 28 tàu hải quân và 1,18 triệu bộ quân phục, chưa kể đến hàng triệu loại quân nhu khác. Và chúng chỉ tính đến năm 1963.
Đây là những con số khổng lồ trong thời kỳ khó khăn, khi mà bản thân Trung Quốc cũng đang phải đối mặt với những hậu quả của phong trào Đại nhảy vọt và Đả ma tước vận động. Điều này cho thấy Trung Quốc hết lòng trong việc can dự và gây ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng của chiến tranh Việt Nam. Song những khoản viện trợ nói trên cũng chỉ là số lẻ.
Sao Bắc Đẩu?
Mùa hè năm 1962, Chủ tịch Hồ Chí Minh và tướng Nguyễn Chí Thanh sang Trung Quốc để tổng hợp tình hình chung tại Việt Nam cho lãnh đạo ở Trung Quốc. Họ nhắc đến khả năng Hoa Kỳ sẽ can dự sâu hơn vào chiến tranh Việt Nam, không loại trừ khả năng Hoa Kỳ dùng không quân tấn công ra Bắc Việt. Ngay lập tức, Bắc Kinh đề nghị hỗ trợ 230 tiểu đoàn bộ binh đóng ở Bắc Việt để sẵn sàng yểm trợ.
Tháng Năm năm 1963, Lưu Thiếu Kỳ thăm và làm việc chính thức ở Hà Nội. Đây là một sự kiện lớn, bởi Lưu Thiếu Kỳ là nhân vật thứ hai chỉ đứng sau Mao Trạch Đông trong giai đoạn cầm quyền này ở Trung Quốc, thể hiện sự cam kết lớn của Bắc Kinh đối với chiến tranh Việt Nam.
Trong các buổi làm việc với Hồ Chí Minh và các lãnh đạo đảng, ông Lưu cũng nhấn mạnh rằng những hỗ trợ của Trung Quốc sẽ không dừng lại ở mức phòng vệ Bắc Việt. Ông nói miễn là chính quyền Bắc Việt có quyết tâm trong việc tiếp tục thực hiện cách mạng vô sản tại miền Nam, Hà Nội luôn có thể tin tưởng vào sự hỗ trợ chiến lược tuyệt đối của Bắc Kinh.
Ngày 8 tháng Tư năm 1965, Lưu Thiếu Kỳ gặp lại Lê Duẩn và Võ Nguyên Giáp trên đất Trung Quốc để bàn về các hỗ trợ nhân sự cần thiết. Theo đó, Lê Duẩn đề nghị Trung Quốc gửi “chí nguyện quân” là phi công, bộ binh và một lực lượng quan trọng khác là các đơn vị kỹ thuật công binh cho hoạt động xây dựng, sửa chữa hệ thống hạ tầng. Lê Duẩn nhấn mạnh rằng nếu yêu cầu hỗ trợ được đáp ứng, Hà Nội có thể chuyển trực tiếp quân đội chính quy của mình vào miền Nam Việt Nam, giao việc bảo vệ miền Bắc cho quân đội Trung Quốc. Từ đó đẩy nhanh “cuộc kháng chiến chống Mỹ”. Những yêu cầu này đều được phía Bắc Kinh gật đầu.
Đây chỉ là những cuộc gặp mặt điển hình mà người viết nghĩ bạn đọc cần quan tâm. Khi chiến tranh diễn ra, mỗi năm hai bên có đến hàng trăm cuộc điện đàm và hàng chục chuyến thăm chính thức hay không chính thức, vừa để yêu cầu hỗ trợ, vừa để tham vấn ý kiến của Bắc Kinh.
Và Trung Quốc cũng tỏ ra là một bên tham chiến thực thụ.
Tháng Tám năm 1964, hàng nghìn máy bay và các đơn vị đất đối không được chuyển đến biên giới Việt – Trung. Cơ quan đầu não của Quân đoàn 7 Không quân Giải phóng Quân Trung Quốc được chuyển từ Quảng Đông (Guangdong) sang Nam Ninh (Nanning). Điều này giúp cho không quân Trung Quốc có thể tham chiến tại vùng trời Bắc Bộ và Vịnh Bắc Bộ bất kỳ lúc nào.
Cùng lúc đó, hơn 300.000 quân Trung Quốc đi vào biên giới Việt Nam, với 100.000 trong số đó thuộc nhóm công binh. Nhóm này có công xây dựng 12 con đường huyết mạch khắp Bắc Bộ, nối với Trung Quốc, từ đó bảo đảm quá trình vận chuyển và giao thông liên lạc suốt chiến tranh. Các tùy viên quân sự Trung Quốc cũng có mặt với số lượng lớn để chỉ đạo việc xây dựng hệ thống phòng thủ của Bắc Việt.
Ngay từ năm 1965, các sư đoàn pháo binh Trung Quốc cũng có mặt để trấn giữ “hộ” vùng trời Việt Nam. Đáng kể nhất là hai Sư đoàn Pháo binh 61 và 63 xuất hiện tại Việt Nam rất sớm. Theo báo cáo chính thức từ quân đội Trung Quốc, có tổng cộng 16 sư đoàn pháo binh Trung Quốc tham chiến tại Việt Nam, trải qua 2.154 trận đánh, bắn hạ 1.707 tàu bay Mỹ các loại.
Điểm còn tranh cãi duy nhất hiện nay là liệu các sư đoàn này có tham gia bảo vệ đường Hồ Chí Minh vận chuyển vũ khí và quân lực vào miền Nam Việt Nam hay không? Phía tình báo Hoa Kỳ ghi nhận là có, trong khi giới quân sự Trung Quốc cho đến giờ vẫn úp mở. Có lẽ vì Bắc Kinh không muốn bị cáo buộc trực tiếp hỗ trợ hoạt động xâm lược dưới góc độ pháp luật quốc tế.
Không chỉ vậy, chính quyền Bắc Kinh còn hỗ trợ thiết bị quân sự, quân nhu và nhu yếu phẩm của quân đội Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cho hoạt động của họ ở mọi mặt trận, từ Lào, Cambodia đến miền Nam Việt Nam.
Như việc quân đội Bắc Việt đóng quân tại Lào nhằm bảo vệ tuyến đầu của đường Hồ Chí Minh, người Trung Quốc không dừng lại việc giúp vũ khí, quân trang. Các tiêu chuẩn về dinh dưỡng, vệ sinh, mức sống và giải trí dành cho quân nhân Bắc Việt ở Lào cũng được Bắc Kinh đáp ứng. Trong tổng hợp của Li Ke và Hao Shengzhang mà chúng ta nhắc đến ở phần trước, thống kê chính thức ghi nhận Trung Quốc ủng hộ hơn 5.500 bộ quân phục và giày, 550 tấn gạo, 55 tấn thịt heo (lợn), 20 tấn muối, 20 tấn cá, 20 tấn đường trắng, 6,5 tấn nước tương, 8.000 bộ bàn chải đánh răng, 10.000 cục xà phòng và 74.000 hộp thuốc lá… Gộp lại tất cả, Trung Quốc cung ứng đến hơn 687 đầu mục sản phẩm cho quân đội Bắc Việt chỉ ở Lào, phản ánh tầm quan trọng sống còn của các nguồn viện trợ Trung Quốc cho các hoạt động của quân đội Bắc Việt ở mọi mặt trận.
***
Từ năm 1972, hoạt động viện trợ của Trung Quốc tăng mạnh thêm lần nữa nhằm trang bị tận răng cho quân đội Bắc Việt và Mặt trận Giải phóng, từ đó kết thúc chiến tranh Việt Nam. Không lâu sau đó, đầu năm 1973, quân đội Hoa Kỳ rút đợt lính cuối cùng của mình khỏi Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam và ngừng các khoản viện trợ quân sự.
Trong giai đoạn 1963 đến 1975, người Trung Quốc trang bị cho miền Bắc gần 2 triệu khẩu súng, gần 50.000 khẩu pháo các loại và thậm chí là gần 500 xe tăng – thứ vũ khí xa xỉ và đắt đỏ thời chiến. Và đó mới chỉ là đến những loại quân trang thiết yếu cho chiến tranh, chưa tính những khoản viện trợ khác.
Nhìn vào những số liệu trên, “cuộc chiến tranh của quân và dân ta” không mang cái nghĩa đen hoàn toàn của nó. Và cũng khó mà tưởng tượng chiến tranh Việt Nam sẽ đi về đâu nếu quân đội Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không nhận được sự hỗ trợ nhiệt thành từ đồng minh phương Bắc. Thấu hiểu chúng cũng giúp bạn đọc phần nào nắm bắt được xu hướng ngoại giao mà Việt Nam đang lựa chọn ngày nay.